Tổng Tài Daddy Bị Mẹ Bơ

Chương 113




Editor: May

Kỹ xảo của anh rơi vào trong mắt Lâm Dật, Lâm Dật khinh miệt liếc liếc, chỉ là tiểu kỹ xảo mà thôi. “Cô muốn cùng tôi đi lên, hay là lát nữa cô mới lên?” Lâm Dật không lạnh không đạm mở miệng, nhưng nội dung nói chuyện lại khiến người miên man bất định, cực kỳ ái muội. Nghe đi lên là ngữ khí nói chuyện giữa người cực kỳ thân cận.

“Tùy tiện đi.” Điền Kỳ Kỳ không làm rõ được tình huống trước mắt là như thế nào, thái độ đại chuyển biến 360 độ của Lâm Dật làm cô có chút lo sợ nghi hoặc. Dứt khoát không hề để ý đến anh, mặc anh và Điền Bảo Bảo đi lăn lộn, xem anh lúc nào mới có thể nhận ra con trai của mình.

“Anh Dịch Thần, muộn như vậy anh có việc sao?” Vấn đề của Điền Kỳ Kỳ làm Dịch Thần hơi có chút mất mát, chẳng lẽ Lâm Dật có thể muộn như vậy, anh lại không được sao?

“Anh chính là đến thăm em. Em và…… Thôi, vậy anh đi trước.” Thân hình Dịch Thần cao gầy làm Điền Kỳ Kỳ có vẻ rất là nhỏ xinh, anh hơi giơ tay thuận thuận đầu tócbị gió thổi loạn của cô, sau đó xoay người ngồi vào trong xe. Điền Kỳ Kỳ vẫy vẫy tay với anh, nhìn Lamborghini của anh hoàn toàn đi vào trong đêm đen, mới xoay người đi lên lầu. Nghĩ đến trong nhà còn có một một đại gia, trong lòng một trận hỗn độn.

“Mami, sao trễ như vậy người mới trở về. Chú Lâm nói người ở dưới lầu bồi dưỡng tình cảm với đàn ông, là ai vậy?” Điền Bảo Bảo nghe được động tĩnh cô trở về, giọng nói non nớt liền bay ra từ phòng bếp.

Điền Kỳ Kỳ không chút khách khí đáp lễ cho Lâm Dật một ánh mắt xem thường, dám can đảm bại hoại thanh danh cô ở trước mặt con trai.

Lâm Dật nhún vai, trấn định tự nhiên đáp lại cho cô một ánh mắtsự thật như thế, sau đó lười biếng dựa vào trên sô pha, chán đến chết lôi kéo món đồ chơi của Điền Bảo Bảo.

“Mami, có phải chú Dịch Thần hay không, trước đó chú ấy ở nhà đợi người rất lâu! Chuẩn bị đi công ty đón người tan tầm, không nghĩ tới người đã trở lại.” Ngay sau đó Điền Bảo Bảo bổ sung một câu, làm Điền Kỳ Kỳ lập tức tâm tình thoải mái không ít, vẫn là con của cô hiểu cô.

Lâm Dật liếc xéo cô một cái, nhìn bộ dáng mặt mày hớn hở kia của cô. Rốt cuộc Dịch Thần kia và cô có quan hệ gì?

“Chú Lâm, tháng sau trường học của con có hoạt động người thân, yêu cầu phụ huynh và đứa bé có đầy đủ hỗ động, chú có thể đi tham gia hay không?” Phòng khách một mảnh an tĩnh, Điền Bảo Bảo thật sự có chút không thể nhịn được nữa, dò đầu ra từ trong phòng bếp, cực kỳ bán manh hỏi.

“Điền Bảo Bảo, sao con không nói với mẹ chuyện này, yên tâm đi, mẹ sẽ đi, không cần phiền toái chú Lâm của con.” Điền Kỳ Kỳ trực tiếp đoạt lời nói, không cho Lâm Dật cơ hội nói chuyện. Cô trực tiếp nhảy tới phòng bếp, muốn lấp kín không lựa lời của Điền Bảo Bảo, để tránh bé lại sẽ nói hươu nói vượn, chọc ra chuyện gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.