Tổng Tài, Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 41




Đoàn Giai Kỳ đối với câu hỏi của Tần Thiên lan một chút kinh ngạc cũng không có, cũng có thể nói là hắn đã sớm đoán trước được rồi đi.

"Nha đầu nhà em, chẳng lẽ Nhị Ca em khác lạ lắm à?"

Tần Thiên Lan nhìn đi nhìn lại Đoàn Giai Kỳ, khác lạ thì không có, mặc dù trước đây Đoàn Giai Kỳ mang dáng dấp thư sinh trắng miềm ngọt, nhưng vẫn như cũ vô cùng ít nói, mà hiện tại lại nói nhiều như này làm cô có chút không quen.

"Nhị Ca em nhớ là anh không thích mấy loại tiệc như này, sao hôm nay lại đột nhiên hứng thú thế ạ?" Tần thiên Lan hỏi qua chuyện khác.

"Uhm coi như là tính nết thay đổi đi." Đoàn Giai kỳ nửa thật nửa đùa nói.

Đối với câu trả lời này của Đoàn Giai Kỳ Tần Thiên Lan hoàn toàn con mẹ nó cạn lời, nói chuyện kiểu này rồi bảo cô phải tiếp thế nào đây, chẳng thà như trước ngàn năm một chữ có khi lại hay hơn.

Khó khăn lắm mới qua được gần cuối buổi tiệc, mọi người điều tản ra nạnh ai nấy chơi, lúc này chỉ còn một mình Tần Thiên Lan cùng Đoàn Giai Kỳ cùng nhau đi dạo chung quanh.

"Thiên Lan những năm này khổ cho em rồi." Đoàn Giai Kỳ đột nhiên nói.

"Cũng không đến mức ạ, dù gì thì khoảng thời gian đó em bị mất một phần ký ức cho nên cũng xem như sống một cuộc sống mới đi."

"Cũng đúng."

Bầu không khí trở nên vô cùng ngượng ngập, chính là cả hai cứ đi mãi như vậy không biết nên nói gì tiếp theo bây giờ.

...

Sau khi buổi tiệc kết thúc, Đoàn Giai Kỳ đưa Tần Thiên Lan về nhà, cả hai chỉ nói vài câu như thông thường, bản thân Đoàn Giai kỳ hiếm có cơ hội được cùng cô ở riêng, nhưng tính hắn vốn rất kiệm lời, thành ra cái gì cũng không nói ra được, chỉ đành ôm tương tư trở về quân đội.

"Cô nhanh chóng làm hết chỗ này trước giờ ăn trưa rồi nộp lại cho tôi."

Nam trưởng phòng đột nhiên ôm một xấp tài liệu còn cao hơn cả núi để lên bàn Tần Thiên Lan.

"À còn nữa, nếu như làm không xong thì cô chuẩn bị cuốn gói rời khỏi công ty đi là vừa."

Những người trong phòng mặc dù nhìn thấy hắn ta là đang cố ý làm khó dễ Tần Thiên Lan, nhưng không một ai dám lên tiếng nói giúp cô một câu, chỉ nhỏ giọng thảo luận.

"Hắn ta hôm nay ăn phải thuốc súng à?"

"Ai mà biết được, nói không chừng Tần Thiên Lan đắc tội với người ta cũng nên."

"Các cô không biết gì ư? Lão ta chính là có ý với Tần Thiên Lan, còn chưa kịp ra tay thì tối qua đã có người đi trước một bước, hơn nữa người kia còn là nhị thiếu gia của nhà họ Đoàn nói không ranh tị mới là lạ."

"Đừng nói người khác, bản thân tôi cũng cảm thấy ranh tị đây này, trời ơi ước gì tôi cũng có một túi da đẹp một chút."

"Cô nằm mơ."

Bên kia thảo luận ầm trời, bên này Tần Thiên Lan lạnh lùng nhìn đóng tài liệu trên bàn, trùng hợp thế nào đám người Lý Tinh Tinh lại không có ở đây.

"Trưởng phòng Lưu, tôi chẳng qua chỉ là một thực tập sinh mà thôi, những tài liệu này có phải là hơi quá hay không?"

Không chỉ tên trưởng phòng kia ngẩn người, mà ngay cả những người chung quanh điều ngơ người luôn. Theo như họ quan sát cô nàng Tần Thiên Lan này bình thường không chỉ ít nói, mà lúc nói chuyện điều vô cùng nhỏ nhẹ, hôm nay đột nhiên lại ăn phải gan hùng mật gấu gì mà lại dám chất vấn ngược lại cấp trên.

Ngoài kinh ngạc ra, không ít người điều chờ xem kịch vui nên lúc này cả phòng thiết kế điều lâm vào yên lặng, không ai dám ho một tiếng, khiến cho bầu không khí trở nên vô cùng quỷ dị.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.