Chương 2: Lần đầu gặp nhau
Hạ Mộc Vân tiến vào gặp Anna, cô quản lý xinh đẹp của Kings. Anna nhìn Hạ Mộc Vân từ trên xuống dưới, khá ngạc nhiên vì 1 cô gái giản dị, trong sáng như thế này lại vào đây xin việc.
- "Cô tên là gì?"
- "Em là Hạ Mộc Vân ạ"
- "Bao nhiêu tuổi rồi?"
- "Dạ là 21"
Trẻ như vậy, lại ngoan ngoãn lễ phép như vậy, Anna càng ngạc nhiên hơn về cô gái đang đứng trước mặt mình
- " Cô có chắc là làm được ở đây không, ở Kings không có đơn giản đâu".
- " Chị hãy nhận em với ạ, em đang rất cần tiền. Nhưng.....nhưng...em..". Hạ Mộc Vân ấp úng không nói được, vừa lúc nãy cô đi vào gặp Anna, nhìn thấy cảnh tượng trong hộp đêm thực sự đáng sợ.
Anna khó hiểu vì Hạ Mộc Vân nhưng phần nào cũng hiểu được sự lo lắng của cô là vì điều gì.
- "Cô cứ nói đi, không phải lo".
- "Em chỉ xin làm phục vụ, em có thể làm mọi việc nhưng em sẽ không bán thân ạ".
- "Tạm thời cứ như vậy đi, cô hôm nay có thể làm việc luôn". Anna trả lời. Thật ra không phải ai làm việc ở hộp đêm cũng đều phải bán mình, nhưng với Hạ Mộc Vân xinh đẹp lại trẻ trung như vậy, mặc dù rất thông cảm cho cô nhưng Anna cũng không dám chắc điều gì sẽ xảy ra, thôi thì mọi chuyện cứ thuận theo ý trời vậy.
Hạ Mộc Vân vui mừng vì mình đã được nhận, cô sắp có tiền để mẹ phẫu thuật rồi, nghĩ đến đây, sắc mặt Hạ Mộc Vân đã khá hơn rất nhiều. Cô nhanh chóng thay đồ rồi làm việc luôn. Anna đưa cho cô 1 chiếc áo trễ vai, chân váy dài ngang gối, thực sự cô không quen với những loại trang phục như thế này, nó quá hở so với trang phục thường ngày của cô, nhưng so với những cô gái khác trong Kings, bộ đồ của cô đã được chị Anna chiếu cố quá nhiều rồi, ở đây hầu như đều mặc như không mặc, đừng nói là chân váy ngang gối như cô, 1 cái váy dưới đùi cũng không có.
- " Được rồi, cô sẽ là phục vụ, chủ yếu là rót rượu cho khách, đụng chạm 1 chút cũng không sao đâu, cố gắng đừng để họ không vui, lúc đó cô chỉ thiệt thôi"
- "Nhưng.. chị ơi..em..em không bán..."
- " Đã vào đây cô phải chấp nhận, tôi sẽ cố gắng nhất có thể sắp xếp cô cho những vị khách tốt 1 chút" Anna cắt ngang lời định nói ra của Hạ Mộc Vân.
..........
Phòng VIP I của Kings
Hàn Thiên trên tay cầm ly rượu, lưng dựa vào ghế dài trong phòng VIP, Hàn Thiên chính là con trai duy nhất của Hàn gia, là tổng giám đốc tài ba của Hàn thị, với tài năng và ngoại hình xuất chúng của mình, có biết bao nhiêu cô gái quỳ dưới chân anh để xin được "phục vụ", mặc dù bọn họ không ai là không biết đến người bạn gái xinh đẹp hơn người của anh- Chu Diệp Châu.
- "Sao thế, lại nhớ Diệp Châu yêu dấu sao?" Từ Lãnh Minh- luật sư nổi tiếng tài giỏi của TP A, là bạn thân ngày bé cùng lớn lên với Hàn Thiên và Đỗ Long.
- " Nói cũng thấy đúng, Chu Diệp Châu đi du học đã 2 năm mà chưa về nước thăm cậu ta 1 lần, có khi nào đã kiếm được mối khác tốt hơn Hàn tổng của chúng ta đây rồi không?" Đỗ Long nửa đùa nửa thật nói, anh ta thường ngày nghiêm túc trong tư cách 1 doanh nhân bao nhiêu, thì khi đêm đến ở Kings lại khác lạ bấy nhiêu.
- "2 cậu không im đi 1 chút được sao"
Chu Diệp Châu là người con gái mà Hàn Thiên anh yêu nhất, anh không thích nghe những lời nói đùa bỡn cợt cô ấy kiểu đấy. Đã 2 năm Chu Diệp Châu đi du học ở nước ngoài, 2 người họ vẫn giữ liên lạc với nhau, đợi khi Diệp Châu trở về nước, bọn họ sẽ lập tức kết hôn.
- "Cứ nhắc đến hôn thê của cậu ta là cậu ta lại không kìm được dục vọng đấy...hahaa..Thảo nào dạo này thấy Hàn Thiên cậu thường xuyên đến Kings hơn" Từ Lãnh Minh vẫn tiếp lời nói đùa của mình.
.....
Ngay lúc đó cánh cửa phòng VIP mở ra, Hạ Mộc Vân cùng 4 cô gái khác bước vào bên trong, ánh sáng mờ mờ ảo ảo, cô chỉ nhìn thấy trong phòng có 3 người đàn ông. Cô run rẩy, mặt trắng bạch ra. 4 cô gái kia theo thứ tự đến bên 3 người đàn ông kia, chỉ 1 mình Hạ Mộc Vân vẫn đứng đơ ra, cô không biết phải làm gì, ngay lúc này cô chỉ muốn về nhà, cô thật sự sợ những con người xa lạ nơi đây. Mới vừa rồi chị Anna bảo cô đến đây phục vụ, cô đã rất sợ, lo lắng, đây là những vị khách đầu tiên của cô sao, cô phải làm gì đây.
- " Đến đây".... 1 người đàn ông 2 tay ôm 2 cô gái đang nói với cô, đó chính là Hàn Thiên.
Cô đơ ra không biết làm sao thì âm thanh ấy lại vang lên lần nữa:
- " Đừng để tôi nhắc lại lần 2", Hàn Thiên mất kiên nhẫn đẩy 2 cô gái bên cạnh ra.
Hạ Mộc Vân lúc này mới tỉnh ra, lo lắng bước đến bên cạnh Hàn Thiên, tay chân cô luống cuống, không ngừng run rẩy.
- "Ngồi xuống" Hàn Thiên ra lệnh.
Hạ Mộc Vân ngoan ngoãn làm theo, có lẽ bây giờ mặt cô đã không còn 1 giọt máu nào vì lo sợ. Ở người đàn ông bên cạnh toát ra 1 tia lãnh khốc đến đáng sợ. Khi Hàn Thiên kéo Hạ Mộc Vân qua gần nhau thế này, 2 người mới thực sự nhìn kĩ mặt của nhau.