Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 27




Hơn một tuần sau đó , Ngôn Lạc Thần đã trở lại Trung Quốc

“ Lạc ca ca” ở sân bay , Nhan Mạt Hàn vẻ mặt phấn khởi đi về hướng Lạc Thần , đi đón Lạc Thần chỉ có cô và Dạ Như…

“ Tiểu Hàn , Dạ Như” Gương mặt của Ngôn Lạc Thần cũng phấn khởi , mặc dù trải qua một chuyến bay điên đảo lại chênh lệch giờ sắc mặt không tốt lắm nhưng vẫn nở nụ cười

“ Lạc ca ca , anh cũng biết chứ?” Nhan Mạt Hàn oán giận , bĩu môi

“ Biết cái gì? Tiểu nha đầu , liền nói cho anh biết , chuyện ngày đó của em và Nam Cung Ảnh không phải là sự thật” Ngôn Lạc Thần nghiêm túc , giữ chặt hai vai nhỏ bé của NHan Mạt Hàn , để cho Mạt Hàn nhìn thẵng vào hắn . Lạc Thần thật sự muốn biết , tất cả đều không phải là sự thật

“Lạc ca ca , em thật xin lỗi … Tất cả những chuyện Nam Cung Ảnh đều là sự thật…” Nhan Mạt Hàn lắc đầu một cái

“ Tiểu Hàn , rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? Có phải Nam Cung Ảnh ăn hiếp em?” Lạc Thần để hành lí xuống , trong mắt tóe lên ngọn lửa tức giận . Nhan Mạt Hàn định mở miệng nói , đây chỉ là hợp đồng thì cô liền nhớ đến những điều trong hợp đồng , cứ như có một âm thanh nho nhỏ luôn nhắc nhở cô

“ Đừng quên , bản hợp đồng là điều không thể cho ai biết . Nếu cho người khác biết coi như là vi phạm hợp đồng , phải bồi thường”

Những lời này là lời của Nam Cung Ảnh cảnh cáo cô trước khi Lạc Thần quay trở về , Nhan Mạt Hàn mở cái miệng nhỏ nhắn của cô ra nhưng mắt nhắm lại…

“ Không phải là…” Nhan Mạt Hàn hạ giọng xuống , chột dạ

“ Dạ Như , chúng ta đi thôi , đi kím chỗ ở cho Lạc Ca Ca” Nhan Mạt Hàn không thể chịu đựng thêm không khí ở nơi này nữa , trốn tránh lời nói của Lạc Thần , kéo tay Dạ Như đi

“ ừ , được , tớ đi gọi xe” Dạ Như đi về hướng cổng ra , Nhan Mạt Hàn cũng nhanh chóng đi theo, đứng ở phía sau , trong lòng Ngôn Lạc Thần không ngừng bốc hỏa . Tất cả mọi chuyện này chắc chắn là âm mưu , Tiểu Hàn đã nói dối

Biết được Lạc Thần trở về nước , Nam Cung Mạc mừng rỡ , la hét muốn gặp hắn

( _ JJ : ông này yêu Lạc Thần à ? =)) suốt ngày Lạc Thần Lạc Thần * just kidding* )

“Nếu nói rằng yêu thương của cô đã rời đi , anh có thể tin tưởng hay không ….” Điện thoại Nhan Mạt Hàn đổ chuông lên , cô lấy điện thoại ra nghe

“ Này , chuyện gì đó?” Điện thoại hiện lên Nam Cung Ảnh , cô tức giận nhận điện thoại

“ Buổi chiều hôm nay đi làm chứng” Bên kia điện thoại Nam Cung Ảnh lạnh lùng lên tiếng

“ Vâng , tôi biết rồi “ Nhan Mạt Hàn nhìn xéo qua hướng Lạc Thần đang dọn dẹp căn phòng nhỏ , cô hạ âm thanh nhỏ nhất có thể để trả lời

“ Xế chiều tôi sẽ qua nhà Dạ Như đón em , ngày mai kết hôn” Nam Cung Ảnh nói xong , cúp điện thoại , ném sang một bên

“ Shit” Nhan Mạt Hàn tức giận mắng mỏ , vén vén mái tóc , nội tâm bốc lửa , cùng một người không có tình cảm kết hôn? Hằng ngày còn phải đối mặt với hắn , đúng là điên thật . Nhưng hiện tại cũng không thể thay đổi , bằng không cổ phần sẽ bị hớ ! Vốn dĩ mấy ngày trước còn không có nỗi giận như vậy , nói muốn kết hôn liền kết hôn , khi nào có được cổ phần công ty sẽ để cho Nhan Mạt Hàn rời đi , không nghĩ đến một ngày phải làm hôn thú , tâm tình của cô càng ngày càng tệ….

Lúc này , bên ngoài phòng có tiếng gõ cửa….

“ Vào đi” Nam Cung Ảnh nới lỏng cà vạt ….

“ TỔng tài , Dịch tiểu thư muốn gặp ngài “ Trợ lí Tiểu Dương bước vào nói , Nam Cung Ảnh trau trau mày , cô ấy đã trở lại? Được , vậy hắn sẽ cùng cô vui đùa một chút

“ Để cho cô ta vào”Nam Cung Ảnh vẫy vẫy tay , ra hiệu cho tiểu Dương

“ Dạ biết” tiểu Dương lui ra ngoài

Một chút sau , Dịch Điệu Vi đi giày cao gót , lắc lắc cái mông liền tiến vào

“ Thế nào ? Tìm tôi có việc?” Nam Cung Ảnh nghiên nghiên ngồi trên ghế salon , quan sát Dịch Điều Vi

“ Ảnh , em nói rồi , em sẽ giải thích rõ ràng với anh..” Dịch Điều Vi ngồi bên cạnh hắn , mùi nước hoa nồng nặc của cô liền xông vào mũi hắn

“ Được , giải thích đi . Tôi nghe” Nam Cung Ảnh không cự tuyệt . Dịch Điều Vi sửa tóc lại một chút , hé miệng

“ Bốn năm trước , em rời bỏ anh là vì sản nghiệp gia đình xảy ra vấn đề . Em không thể cùng Mark ở một chỗ” Dịch Điều Vi có chút oan ức , đôi mắt đỏ lên


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.