Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 26




Ban đêm , nhà của Nam Cung Ảnh rất náo nhiệt

Doãn Thiệu Hàn cùng Âu Dương Dật cũng đến tham gia , vừa nghe ông cụ trở lại , hai người chạy nhảy toán loạn

Cuối cùng , mọi người cũng vây quanh bàn ăn , ngồi xuống dùng cơm

“ Ông nội , ông cảm thấy như thế nào khi Nam Cung Ảnh tìm cho ông một cháu dâu như thế này?” Ánh mắt của Âu Dương Dật động đậy nhìn Nhan Mạt Hàn , nhấp một ngụm rượu . Nam Cung Mạc khẽ trau lông mày

“ Vì sao Ngôn Lạc Thần chưa đến?” Nam cung Mạc nói , kèm theo giọng điệu không vui

“ Ặc , ông nội , Lạc Thần hiện tại đang ở bên Mĩ , công ty của anh ấy ở bên đó có việc , anh ấy phải giải quyết , chắc tuần sau sẽ quay trở lại” Nhan Mạt Hàn cười cười , lúc này Nam Cung Mạc mới vui vẻ trở lại

“ Này cháu dâu , khi nào cháu sẽ cho ta một đứa cháu trai để ẩm bồng , khi đó ta sẽ giao cổ phần công ty lại cho Nam Cung Ảnh” Nam Cung Mạc cười cười vui vẻ trên bàn ăn , nhưng bốn người trước mắt lại ngây ngẩn cả người . Cái gì cái gì?Phải có cháu trai để ẩm bồng?Đầu óc của Nhan Mạt Hàn trống rỗng , phải có cháu trai như lời ông nói ? Không không…. Nam Cung Ảnh tuyệt đối chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này , lần này ông nội thật sự quả quyết . Âu Dương Dật và Doãn Thiệu Hàn quăng cho Nam Cung Ảnh một ánh mắt “ hãy tự cầu phúc đi”

“ Ông nội…” Nam Cung Ảnh có chút khó xử

“ Đúng vậy …. Ba , hãy để cho bọn chúng ở với nhau một thời gian đã…” Nam Cung Tịch và Mộ Dung Tịch cùng nhau giải vây

“ Ở chung cái gì mà ở chung , khi nào kết hôn sẽ ở chung ! chuyện có cháu cho ta ẩm bồng , ta đã quyết định kĩ rồi . Lễ kết hôn sẽ được định sau khi LẠc Thần trở về “ Nam Cung Mạc nói , không cho kẻ nào có quyền chen vào , tự mình quyết định cuộc hôn nhân này . Nhan Mạt Hàn đau khổ , liên tục tự nói thảm rồi , thảm rồi , nhưng cô không dám phản đối . Vì số tiền sẽ bồi thường nếu như vi phạm bản hợp đồng , số tiền đó quả là rất lớn , cao ngất ngưỡng so với cô

Cứ như thế , trước bàn ăn mọi người cười nói vui vẻ

Sau bữa cơm tối , Nam Cung Ảnh đứng dậy chuẩn bị Nhan Mạt Hàn về nhà của Dạ Như …

“ Nè , anh mang cháu dâu của tôi đi đâu vậy ?” Nam Cung Mạc chống gậy , loạng choạng đi theo hai người sắp rời khỏi cửa

“ Ông nội , cháu đưa Mạt Hàn về nhà” Nam Cung Ảnh sớm đổ mồ hôi , hiện lên một dòng đen

“ được được … Mạt Hàn sau khi kết hôn cùng Nam Cung Ảnh , hãy về căn biệt thự ở trung tâm thành phố M mà ở đi , nơi đó gần nội thành , hơn nữa vị trí rất tốt , lại không ồn ào mà vừa thuận tiện” Ông nội tốt bụng nhắc nhở

“ Ah?!” Nhan Mạt Hàn cả kinh , rồi liền thay đổi mà trả lời “ Dạ... Được ạ, cháu cám ơn lòng tốt của ông”

Nam Cung Ảnh lại một lần nữa vẻ mặt đen xì “Cám ơn ông , chúng con đã biết”

“ Hiện tại lúc này , toàn bộ thanh xuân của cô cũng không có” Nhan Mạt Hàn ngồi trên xe , vẻ mặt oan ức

“ Không phải là hợp đồng vợ chồng sao? Có gì đâu mà oan ức? Huống chi , sau khi hợp đồng kết thúc , tôi sẽ cho em một khoản tiền . Nhất định tôi sẽ không đối xử tệ với em đâu” Nam Cung Ảnh lái xe , không nói thêm điều gì

“ Cái gì mà không oan ức? Anh không nghe ông nội nói sao? Ông nói là có cháu trai để ẩm bồng, tôi tự nhiên lại trở thành cái máy sinh đẻ” Nhan Mạt Hàn liếc nhìn vẻ mặt không cảm xúc của Nam Cung Ảnh . Trong lòng mắng , cái tên khốn khiếp này , dáng vẻ không quan tâm , dù sao người chịu thiệt thòi về tình cảm cũng đâu phải là hắn .

“ Nè , tôi nghĩ ông nội sẽ mau quên thôi , chỉ cần ông vui vẻ , tôi liền sẽ có cổ phần của ông” Khóe môi của Nam Cung Ảnh hé lộ lên nụ cười , hắn đang tham gia vào chuyện này nhưng giải quyết rất tốt

“ Yên tâm đi” Nam Cung Ảnh cho Nhan Mạt Hàn uống”thuốc an thần”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.