Tổng Tài Cưng Chiều Mẹ Đơn Thân

Tổng tài cưng chiều mẹ đơn thân - Chương 30




” Đông Phương Thiên Nhật anh làm trò gì vậy ? Trả tiểu Nam lại cho em ”

Đông Phương Thiên Nhật bế ngang cô quăng lên giường rồi nằm đè lên cô

” Anh tính làm gì ? ” cô chống tay trước ngực anh

” Em dám ăn anh rồi rời bỏ anh sao? “1

” Thiên Nhật hãy để em đi được không? em thật sự không sống nỗi khi không có tiểu Nam đâu ” cô bật khóc

” Khả Tuệ , tiểu Nam vẫn bên em mà , đâu có ai cướp tiểu Nam đâu ”

” Không , anh không hiểu đâu , hãy để em đi , cứ coi như em chưa từng đến bên đời anh vậy ”

” Được , anh sẽ để em đi nếu như em nói ra sự thật 5 năm về trước ” anh nhếch môi

” Không có sự thật nào hết ” cô lãng tránh ánh mắt của anh 

” Không có sự thật nào hết ” cô lãng tránh ánh mắt của anh

” 5 năm trước em vì muốn có tiền để trả nợ cho ba nên em đã bán đi lần đầu tiên có phải không? ”

“Em.

.

em ”

” Và tiểu Nam là kết quả của đêm đó ”

” !.

.

” giọt nước mắt cô lặng lẽ rơi

” Tại sao em không nói với anh sớm hơn ?”

” Em sợ.

Em sợ anh sẽ coi thường khinh bỉ em vì tiền mà có thể bán đi trinh tiết của mình ”

” Ngốc quá , nếu nói sớm có phải tốt hơn không ”

” Thiên Nhật lúc đó em không muốn đâu , em rất sợ nhưng nếu không có tiền bọn chúng sẽ giết ba em , em không còn cách nào khác cả ” cô ôm mặt khóc

” Ngoan nín nào , anh đâu dám trách em khi bản thân anh lại hèn hạ ” anh gỡ tay cô ra lau những giọt nước mắt trên mặt

” Ngoan nín nào , anh đâu dám trách em khi bản thân anh lại hèn hạ ” anh gỡ tay cô ra lau những giọt nước mắt trên mặt

” Nhật ? hãy để em đi , em không xứng đáng với anh ”

” Khả Tuệ em có muốn tìm lại ba ruột cho tiểu Nam không? ”

” Không , em sợ người ta sẽ bắt tiểu Nam của em , em không thể sống thiếu tiểu Nam được ”

” Sẽ không bắt nếu như em ngoan ngoãn về với anh ”

” Không , Thiên Nhật nếu như em theo anh về mẹ anh bà ấy sẽ làm hại tiểu Nam.

Em làm mẹ , em không thể vì bản thân mình mà hại đến tiểu Nam được ”

“Bà ấy sẽ không làm gì tiểu Nam đâu ”

” Em xin anh đó Thiên Nhật , làm ơn để em đi đi , em không muốn đánh cược với mạng sống của tiểu Nam , lỡ như mẹ anh làm gì đó với tiểu Nam thì sao? ”

Đông Phương Thiên Nhật nãy giờ đang trêu đùa cô , anh là đang trừng phạt cô tội dám bỏ anh đi

Đông Phương Thiên Nhật nãy giờ đang trêu đùa cô , anh là đang trừng phạt cô tội dám bỏ anh đi

” Nếu em không về với anh , anh sẽ gọi ba của tiểu Nam đến đón thằng bé đi ”

” Không , anh không được làm vậy? ” cô đẩy anh ra đứng lên

” Tại sao không thể , thằng bé là con của người ta thì phải để ba con nhận nhau chứ ”

” Anh khốn nạn lắm Thiên Nhật , nếu anh dám để họ nhận nhau em sẽ giết chết anh ”

” Vậy sao? ” anh mỉm cười

” Thiên Nhật em sẽ về Mỹ , em và tiểu Nam sẽ sống cuộc sống trước đây? ”

” Điều đó là không thể xảy ra , em là người phụ nữ của anh dù 5 năm trước hay sau này cũng vậy , đừng hòng trốn khỏi anh ”

” Đông Phương Thiên Nhật mau gọi cho thư ký Trình trả tiểu Nam lại cho em ” Tăng Khả Tuệ đang hoảng loạn vì anh hâm dọa sẽ đem tiểu Nam về với ba ruột

” Thiên Nhật em sẽ về Mỹ , em và tiểu Nam sẽ sống cuộc sống trước đây? ”

” Điều đó là không thể xảy ra , em là người phụ nữ của anh dù 5 năm trước hay sau này cũng vậy , đừng hòng trốn khỏi anh ”

” Đông Phương Thiên Nhật mau gọi cho thư ký Trình trả tiểu Nam lại cho em ” Tăng Khả Tuệ đang hoảng loạn vì anh hâm dọa sẽ đem tiểu Nam về với ba ruột

” Anh không trả thì sao? dù gì trong người thằng bé cũng có phân nữa số vốn của anh , em không thể cướp hết được ”

” Anh nói điên khùng gì vậy ? trả cho em ”

” Không trả , nếu như em muốn anh có thể cho thêm ” anh đi lại ôm eo cô

” Bỏ ra , anh điên rồi ”

Đông Phương Thiên Nhật cảm thấy rất vui vẻ khi trêu chọc cô , mấy ngày nay tại cô mà anh mất ăn mất ngủ.

Tăng Khả Tuệ ăn tối xong liền đi vào phòng ngủ của anh , cô nhìn xung quanh căn phòng mà mở tròn mắt , nơi đây rất rộng còn muốn rộng hơn một căn chung cư của cô.

Tăng Khả Tuệ mở vali lấy chiếc đầm rồi đi vào phòng tắm , cô ngăm mình trong bồn mà suy nghĩ anh đã dùng bao nhiêu tiền để xây cái biệt thự hoành tráng này

Tăng Khả Tuệ bước ra ngoài phòng tắm thì thấy Đông Phương Thiên Nhật mở cửa phòng đi vào

” Tiểu Nam ngủ chưa ? anh bế thằng bé qua đây ngủ cùng đi ”

” Tiểu Nam đã ngủ rồi ” anh ôm chằm lấy cơ thể thơm tho của cô , hôn vào cổ cô

” Đừng như vậy , anh bế tiểu Nam qua đi , lạ chỗ thằng bé sẽ rất dễ thức giấc ” cô gỡ tay anh ra khỏi eo mình

” Tiểu Nam không yếu ớt vậy đâu , em hãy để cho thằng bé tự lập như vậy sao này mới có đủ bản lĩnh để gánh vác cả Đông Phương gia ”

” Tiểu Nam sẽ bị anh dạy hư đấy “

” Yên tâm , anh có cách dạy con của anh và cũng có cách dạy dỗ em ” Anh bế ngang cô lên đi lại giường

” Thiên Nhật , khoan đã ”

” Em từ chối anh sao? ”

Đông Phương Thiên Nhật để cô xuống giường ngồi nằm đè lên

” Không phải nhưng mà để tiểu Nam ngủ một mình em không yên tâm ”

” Anh nói được là được mà ” Đông Phương Thiên Nhật cúi xuống hôn lấy môi cô

” Ưm …ưm ”

“Ưm ..ưm ”

” Nhật ..

hôm nay em ngồi xe rất mệt “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.