Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 106




"Vì sao lại ngừng lại?" Hắn mang theo âm thanh nhỏ nhẹ , ép xuống nhất có thể

Nhan Mạt Hàn nâng hai tròn mắt xinh đẹp , chăm chú nhìn vào gương mặt Nam Cung Ảnh " Này , đây là lần thứ mấy của chúng ta?"

"Lần đầu tiên" Hắn nói xong , hôn lên cổ trắng nõn của cô

" Anh yêu là yêu thân thể của em sao?" Nhan MẠt Hàn thất vọng , giọng nói mang theo vài phần thương cảm , không có tình yêu thì cô sẽ không cần

"Anh yêu em , chính là yêu trái tim của em , yêu con người của em" Cúi đầu , hôn trụ đôi môi không cho cô phản bác

Hắn lẩm bẩm nói" Tiểu Hàn , quà sinh nhật của anh cho em... chính là cùng em tạo một đứa nhỏ"

(JJ : á , bịt mắt , biến thái biến thái qá =))

"Oanh" Một âm thanh khiến cho đại não cô trống rỗng , đứa nhỏ đứa nhỏ đứa nhỏ....

Cô cùng Nam Cung Ảnh có con? Cô sẽ là người mẹ tốt sao? Cô thế thể chăm sóc đứa con này sao..?

"Ảnh... Em sợ , em chưa chuẩn bị tinh thần" Không đợi cô nói hết , hắn dùng môi ngăn chặn những lời cô đang định nói

Bàn tay hoạt động , di chuyển khắp thân cô , đốt lửa lên cơ thể cô...

Nhan Mạt Hàn cắn môi dưới , không dám thốt ra tiếng..

"Mạt Hàn , hãy thốt ra đi .. anh muốn nghe giọng của em" Đầu lưỡi hôn trụ hai quả anh đào của cô , đùa đỡn ngậm lấy

Nhan Mạt Hàn đỏ mặt , chính là nghe tới lời nói của hắn tựa như nghe được ma chú , cô liền mở miệng ra...

Hắn tách hai chân của cô ra , mạnh mẽ tiến vào .. Rốt cuộc nhịn không được cô rên rĩ " Ưmmm...." một âm thanh yêu kiều thốt ra

(JJ : H nhẹ nhưng xịt máu mũi , gặp ta lại là một sắc nữ , ối............haha)

Hai chân quắp lên hông hắn , ôm cổ , thử đáp trả lại ..

"Han Mạt Hàn , em hãy nghe cho kĩ những gì anh nói.. ANh Yêu Em"

"Ừ....Ưmmmm" Cô mơ màng , gật gật đầu , không nói gì , nguyện vọng thứ 2 đã được thực hiện

cứ như vậy , triền miên một đêm , cho đến khi trời gần sáng , cô mới được ngủ ...

Gần đến chiều , Nam Cung Ảnh muốn xoay người liền phát hiện cánh tay như có vật gì đè nặng .. Chậm rãi mở to mắt , lúc này mới phát hiện ra là Mạt Hàn đang nằm trên cánh tay của hắn...

Trên gò má của cô còn mang theo vị ân ái ngày hôm qua nên có chút ửng hồng , khoé miệng hơi nâng lên , nằm trong lòng ngực hắn , cảm giác vô cùng bình yên

Từ nay về sau , mỗi buổi tối họ đều có thể ôm nhau ngủ .. Ngày hôm sau có thể chở cô đến cửa hàng bánh ngọt .. Trừ những ngày kinh nguyệt thì những ngày khác hắn đều có thể "ăn sạch sành sanh" cô

Mùa đông chưa đi qua nhưng tuyết đã rơi ít hơn

Trong phòng ăn điểm tâm , hệ thống sưởi ấm làm cho ba người cảm thấy ấm áp

Lúc này , một người tiến vào làm cho Dạ Như sửng sốt , rất nhanh cúi đầu xuống tiếp tục làm việc

"Dật" Nhan Mạt hàn cười cười , chạy tiến đến , nháy mắt bảo hắn hãy đến nói chuyện với Dạ Như

Sau đó chạy về quầy " Dạ Như , tiếp khách kìa"

"Sao cậu không đi?" Từ đêm hôm đó , hai người không có liên lạc với nhau , cũng đã một tháng nhưng cô nhìn hắn thì vẫn có chút xấu hổ

"Không ai tiếp đãi khách sao?" Âu Dương Dật nhíu mày tìm kím , hắn đặt biệt bớt chút thì giờ làm việc mà đến đây .. Khoé miệng cười cừoi , thoáng nhìn Dạ Như

"Có" Giọng nói Dạ Như nhỏ xíu tựa như con muỗi , cô vẫn cam tâm , đem thực đơn chạy đến " Tiên sinh , xin hỏi ngài dùng gì?" Cô giả vờ nở nụ cười

Hạ Doãn Hi đã sớm biết tình trạng của họ , không nói gì chỉ cùng đứng sau quầy với Mạt Hàn chuẩn bị "Xem kịch hay"

"Muốn em...." Hai chữ , hắn cười , ánh mắt tà mị nhìn cô

Chỉ thấy gương mặt của Dạ Như liền đỏ "Anh..! Thật là xấu hổ , không nên nói như vậy"

Nói xong , xoay người chạy đến quầy .. Người này rõ ràng đến đây để làm cho cô khó xử..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.