Tổng Tài Daddy Bị Mẹ Bơ

Chương 117




Editor: May

“Tôi có thể sờ một chút không?” Điền Kỳ Kỳ tập trung tinh thần nhìn chằm chằm đánh giá khuyên tai kia, tập trung tất cả lực chuyên chú. Cô chỉ cảm thấy tò mò nghi hoặc, viên kim cương này xác thật không giống với kim cương thiên nhiên, cô không thể tìm kiếm nghiên cứu ra kết cấu của nó, nhưng dùng tất cả tri thức chuyên nghiệp của cô tới xem, tính chất, độ cứng, độ thông thấu của viên kim cương này đều có điểm khác nhau.

Lâm Dật sửng sốt một giây, lại chấp nhận.

Thật ra giờ phút này, khoảng cách cùng tư thế hai người đều cực kỳ ái muội, bởi vì dán đến quá thân cận, thậm chí hô hấp của hai người đều phun đến trên má đối phương. Điền Kỳ Kỳ bởi vì quá mức chuyên chú mà không cảm thấy gì, nhưng khi tay cô chạm đến vành tai Lâm Dật, cả người Lâm Dật đều có vẻ hơi cứng đờ. “Đã ra kết luận chưa?” Anh lập tức dời tầm mắt khỏi cô, ngữ khí có chút bén nhọn.

Điền Kỳ Kỳ nhíu nhíu mày, lại ở trong đầu tìm tòi một lần, đáp án lại làm chính cô giật nảy mình, cô ngồi ở trên sô pha bên cạnh, trạng thái cả người có chút si ngốc.

“Mami, có phải người đã nhìn ra hay không? Rốt cuộc là kim cương gì vậy?” Phản ứng của Điền Kỳ Kỳ cũng làm Điền Bảo Bảo cảm thấy ngoài ý muốn.

“Khuyên tai này đều không phải là kim cương thiên nhiên?” Tuy rằng trong lòng đã khẳng định trên chín phần, Điền Kỳ Kỳ vẫn dùng hình thức câu nghi vấn.

Ánh mắt Lâm Dật sáng ngời, kinh ngạc vì cô lại đoán được đại khái, nhướng mày, ý bảo cô tiếp tục.

“Hay là, đây là sản phẩm kim cương chế tác dưới công nghệ mới -- dùng tro cốt người tinh luyện thành?” Điền Kỳ Kỳ vô cùng chấn động nói ra suy đoán của mình. Tuy rằng đã sớm nghe nói kỹ thuật có thể đạt tới trình độ như vậy, nhưng dù sao trước nay cô đều chưa từng thấy qua, lại không nghĩ rằng khuyên tai của Lâm Dật lại có thể chính là vì kỷ niệm vĩnh hằng.

Sắc mặt anh tuấn Lâm Dật lập tức trở nên thâm trầm, một là bởi vì lại nghĩ tới Y Ninh, hai là bởi vì có loại bất anbị nhìn thấu bí mất ở sâu nhất trong đáy lòng. “Cô nói không sai.” Con ngươi hồ sâu ẩn chứa chợt lóe qua khen ngợi, rồi sau đó là trầm mặc thật lâu. Đến chính anh đều thực ngoài ý muốn, anh lại dễ dàng bị người nhìn trộm bí mật như vậy.

Điền Kỳ Kỳ kinh ngạc không thôi, ngơ ngác ngồi ở một bên. Sô pha theo trọng lượng của cô lún xuống, sắc mặt cô như cùng bị mây khói bao phủ, bỗng nhiên lâm vào bên trong trầm tư của mình. Anh là vì tế điện ai, anh chấp nhất mà thủ vững “kim cương sinh mệnh”, đột nhiên nhớ tới 7 năm trước anh đặt cô dưới thân, trong lúc vong tình lại kêu gọi tên của một người phụ nữ khác? Là cô ta sao? Ánh mắt sâu thẳm của cô gắt gao nhìn ở trên khuyên tai anh, giờ khắc này lại phát hiện viên kim cương nho nhỏ kia sáng chói mắt như vậy, tâm tình không khỏi chìm vào đến đáy cốc vực sâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.