Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 19




Gương mặt nhỏ nhắn của Mạt Hàn liền ửng hồng

“ Anh .. Anh thật biến thái” Vừa nói cô vừa quả đấm lên , nhưng một giây kế tiếp thì quả đấm của cô liền rơi vào tay của một người khác

“ Hắc hắc hắc , con gái mà bạo lực thì không tốt nha” Nam Cung Ảnh tà mì cười

“ Anh , muốn nói thế nào cũng được , tóm lại tôi không đồng ý tiếp tục diễn kịch cùng anh” Nhan Mạt Hàn nói xong , xoay người định rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc liền bị Nam Cung Ảnh kéo tay lại

“ Thật em sẽ không muốn ngày mai lại có một bài báo với tiêu đề “ Nam Cung Tổng Tài cùng một người phụ nữ bình dân Nhan Mạt Hàn cùng nhau trải qua tình một đêm?” Nam Cung Ảnh nhíu mày , không tin là cô sẽ không giúp đỡ hắn

“ Mẹ kiếp, tôi cá cái nha nha đấy” Nhan Mạt Hàn rốt cuộc không nhịn được hướng về Nam Cung Ảnh mắng nhiết . Người đàn ông này rốt cuộc như thế nào mà không biết xấu hổ như vậy

“ Hắc hắc , làm vợ của tôi , phải thật dịu dàng a” Nam Cung Ảnh ngồi trên ghế salon thú vị quan sát Nhan Mạt Hàn

“ Như thế nào , một câu thôi , diễn hay không diễn? Giúp tôi diễn xong , tôi sẽ cho em một khoản tiền” Nam Cung Ảnh vắt chéo hai chân

Nhan Mạt Hàn liếc nhìn Nam Cung Ảnh “ Tôi không còn lạ gì với đồng tiền của các người … cùng anh diễn là được chứ gì ! Thật khi không lại trở thành tội phạm , đi lừa gạt một lão lão , tôi không thích lừa gạt người khác” Nhan Mạt Hàn le lưỡi , liếc nhìn Nam Cung Ảnh ngồi ở đối diện

“ Lúc nào ông nội chuyển cổ phần cho tôi thì chưa biết , nhưng một khi ông cảm thấy vui , ông sẽ chuyển cổ phần cho tôi , mà mục đích của em là cùng tôi phối hợp , vì phần của em sẽ nằm trong cổ phần này . Nếu làm tốt phần của em sẽ không ít” Nam Cung Ảnh khoanh tay trước ngực

“ Hừ , tôi không cần , tôi đã có Lạc Ca Ca” Nhan Mạt Hàn không thèm nhìn Nam Cung Ảnh

“ Nhưng tôi cho em biết , ông nội của tôi đã lớn tuổi , sức khỏe không tốt , huyết áp lại cao không thể tức giận . Sáng nay ông xem tin tức liền gọi cho tôi nói lập tức bay về đây để gặp cháu dâu tương lai , nếu để ông mừng hụt không khéo lại lâm bệnh” Nam Cung Ảnh cúi đầu nhưng ánh mắt hướng về Nhan Mạt Hàn . Hắn không tin cô gái này là người vô tâm

“ Tôi … tôi…” Nhan Mạt Hàn do dự trả lời , thật cô không đành lòng mà nhìn một người đã lớn tuổi như vậy lại mừng hụt , hơn nữa suy đi nghĩ lại dù sao cũng chỉ là diễn kịch , đến lúc thích hợp liền nói cả hai bên bất hòa rồi chia tay cũng không muộn

“ Vậy.. được rồi ! Tôi cùng anh diễn vở kịch này , cùng lắm khi nào tôi lấy được cổ phần sẽ liền rời đi , hơn nữa tốt nhất anh đừng tạo những tin tức không tốt , tôi không muốn Lạc ca ca hiểu lầm” Nhan Mạt Hàn nói , khóe miệng Nam Cung Ảnh nhếch lên , hắn tin chắn rằng người con gái này còn có lương tâm

“ Còn nữa , tốt nhất trước mặt tôi , em ít nhắc đến Lạc ca ca của em đi” Nam Cung Ảnh đi về phía bàn làm việc , lấy tờ báo bỏ vào học bàn

“ Tại sao không thể nhắc?” Nhan Mạt Hàn trau trau lông mày lại , khó hiểu hỏi

“ Bởi vì … nếu để ba mẹ tôi còn có ông nội nữa nghe được , sẽ không hay , có thể sẽ gây hiểu lầm ” Nam Cung Ảnh ngồi trên bàn làm việc , ngón tay gõ gõ lên mặt bàn

“Ặc , anh … anh … Thôi được rồi , không nói tới vấn đề này nữa” Nhan Mạt Hàn ngồi ở chỗ cũ , nhìn gương mặt của Nam Cung Ảnh trước màn hình vi tính . Người đàn ông này quả là rắc rối , trong ánh mắt tràn đầy nghi ngờ , cảm thấy đôi môi nhẫn bóng mềm mại . Không tránh khỏi , Nhan Mạt Hàn nuốt một ngụm nước bọt vào trong , bệnh mê trai của cô lại tái phát . Một lúc sau , Nam Cung Ảnh đưa ra một bản thảo được in ra trong vi tính , đưa tới trước mặt Nhan Mạt Hàn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.