Tổng Tài Cưng Chiều Mẹ Đơn Thân

Tổng tài cưng chiều mẹ đơn thân - Chương 16




” Khả Tuệ , anh đã mời bác sĩ giỏi nhất bên Mỹ để về khám cho em , chất khoảng tuần sau là có thể khám ”

” Sao lại gấp như vậy ? chúng ta chỉ mới tìm hiểu thôi mà ”

” Chỉ khám cho em chứ anh đâu bắt em mang thai bây giờ , với lại anh muốn điều trị cho em , dù sau này chúng ta không thể bên nhau nhưng anh vẫn muốn em được hạnh phúc , anh không muốn em mặc cảm tự ti vì mình không sinh được con rồi không mở lòng với ai hết ”

Tăng Khả Tuệ nghe được lời nói của Đông Phương Thiên Nhật mà đôi mắt ngấn nước , từ khi mẹ cô mất thì cô đã không còn ai quan tâm cô như thế này.

Đông Phương Thiên Nhật thấy cô khóc mà đau sót lau nước cho cô

” Thiên Nhật cảm ơn anh ”

” Nhưng sẽ không có thằng đàn ông nào đủ cam đảm để cướp em từ tay anh đâu , em sinh ra định sẵn phải là của anh ”

” Thiên Nhật 2 năm nay lúc nào em cũng cố gắng để kiếm thật nhiều tiền , cũng may có thầy chỉ dạy em để em thắng nhiều vụ kiến lớn để có danh tiếng trên ngành luật sư , thầy ấy rất thương em vì em khá giống người con đã mất của thầy ấy ”

” Vậy sao ? vậy mà anh nghĩ em ….” Đông Phương Thiên Nhật nói xong mới biết mình lỡ trớn

” Nghĩ em sao ?”

” Ờ thì tài giỏi 24 tuổi đã là luật sư nỗi tiếng ”

” Đông Phương Thiên Nhật đừng tưởng em không biết anh nghĩ gì trong đầu” cô trừng mắt

” Thì có , nhưng tại em quá xinh đẹp , body lại chuẩn ”

” Thiên Nhật anh có thấy hối hận không? với điều kiện của anh xứng đáng để kiếm một người con gái tốt hơn em rất nhiều ”

” Khả Tuệ , anh không hối hận , em vừa xinh đẹp lại vừa tài giỏi anh là may mắn mới có được em ”

” Nhưng em …”

” Anh không quan trọng chuyện đó , tiểu Nam em cứ coi là con của anh , đừng nghĩ nhiều về quá khứ , nếu em thích anh cũng có thể giết chết tên đó cho em ”

” Anh gọi em để bàn công việc mà , công việc của anh là như này sao? ”

” Anh thật muốn công khai , như vậy sẽ thoải mái hơn ”

” Không được , tiểu Nam cần thời gian để thích nghi , em không muốn mọi người bàn tán quá sẽ ảnh hưởng đến tâm lí của tiểu Nam ”

” Ừ sao cũng nhưng anh sẽ dọn đến đó ở ”

” Không được ”

” Yên tâm , mọi thông tin tất cả đều bị anh chặn , sẽ không ai biết.

Với lại anh chỉ ngủ với tiểu Nam ”

Tăng Khả Tuệ nhíu mày , hình như cô quá dễ dãi rồi thì phải.

Đông Phương Thiên Nhật thấy cô cứ nhíu mày nhìn xa xăm mà ghì đầu cô xuống hôn .

” Ưmmm” Cô bị bất ngờ đánh vào người anh .

* Cạch *

” Thiên Nhật cậu xem …..” Nhiếp Tư Lãnh đi vào

Tăng Khả Tuệ và Đông Phương Thiên Nhật môi vẫn chạm nhau nhưng mắt thì nhìn Nhiếp Tư Lãnh.

Tăng Khả Tuệ ngại ngùng đẩy mạnh anh ra , lấy tay lau miệng của mình .

” Tư Lãnh cậu có biết lịch sự không vậy? vào phòng không biết gõ cửa sao? ”

” Cậu vào phòng tôi có khi nào gõ cửa không ? ” Nhiếp Tư Lãnh nói mà quay sang hướng khác

” Cậu khác , tôi khác ”

Tăng Khả Tuệ đứng dậy khỏi người anh mà mặt đỏ trạch lên .

” Ây không ngờ nha , hai người haha ” Nhiếp Tư Lãnh quay qua trêu trọc anh

” Có gì bất ngờ , thứ Đông Phương Thiên Nhật tôi muốn thì nhất định phải có được” anh nhướng mày với Nhiếp Tư Lãnh

” Anh xem em là đồ vật sao? ” cô lấy văn kiện đánh vào người anh

” Đúng là chị em tốt , đến hung dữ cũng giống nhau ” Nhiếp Tư Lãnh nói mà nhớ đến Lưu Hương Nghi của anh

” Ê …cậu nói ai hung dữ , Khả Tuệ của tôi là đáng yêu thôi ”

” Ừ , để xem sự đáng yêu này cậu có còn đi nỗi nữa không ? ” Nhiếp Tư Lãnh nhếch môi cười .

Tăng Khả Tuệ cũng không làm phiền hai người này nữa mà quay về phòng của mình làm việc ..

Buổi chiều đón tiểu Nam về thì cô đi vào bếp nấu ăn , Tiểu Nam ngồi ngoài sofa xem hoạt hình khi có tiếng chuông cửa thì chạy ra mở .

” Chú đến rồi ” tiểu Nam nhảy dựng lên vì vui mừng

” Ừ , mẹ đâu ?” anh kéo vali đi vào bế tiểu Nam lên

” Mẹ trong bếp nấu ăn ”

” Con xem hoạt hình sao? ” anh thả tiểu Nam xuống sofa rồi cởi áo vest mình ra ngồi xuống cạnh tiểu Nam .

” Dạ , chú sẽ ở đây với con luôn sao? ”

” Ừ , với một điều kiện là con phải gọi chú là ba ”

” Ba sao? ”

” Ừ ”

” Nhưng mẹ la ”

” Không la đâu , không phải mẹ cho chú ở đây rồi sao? ”

” Ba ….ba , gọi ba thích thật đó ” tiểu Nam cười thật tươi nhảy vào lòng anh ngồi .

Đông Phương Thiên Nhật nghe tiểu Nam gọi mình là ba mà lòng nhói lên từng hồi , lại nhìn thấy biểu cảm khi có ba của tiểu Nam làm lòng anh thêm chua sót.

Quả thật đứa nhỏ không bao giờ có tội , nó cũng muốn có ba và mẹ , cũng muốn được yêu thương chăm sóc.

Nghĩ đến đây nỗi hận người đàn ông đã làm Tăng Khả Tuệ ra nông nỗi này càng nhiều .

” Được rồi , chúng ta vào kiếm mẹ được không? ”

” Dạ ”

Đông Phương Thiên Nhật đặt tiểu Nam ngồi trên cổ mình đi vào vì tiểu Nam rất thích ngồi như vậy.

Anh nhìn thấy cô đang chăm chú nấu ăn mà dâng lên niềm hạnh phúc , anh chỉ cần nhiêu đây thôi nếu không vì mẹ anh và Đông Phương gia thì anh cũng không cần Tăng Khả Tuệ phải sinh thêm con cho cực khổ .

” Mẹ , mẹ có thấy con cao không ?” tiểu Nam cười tươi nói

Tăng Khả Tuệ nãy giờ tập trung nấu ăn mà không biết anh đã tới.

Nhìn thấy cả hai vui vẻ như vậy cô cũng vui lây

” Xuống đi , ngã bây giờ ”

” Có ba sẽ không ngã được “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.