Đông Phương Thiên Nhật ngồi xuống ghế nhắm mắt lại suy nghĩ , ngày 7/ 8 của 5 năm trước là ngày anh bị bỏ thuốc , tại sao lại có thể trùng hợp như vậy?
Đông Phương Thiên Nhật ngồi xuống ghế nhắm mắt lại suy nghĩ , ngày 7/ 8 của 5 năm trước là ngày anh bị bỏ thuốc , tại sao lại có thể trùng hợp như vậy?
” Cậu mau cho thêm người tìm Tăng Khả Tuệ về cho tôi , nhanh lên đi ”
” Dạ vâng ạ ”
Đông Phương Thiên Nhật chỉ cần tìm được cô và tiểu Nam thì xem như có thể giải thích được câu hỏi trong lòng anh.
Lúc đầu khi gặp Tăng Khả Tuệ anh cảm thấy giọng nói của cô có chút quen như đã từng nghe ở đâu đó .
” Nếu Khả Tuệ là cô gái năm đó thì tiểu Nam là con của mình , là con của mình ” anh tự lẫm bẫm một mình
” Phải rồi , cô ấy nói mình là người đầu tiên cô ấy yêu vậy thì khi tạo ra tiểu Nam cô ấy không nguyện ý , cô ấy nói vì hoàn cảnh bắt cô ấy làm như vậy? làm như vậy là bán đi lần đầu tiên sao? Đúng rồi Lưu Hương Nghi chắc chắn biết mọi việc ”
Đông Phương Thiên Nhật cầm áo vest rời đi khỏi tập đoàn , anh hiện tại vừa vui vừa khó chịu , vui vì rất có thể tiểu Nam là con của anh , khó chịu vì vẫn chưa tìm ra Tăng Khả Tuệ .
Đông Phương Thiên Nhật cầm áo vest rời đi khỏi tập đoàn , anh hiện tại vừa vui vừa khó chịu , vui vì rất có thể tiểu Nam là con của anh , khó chịu vì vẫn chưa tìm ra Tăng Khả Tuệ .
Đông Phương Thiên Nhật đi tới bệnh viện tìm Lưu Hương Nghi để hỏi về vấn đề của Tăng Khả Tuệ , anh muốn biết chắc chắn tiểu Nam có phải con của anh hay không?
” Bác sĩ Lưu ?”
” Đông Phương tổng đã tìm được Khả Tuệ chưa ? tôi đã liên hệ với bạn bè bên Mỹ nhưng Khả Tuệ không có qua bên đó ” Lưu Hương Nghi lo lắng nói
” Cô ấy vẫn còn ở trong thành phố A hoàn toàn chưa xuất cảnh.
Tôi đến đây hỏi cô một việc của 5 năm trước ”
” 5 năm trước ?”
” Đúng vậy ? có phải 5 năm trước Khả Tuệ vì muốn có tiền trả nợ nên đã bán đi lần đầu tiên phải không? ”
” Tôi…!tôi ” Lưu Hương Nghi ngập ngừng
” Nói đi ? có phải tiểu Nam là kết quả của việc đó không? ”
” Nói đi ? có phải tiểu Nam là kết quả của việc đó không? ”
” Phải , nhưng mà Khả Tuệ là vì hoàn cảnh vì thương ba của mình thôi , không có một người con nào nhẫn tâm để ba mình chết trước mặt mình hết.
Đông Phương tổng ngài nếu thật lòng yêu Khả Tuệ thì hãy hiểu dùm hoàn cảnh của cậu ấy lúc đó ”
” Cô ấy bán thân là ngày mấy ? là ai đã mua lần đầu tiên của cô ấy ?”
” Tôi không nhớ rõ nhưng hình như là ngày 7/ 8 thì phải ? còn về người đàn ông đó thì Khả Tuệ hoàn toàn không biết.
Cậu ấy chỉ cam chịu rồi đi ra nhận tiền thôi , ngài có biết không cậu ấy đã hoảng loạn gần cả tuần sau đó mới có thể hồi phục được ” Lưu Hương Nghi nói mà nước mắt chảy dài
” Ngày 7 / 8.
Bệnh viện này lúc tiểu Nam nhập viện có lấy lại máu xét nghiệm chứ ? ”
” Có ạ ”
” Cô mau đi kiểm tra huyết thống giữa tôi và tiểu Nam đi , nhanh lên , tôi cần kết quả sớm nhất “
” Hả ? là như thế nào? ”
” Tôi nói sao thì nghe vậy đi , nhanh lên ” anh quát lên
Lưu Hương Nghi rời đi , Đông Phương Thiên Nhật ngồi bần thần ở ghế bệnh viện , đã hơn 90% tiểu Nam chính là con của anh.
Đông Phương Thiên Nhật cười khổ vì người đàn ông mà anh muốn giết chết và nguyền rủa ngày đêm lại chính là mình , đứa bé mà mẹ anh nói là nghiệt chủng lại là giọt máu của Đông Phương gia .1
Đông Phương Thiên Nhật vừa hận mình và vừa giận Tăng Khả Tuệ , tại sao chỉ còn một chút nữa anh đã điều tra được việc 5 năm về trước? tại sao lại bỏ đi như vậy? tại sao lại bỏ rơi anh một mình như vậy ?
” Khả Tuệ em đang ở đâu ? em dẫn con của anh đi đâu vậy? “.
Tăng Khả Tuệ đi đến một nơi cách rất xa thành phố A.
Cô không dám đi ra sân bay để về lại Mỹ vì ra đó như đi đứng trước mặt Đông Phương Thiên Nhật , cô đợi một thời gian nữa cho mọi chuyện đi vào quên lãng rồi sẽ quay về Mỹ sống cuộc sống trước đây .
” Mẹ à , tại sao mình lại đi đến đây , mình bỏ ba sao mẹ ”
“Tiểu Nam chúng ta ở đây một thời gian rồi mình sẽ về Mỹ sống như trước đây”
” Tại sao? con muốn sống với ba ”
” Ngoan nào ” cô ôm tiểu Nam vào lòng
Tăng Khả Tuệ có thể sống thiếu Đông Phương Thiên Nhật nhưng không thể nào sống thiếu tiểu Nam được , tiểu Nam là đứa con cô mang nặng đẻ đau và dùng cả mạng sống để sinh ra nên cô không thể vì bản thân mà để tiểu Nam gặp nguy hiểm được
…………….
* Cốc cốc cốc *
* Cốc cốc cốc *
” Vào đi ”
” Bản xét nghiệm của bệnh viện gửi qua cho ngài ” thư ký Trình đưa kết quả cho anh
Đông Phương Thiên Nhật đưa tay nhận lấy kết quả xét nghiệm huyết thống giữa anh và tiểu Nam .
Đông Phương Thiên Nhật hít một hơi mới dám mở ra xem , kết quả cho thấy 99,9% là cùng huyết thống , vậy là tiểu Nam chính là con ruột của anh .
Đông Phương Thiên Nhật ngã người về sau ghế nhắm mắt lại , dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng tâm trạng của anh bây giờ rất rối bời , anh cũng không biết phải tìm Tăng Khả Tuệ và con anh ở đâu .
Hơn một tuần trôi qua từ ngày Tăng Khả Tuệ bỏ đi , Đông Phương Thiên Nhật tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm thấy
1 giờ đêm trên người anh nồng nặc mùi rượu đi vào chung cư , anh mở cửa đi vào phòng của tiểu Nam nhìn xung quanh.
Anh ngồi xuống cầm từng món đồ chơi của tiểu Nam mà nước mắt anh chảy dài.
Đứa con của anh lọt lòng đã bị người ta nói là con hoang , khi đi học thì bị bạn bè nói là đồ không ba , còn bị bà nội nói là nghiệt chủng
1 giờ đêm trên người anh nồng nặc mùi rượu đi vào chung cư , anh mở cửa đi vào phòng của tiểu Nam nhìn xung quanh.
Anh ngồi xuống cầm từng món đồ chơi của tiểu Nam mà nước mắt anh chảy dài.
Đứa con của anh lọt lòng đã bị người ta nói là con hoang , khi đi học thì bị bạn bè nói là đồ không ba , còn bị bà nội nói là nghiệt chủng .
” Tiểu Nam ba xin lỗi ” Đông Phương Thiên Nhật òa khóc như đứa trẻ bị bỏ rơi
….
Cả một tuần nay bà Đông Phương liên tục gọi cho anh nhưng anh không nghe máy , đến biệt thự riêng của anh thì quản gia nói anh không về , đến chung cư của Tăng Khả Tuệ cũng không thấy nên bà đành phải lên tập đoàn tìm anh .
” Thiên Nhật” Bà Đông Phương mở cửa đi vào
” Mẹ tìm con có việc gì? ” anh thờ ơ nói
” Thiên Nhật mẹ …”
” Nếu mẹ muốn nói về Khả Tuệ thì mẹ hãy về đi , con không muốn nghe một chút nào nữa hết ”
” Con vì con đàn bà đó mà ra nông nỗi này sao? con nhìn lại con đi , chủ tịch của Đông Phương thị kiêu ngạo ngày xưa đâu ?”
” Mẹ về đi , con rất mệt ” anh ngã người về sau ghế nhắm mắt lại.
” Mẹ về đi , con rất mệt ” anh ngã người về sau ghế nhắm mắt lại
” Thiên Nhật …”
” Mẹ làm ơn đi , con sắp phát điên lên rồi ” anh đứng dậy hét lên , mặt cũng đã đỏ ngầu lên khi nghĩ đến tại mẹ mình mà Khả Tuệ và tiểu Nam bỏ đi
Bà Đông Phương thấy Đông Phương Thiên Nhật như vậy mà bỏ về nhưng trong lòng lại câm ghét Tăng Khả Tuệ
…………….
Đến tối anh đi bar uống rượu cùng Nhiếp Tư Lãnh và Dương Thần
” Tôi không ngờ thằng bé đó lại là con trai ruột của cậu ” Dương Thần nói
” Mấy hôm nay Hương Nghi đã cố gắng liên lạc với luật sư Tăng nhưng vẫn không liên lạc được ” Nhiếp Tư Lãnh nói
” Cô ấy đã muốn rời đi thì không ai có thể kiếm ra đâu “
” Cô ấy đã muốn rời đi thì không ai có thể kiếm ra đâu “