” Anh nổi điên gì vậy? Em và Hoắc Nhiên có gì đâu mà anh cấm ”
” Em là vợ anh , phải nghe theo lời anh ”
” Anh ….” Tăng Khả Tuệ cáu lên
” Nếu bây giờ anh đi gặp người yêu cũ hay là người như Đồng Ái Nhiên thì em nghĩ thế nào ? Em cho phép anh đi chứ ”
” Tất nhiên là không ”
” Vậy sao em không hiểu được cảm nhận của anh ”
” Ông xã , được rồi , em không gặp nữa được không ?”
” Được rồi ”
Đông Phương Thiên Nhật biết mình ích kỹ nhưng ai yêu mà không ích kỹ , anh chỉ muốn Tăng Khả Tuệ mãi mãi là của anh ..
Tăng Khả Tuệ sợ Đông Phương Thiên Nhật nỗi giận mà cũng không dám gặp Hoắc Nhiên nữa .
Ngày hôm sau Tăng Khả Tuệ đi siêu thị mua một số đồ ăn cho tiểu Nam thì gặp Hoắc Nhiên ở đó .
” Em đi siêu thị sao? Đông Phương gia không có người làm sao? ”
” Có nhưng em muốn tự tay chăm sóc cho tiểu Nam , với lại đây cũng chỉ ít thức ăn vặt thôi ” Cô ái ngại nói .
” À , Em hiện tại đang rảnh chứ ? ”
” Có việc gì sao? ”
” Anh có một số vấn đề về phát lí mà anh không biết xử lí thế nào , định hỏi qua ý kiến của em ”
” Có hồ sơ ở đây không? ”
” Không , anh để ở khách sạn rồi ”
” Hửm , vậy anh gửi qua cho em xem thử , nếu giúp được em sẽ giúp “
” Hửm , vậy anh gửi qua cho em xem thử , nếu giúp được em sẽ giúp ”
” Hay là em đến khách sạn của anh đi , cũng gần đây thôi ” Hoắc Nhiên nghiên đầu nói
” Hả , như vậy tiện không? ”
” Có gì đâu không tiện , em cứ ngồi ở sảnh khách sạn , anh đem hồ sơ xuống , chỉ một chút vấn đề thôi ”
Tăng Khả Tuệ nhìn Hoắc Nhiên mà suy nghĩ cô sợ Đông Phương Thiên Nhật sẽ hiểu lầm nhưng Hoắc Nhiên từng giúp đỡ cô rất nhiều và quan tâm cô .
” Được rồi , để em thanh toán , em có đi xe nên anh về trước đi ”
” Được , vậy anh chờ em dưới sảnh khách sạn ”
” Vâng ”
…………….
Đông Phương Thiên Nhật buổi chiều đi đón tiểu Nam rồi về nhà , anh về thì không thấy cô đâu hết , điện thoại thì cũng không bắt máy làm anh khá lo lắng.
Đông Phương Thiên Nhật định mở định vị lên tìm kiếm Tăng Khả Tuệ thì điện thoại anh có người gửi tin nhắn đến .
” Đông Phương tổng chắc hôm nay Khả Tuệ không về được , cô ấy đang rất mệt.
Cô ấy thật sự rất tuyệt , làm tôi rất thỏa mãn .” Là của Hoắc Nhiên gửi đến
Đông Phương Thiên Nhật nhìn thấy tin nhắn mà mắt đỏ ngầu lên , anh nhanh chóng mở định vị chỗ Tăng Khả Tuệ đang ở.
Nhưng kết quả là ở khách sạn cùng với Hoắc Nhiên .
” Khả Tuệ em phản bội anh sao? ” anh nghiến răng , quăng loptop xuống đấy làm nó gãy làm hai .
Đông Phương Thiên Nhật ngồi trầm ngâm ở sofa phòng ngủ hơn hai tiếng đồng hồ nhưng vẫn không thấy cô về , anh là không tin Tăng Khả Tuệ lại là người như vậy , dù lúc trước cô như thế nào nhưng từ lúc gặp anh , anh chưa từng thấy cô thân mật quá mức với đàn ông .
* Cạch *
* Cạch *
Tăng Khả Khả vẫn không hay biết chuyện gì mà tăng tung đi lại ôm lấy Đông Phương Thiên Nhật .
” Ông xã anh về khi nào ? Con đâu rồi ? ”
” Con trong phòng ngủ , em là mới đi đâu về ?” anh quay qua nhìn cô
Tăng Khả Tuệ mím môi với câu hỏi của anh , nếu như cô nói là đi đến khách sạn gặp Hoắc Nhiên chắc anh sẽ nỗi điên lên mất.
” Àaa…em có nói với anh rồi mà , em đi siêu thị mua đồ ăn cho con ”
” Thật không? ” Anh cười nhạt
Đông Phương Thiên Nhật rất hụt hẫng với câu trả lời của Tăng Khả Tuệ , cô là làm chuyện sai trái nên mới giấu diếm anh .
” Thật , mà anh à , ngày mai em qua nhà Hương Nghi chơi nha , em không lên tập đoàn với anh đâu , Hương Nghi là mang thai nên mới hỏi em một số vấn đề thôi ”
” Thật , mà anh à , ngày mai em qua nhà Hương Nghi chơi nha , em không lên tập đoàn với anh đâu , Hương Nghi là mang thai nên mới hỏi em một số vấn đề thôi ”
” Vậy à ” Anh ngã người ra sau ghế , cô là muốn đi gặp Hoắc Nhiên nữa sao?
” Anh đi thay đồ đi rồi chúng ta xuống ăn cơm , đã trễ rồi ”
” Khả Tuệ ? Anh cho em một cơ hội để nói thật ”
” Hả ? Thật chuyện gì? ”
“Em và Hoắc Nhiên có mối quan hệ như thế nào ? ”
” Thì đồng nghiệp , là thật mà ”
” Đồng nghiệp ? ”
” Vâng ”
” Khả Tuệ ? Nói thật cho anh biết khi nãy em đi đâu ? ”
” Em …em đi …đi siêu thị ”
Đông Phương Thiên Nhật tức giận đứng dậy cầm bình hoa trên bàn quăng vào cánh cửa làm chúng bể banh ra.
Tăng Khả Tuệ nhìn thấy mà sợ hãi , tay rung cầm cập .
Đông Phương Thiên Nhật tức giận đứng dậy cầm bình hoa trên bàn quăng vào cánh cửa làm chúng bể banh ra.
Tăng Khả Tuệ nhìn thấy mà sợ hãi , tay rung cầm cập .
” Tăng Khả Tuệ tôi đã cho em một cơ hội để thật lòng với tôi nhưng em vẫn chọn cách lừa dối , em xem tôi là đứa trẻ lên ba sao? ” anh quát lên
” Em…em …Nhật ? ” cô đứng dậy cầm cánh tay anh
” Chúng ta ly hôn đi , tôi không phải là trò chơi của em ” anh hất cánh tay cô ra
” Nhật ? Em thật tình là đi siêu thị nhưng em có gặp Hoắc Nhiên , em không biết anh ấy ở đó ”
” Siêu thị ? Vẫn là siêu thị ” anh bật cười
” Thật , em còn có mua đồ ở dưới nhà mà ”
” Tăng Khả Tuệ , em như vậy mà muốn qua mặt tôi sao? Em đi siêu thị nhưng sợi dây chuyền của em ở khách sạn sao? ”
” Anh điều tra em , anh không tin tưởng em ? ”
” Tin tưởng ? Em làm gì mà không nghe điện thoại của tôi ? Em làm gì mà đến khách sạn của Hoắc Nhiên ? ”
” Điện thoại em để quên trong xe , em thật sự có đến khách sạn nhưng em và Hoắc Nhiên không có gì cả ”
” Đến khách sạn mà không làm gì ? Em nói mà tôi mắc cười đó Khả Tuệ ”
” Thật , anh ấy có chút vấn đề cần trao đổi với em nên em mới đến đó , em chỉ ở dưới sảnh mà thôi ”
” Nếu em không làm gì vậy tại sao phải nói dối tôi , tôi đã cho em cơ hội để nói thật nhưng em vẫn lựa chọn giấu đi ”
” Em sợ anh sẽ nỗi nóng như bây giờ.
Thật đấy Thiên Nhật , em không có phản bội anh đâu , em yêu anh thật lòng mà ” giọt nước mắt cô lăn xuống .
” Thật lòng ? “