Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 25




Nhan Mạt Hàn đấm đấm vào Nam Cung Ảnh , có chút oán giận nói “ Sao anh lại nói như vậy ? Sao lại lừa ông nội , anh thừa biết tôi không phải là…..” Nhan Mạt Hàn định nói ,nhưng lại nhớ đến chính hắn cũng không hề biết là cô và Lạc Thần là không cùng huyết thống , ở trường , ai cũng nói hai người chính là anh em , hơn nữa họ của hai người đều phát âm là “ Yan” , nếu như không nhìn thấy chữ viết họ của hai người , cơ bản là không ai phát hiện ra sự khác biệt

“ em cả ngày đều gọi là Lạc ca ca , Lạc ca ca , còn không phải?” Nam Cung Ảnh xấu xa cười , kèm theo nắm đắm nhỏ

“ Tôi và anh ấy không phải…” Nhan Mạt Hàn khó chịu nhìn hắn .Đúng lúc ông nội lại muốn gặp Lạc Thần , cô làm sao có thể giải thích mối quan hệ của cô và Nam Cung Ảnh ? Lúc này , điện thoại của Mạt Hàn đổ chuông , màn hình hiện lên là tên của Lạc Thần , cô cầm chiếc di động , liếc nhìn Nam Cung Ảnh , đi ra một góc khác để nhận điện thoại

“ Mạt Hàn , ngày hôm qua làm sao vậy?” Nhận được điện thoại , Lạc Thần lo lắng hỏi cô

“ A , Lạc ca ca , em không sao , hôm qua em thức dậy sớm quá . Hơn nữa ngày hôm qua bài tập ở trường tương đối nhiều , em quên , em không gọi cho anh được”Nhan Mạt Hàn biện lí do , Nam Cung Ảnh nghe được liền cười , lí do ngu ngốc

“ A , thì ra là vậy . Mạt Hàn anh nhất định tìm vé máy bay sớm nhất , tuần sau anh sẽ về” Lạc Thần đứng ở phòng làm việc ở tầng cao , nhìn xuống thành phố NewYork , Lạc Thần thật sự mong muốn nhanh nhanh để được nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Mạt Hàn

“ A? Nhanh như vậy sao?” Mạt Hàn liếc nhìn Nam Cung Ảnh , nhỏ giọng xuống

“ Lạc ca ca , anh về sẽ ở đâu?” Nhan Mạt Hàn cảm thấy bất an

“ Thế Nào ? Nghe giọng nói của em , cứ như không hy vọng anh sẽ trở về vậy , anh trở về đương nhiên sẽ ở nhà của mình , cô gái ngốc nghếch này , có thấy ngốc nghếch không?” Lạc Thần cười một tiếng , Nhan Mạt Hàn nghĩ muốn cho chính mình một quả búa lên đầu , cô làm sao có thể quên được ở Trung Quốc , Lạc Thần còn có nhà? Hơn nữa , lại chính là ở thành phố M này

“ Em không có..” Nhan Mạt Hàn gãi gãi đầu

“ Mạt Hàn , ở Jayz không vui sao? Em có muốn khi anh trở về tìm cho em một công việc khác tốt hơn không?” Lạc Thần nói , trên mặt nở một nụ cười

“ được được á , em cả ngày chạy ở Jayz , không kịp nghỉ chân , quản lí khinh thường em, chỉ có tiểu P mới có thể làm bánh ngọt tốt” Nhan Mạt Hàn có chút tủi thân nói

“ Ha Ha , không vấn đề gì , chờ anh về , anh sẽ mở cho em một tiệm bánh , sau này chính em làm chủ tiệm bánh đó”

Nhan Mạt Hàn kinh ngạc đến ngây người ra , không phải đâu … này … này , cô quay đầu nhìn Nam Cung Ảnh , thật là nguy hiểm , Lạc ca ca không hỏi về chuyện của cô và Nam Cung Ảnh , nhưng niềm vui chóng tàn… một giây sau đó

“ Mạt Hàn , chuyện tờ báo là như thế nào?” Ngôn Lạc Thần do dự , lông mày nhíu lại nhưng vẫn mở miệng hỏi

“ A… tờ báo …tờ báo” Nhan Mạt Hàn không biết giải thích như thế nào , điện thoại bị Nam Cung Ảnh cướp đi , cô kinh ngạc , miệng há to , to đến mức có thể nhét đủ một trứng gà vào , lời nói kế tiếp càng làm cho cô ngạc nhiên hơn

“ A…. Anh có phải là “ Lạc ca ca “ trong truyền thuyết không? Rất không may là tôi và Mạt Hàn sẽ kết hôn , tin tức trên báo , chắc anh cũng đã xem qua? Đó là sự thật , nó không phải là sự hiểu lầm” Nam Cung Ảnh khẩn trương , đem tất cả mọi chuyện nói lại với Ngôn Lạc Thần , lại còn thêm mắm thêm muối vào . Nhan Mạt Hàn dậm dậm chân , chìa tay ra định tắt điện thoại , lại bị Nam Cung Ảnh giữ chặt eo , tiếp sau đó đặt lên môi của cô một nụ hôn , Nam Cung Ảnh lấy điện thoại chụp lại , rồi gữi sang cho Lạc Thần bằng tin nhắn

“ Vị này” Lạc ca ca” tôi nghĩ anh biết quan hệ của chúng tôi chứ ? còn nữa , Nam Cung Mạc , ông nội của tôi chờ anh trở về , sau đó sẽ cùng anh tụ họp” Nói xong , Nam Cung Ảnh không cho Nhan Mạt Hàn có bất kì cơ hội nào cũng không đợi Ngôn Lạc Thần trả lời , hắn nhấn phím màu đỏ tắt điện thoại

“ Nam Cung Ảnh ! Anh thật là quá đáng” Dành lại điện thoại trong tay , chiếc mũi cũng lệch sang một bên

“ Em đừng quên giữa chúng ta còn có một bản hợp đồng , cả số tiền phải bồi thường khi làm sai những điều quy định trong đó ! Làm người nhà của Nam Cung gia , tôi hi vọng sẽ không có những lời đồn nào khác ! Bằng không em ngồi chờ bồi thường đi” Nam Cung Ảnh bỏ lại bóng dáng phong độ đằng sau , quay người rời đi . Nhan Mạt Hàn nhất thời đầu óc trống không , cô quên , còn có sự tồn tại của bản hợp đồng , còn nữa nếu vi phạm hợp đồng sẽ phải bồi thường , số tiền lớn như vậy , cô làm gì mà có được để bồi thường? Cứ như vậy một lần nữa lại thua trong tay của Nam Cung Ảnh , Nhan Mạt Hàn nắm chặt hai tay thành quả đấm , từ từ đuổi theo bóng dáng của Nam Cung Ảnh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.