Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 14




Ảnh , hôm nay đã trễ như thế này còn muốn gọi đến nhà riêng sao?” Âm thanh nũng nịu của Nghiên Huệ truyền đến vì đã đêm rồi mà còn nghe tiếng chuông điện thoại Nghiên Huệ rất khó chịu , không nghĩ là Nam Cung Ảnh gọi đến , nghe điện thoại Cung Ảnh gọi kêu Nghiên Huệ đến “ Tươi đẹp” , cô liền mặc quần áo chạy đến

Nam Cung Ảnh liếc nhìn Nghiên Huệ , nói “ Chẵng qua hôm nay tâm tình của ta tốt , nên gọi ngươi ra đây cùng chung vui thôi”

“ Ảnh , em biết anh là người hiểu em nhất” Nghiên Huệ chạy đến ngồi cạnh Nam Cung Ảnh , để cho bộ ngực của mình cọ sát vào tay của Nam Cung Ảnh

Phía bên Doãn Thiệu Hàn và Âu Dương Dật không thể chịu nổi cảnh trước mắt , ho nhẹ một tiếng

“ Hai anh chàng đẹp trai” Nghiên Huệ lễ phép đứng dậy , chào hỏi

Doãn Thiệu Hàn cùng Âu Dương Dật nhìn Nghiên Huệ một cái , không nói gì , cầm ly rượu lên

“ Ảnh , ăn mừng anh lại tự do” Doãn Thiệu Hàn nói , cầm ly rượu nhấp một chút còn Âu Dương Dật thì cạn sạch

Tửu lượng của Doãn Thiệu Hàn không cao lắm , uống một chút đã say , Âu Dương Dật lại khác tửu lượng khá tốt nhưng cũng vì uống quá nhiều nên bắt đầu say . Nam Cung Ảnh trêu chọc Nghiên Huệ , đối với hắn mà nói Nghiên Huệ chẵng qua chỉ là món đồ chơi , thích thì lấy ra mà đùa giỡn , mà thật từ trước đến nay tất cả mỹ nhân bên cạnh hắn đều là món đồ chơi

Đêm khuya , ở “ Tươi Đẹp” , Âu Dương Dật mang theo cảm giác say đi tìm nữ nhân , Doãn Thiệu Hàn cũng ở cùng chổ với Dương Dật , nếu để cho ba mẹ của Thiệu Hàn biết là hắn say mà trở về , chắc chắn ngày hôm sau hắn sẽ mặt mũi bầm dập mà bước ra khỏi nhà

Trong căn phòng , lúc này , Nghiên Huệ và Nam Cung Ảnh không ngừng hôn nhau

“ Ừ… Ảnh” Nghiên Huệ nỉ non , ôm lấy cổ của Nam Cung Ảnh

“ Muốn hay không muốn?” Nam Cung Ảnh hung hăng bóp chặt cằm của Nghiên Huệ

“ Ảnh , anh biết mà …” Nghiên Huệ chủ động tiếp cận , dâng đôi môi đỏ mọng

Nam Cung Ảnh đương nhiên đã chuẩn bị sẵn , hắn sẽ không cho phép người đàn bà này mang thai

Nghiên Huệ biết trước là Nam Cung Ảnh đã chuẩn bị sẵn cảm thấy thất vọng , trong lòng thầm mắng rủa , lại đem theo , mẹ kiếp

“ Ảnh , đừng đeo nha , đeo vào khiến cho em cảm thấy không thoải mái a” Nghiên Huệ tìm lí do để ngăn cản Nam Cung Ảnh

“ Có muốn hay không? Không thì thôi” Nói xong , Nam Cung Ảnh kéo áo sơ mi lên chuẩn bị rời đi

“ Em muốn , em muốn . Em sai rồi” Nghiên Huệ đứng dậy kéo tay Nam Cung Ảnh

“ Vậy thì tốt nhất nên nghe lời một chút” Nam Cung Ảnh cũng không phải không hiểu phải thương hoa tiếc ngọc , đối với loại đàn bà này , hứng thú thì chơi đùa một chút , sau khi hết hứng thì vứt bỏ không thương tiếc . Trong phòng Nam Cung Ảnh hung hăng va chạm cùng với Nghiên Huệ

Kích tình qua đi , hắn đứng dậy , mặc lại quần áo , Nam Cung Ảnh liếc nhìn Nghiên Huệ ánh mắt sắt bén dường như muốn nghiền nát Nghiên Huệ , bỏ lại tờ chi phiếu rồi bước ra , không một chút dây dưa


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.