Tổng Tài Daddy Bị Mẹ Bơ

Chương 112




Editor: May

Điền Kỳ Kỳ bỗng nhiên ý thức được cho tới nay chính mình đều coi thường Land Rover, thật ra cô muốn biết nhất chính là Land Rover rốt cuộc giá trị bao nhiêu tiền, nhưng hiện tại xem ra, chính mình ngược lại có vẻ ngu xuẩn. Giá trị con người anh như vậy, sao sẽ xứng với một chiếc xe giá rẻ. Nhưng nghe lời nói vừa rồi của anh về Land Rover, cũng biết Land Rover không kém với những siêu xe trong ấnh mắt thế tục đó, tất nhiên cũng là giá trị xa xỉ.

“Không rõ ràng lắm.” Điền Kỳ Kỳ thực thẳng thắn thành khẩn lắc lắc đầu, ngược lại có vẻ rất khiêm tốn.

“Trong ý nghĩa giá trị nhãn hiệu Land Rover có phẩm chất như vậy, một là thuần khiết, đại biểu tràn ngập nhiệt tình và tình cảm mãnh liệt, có gan dũng cảm tiến tới. Hai là gan dạ sáng suốt, phải dùng sáng tạo và giao tranh. Ba là thám hiểm, cho người ta một loại tâm tính có gan mạo hiểm, không phải theo đuổi biếng nhác. Bốn là siêu phàm, lỗi lạc mà đứng lại không tự cao tự đại, chấp nhất không sợ mà không tự cho mình là thanh cao. Đơn giản mà nói, chính là nó có thể thỏa mãn dục vọng chinh phục của một người đàn ông, còn có nguyện cảnh rong ruổi hướng tới……”

Ban đêm thâm trầm, nghe giọng nói cực kỳ từ tính của anh nói thao thao bất tuyệt, như mộng như ảo mà say lòng người……

Ngừng xe ở dưới lầu chung cư của Điền Kỳ Kỳ, lại thấy được chiếc Lamborghini quen thuộc kia. Từng có vài lần đối mặt, Lâm Dật không cần nghĩ cũng biết trong xe đối diện ngồi là ai. Tâm tư vốn muốn vòng ve rời đi lúc thấy Dịch Thần chợt thay đổi.

“Cảm ơn anh, đưa tôi trở về.” Hiển nhiên Điền Kỳ Kỳ cũng đã thấy được Dịch Thần, cho nên cô mới vội vã xuống xe? Để tránh sẽ dẫn tới hiểu lầm?

Lâm Dật thừa dịp Điền Kỳ Kỳ muốn mở cửa xe, giữ cô lại, “Nếu muốn cảm ơn, vậy lấy ra chút thành ý, mời tôi ăn cơm tối được không?” Lâm Dật hoàn toàn không cảm thấy giờ phút này anh đề xuất yêu cầu như vậy có vẻ có chút mặt dày mày dạn. Nhưng nếu đã nói ra miệng, anh cũng không chuẩn bị thu hồi, dù sao anh tăng ca đến bây giờ chưa ăn cơm tối cũng là sự thật.

Điền Kỳ Kỳ tức giận trừng mắt liếc nhìn anh một cái, nếu sớm biết rằng anh là tới cọ ăn cọ uống, cô nhất định sẽ cân nhắc luôn mãi, suy xét rốt cuộc muốn ngồi xe anh hay không. Mà hiện tại ngược lại thật sự giống như nhận ân huệ của anh, không thi ân cầu báo ngược lại có vẻ có chút làm ra vẻ. Huống chi một bữa cơm cô vẫn mời được, chỉ là bị dùng để lợi dụng như vậy, trong lòng cô có chút khó chịu. “Nếu con trai nhà tôi còn tinh lực dư thừa, nguyện ý ủy thân xuống bếp vì anh, tôi không có ý kiến.”

Có được sự cho phép của Điền Kỳ Kỳ, Lâm Dật rốt cuộc vừa lòng đặt cô xuống xe.

Dịch Thần đi lên đón, nhìn thấy Lâm Dật đưa Điền Kỳ Kỳ trở về cũng rất là ăn dấm, “Sao hiện tại mới trở về?” Tiếng nói ôn nhuận lộ ra tràn đầy quan tâm, cái loại ấm áp như mười năm trước này làm Điền Kỳ Kỳ cảm động.

Dịch Thần không dấu vết bảo hộ Điền Kỳ Kỳ ở bên người, lễ phép chào hỏi với Lâm Dật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.