Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 104




Dịch Điều Vi trong tay cầm hoa quả , đi đến phòng bệnh . Vừa đến liền nhìn thấy Nam Cung Ảnh và Nhan Mạt Hàn ngồi trên giường vừa nói vừa cười

Dịch Điều Vi cắn cắn môi dưới " Mạt Hàn , cô khoẻ hơn chưa??" Ra vẻ nịnh bợ liền đem hoa quả đặt ở đầu giường

"Tốt hơn nhiều" Nhan Mạt Hàn liếc Dịch Điều Vi , quay đầu tiếp tục đùa giỡn với Nam Cung Ảnh

"Điều Vi , tới rồi à . Đến đây đi , muốn hay không cùng chúng tôi nghe chuyện cười" Nam Cung Ảnh cười nói

Nhìn thấy hai người tiếp tục cười nói , trong lòng Dịch Điều Vi không khỏi ghen tị , móng tay nhấn chặt vào da thhịt , nhưng trên miệng vẫn nở nụ cười "HaHa , được , nghe một chút rồi sẽ đi , Ajo đang đợi phía dưới"

--

Một hồi về đến nhà , Dịch Điều Vi tức giận lỗ mãng hét " Ajo , tôi cần cậu chuẩn bị cho tôi một món đồ"

"Cái gì?" ajo theo phòng đi tới

" Thuốc kích thích tình dục"

"Dịch tỷ , cái đó dùng để làm gì?"

"tôi sẽ sử dụng , đi chuẩn bị đi , nhớ phải là liều cực mạnh" Nói xong , liền trở về phòng

Trong lòng Ajo bắt đầu khó chịu nguyên nhân là Dịch tỷ vẫn đâm đầu yêu người đàn ông kia? Mặc dù người đó không hề đáp trả lại

tốc độ của ajo rất nhanh , nội trong một tuần liền đem tới rất nhiều . Dịch Điều Vi cầm lấy đem giấu đi

Vết thương trên người của Mạt Hàn cũng đã từ từ lành , từ ngày biết được cô bị thương , mỗi ngày Lạc Thần đều đến bệnh viện

Cuối cùng cũng đến ngày xuất viện

"Này , em đã khoẻ rồi không chết đâu , anh không cần bế em" Nam Cung Ảnh ôm Nhan Mạt Hàn vào trong lòng ngực , trực tiếp bế cô lên xe , cô cảm thấy hạnh phúc ở trong lòng ngực của hắn nở một nụ cười

"Cái gì cái gì sẽ không chết , hừ hừ hừ" Hắn quát rồi vuốt vuốt sống mũi của cô

Đem đồ đạt quăng vào trong xe , ngồi trước tay lái , lái xe chở Nhan Mạt hàn về biệt thự

"A , thiếu phu nhân , cô đã về" Vừa vào cửa , Vân tẩu liền chạy đến giữ chặt cánh tay của Mạt Hàn , một tháng nay đã không thấy cô rồi

"ừ , vân tẩu , tôi cũng nhớ cô"

--

Thời tiết rất lạnh , tuyết lại rơi thêm nhiều ... Thời gian trôi qua thật nhanh , hôm nay ngày cô xuất viện cũng chính là sinh nhật tròn 20 tuổi của cô

Cuối đầu , rũ con mắt xuống , cô đã ở biệt thự cùng Nam Cung Ảnh đã 3 tháng , trải qua nhiều ngày như vậy nhưng thật ra chỉ có 3 tháng mà thôi , không nghĩ cô cũng có lúc như vậy , hôm nay là sinh nhật của cô chẵng lẽ hắn không nhớ? Không thể như vậy.. Tiếng chuông điện thoại vang lên , cắt đứt suy nghĩ của Mạt Hàn

"Này , thần"

"Sinh nhật vui vẻ tiểu nha đầu! Hôm nay cũng là ngày em xuất viện" Ngôn Lạc Thần ở đầu dây bên kia cũng vui vẻ cười

"Ừ , em biết rồi vẫn là anh tốt nhất , là người đầu tiên chúc mừng sinh nhật cho em" Nói đến người đầu tiên chúc mừng , cô thêm vài phần thương cảm , cô nghĩ là hôm nay sinh nhật Nam Cung Ảnh sẽ xuất hiện sau đó ôm cô và nói " Sinh nhật vui vẻ" nhưng đáng tiếc điều này không xảy ra ... không xảy ra

Gần tối , Nhan Mạt hàn dụi mắt đi xuống lầu

"Vân tẩu , vân tẩu?" Cô gọi nhưng không thấy ai trả lời " Kì lạ" nói thầm , dưới phòng khách cũng không có mở đèn

Bỗng nhiên , trên bàn có một luồng ánh sáng nhỏ thu hút tầm mắt của cô

Đứng tại chỗ , người cô cứng đơ , ngay sau đó cô bị kéo vào một cái ôm ấm áp , ở bên tai truyền đến một âm thanh " Vân Tẩu hôm nay không có nhà , cô ấy chỉ để lại "đồ vật" này cho em"

"Hôm nay , là sinh nhật của em" Nam Cung Ảnh cúi đầu , không chút do dự hôn trụ lên đôi môi của cô


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.