Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Chương 4




Vài ngày sau khi sức khỏe Tình Tuyết đã khỏi hẳn cô biết được anh trai sắp sang Pháp du học , dù rất không muốn xa em gái bảo bối nhưng vì để sau này tiếp quản tốt sự nghiệp của gia đình nên Phong Thần vẫn quyết định sang Pháp du học. Dù mới tiếp xúc với Phong Thần một khoảng thời gian ngắn nhưng cô đã xem anh như là anh trai thật của mình rồi, anh luôn xem cô như bảo bối mà cưng chiều hết mức, việc gì cô muốn anh cũng đều làm cho cô điều này cũng đủ cho một người thiếu thốn tình cảm như cô chân trọng rồi. Trước sân bay sau khi nghe ba mẹ dặn dò Phong Thần nhẹ ôm lấy Tình Tuyết đang khóc đỏ mắt :

– " Bảo bối à anh chỉ đi vài năm thôi rồi sẽ trở về chăm sóc cho em mà em phải thay anh chăm sóc ba mẹ khi anh đi xa có biết không? ".

– " Em nhất định sẽ làm tốt mà anh yên tâm sang đó anh phải giữ gìn sức khỏe và thường xuyên gọi cho em đó! "

Tình Tuyết lau nước mắt nói tự nhủ phải thật mạnh mẽ để anh cô yên tâm đi xa . Sau khi Phong Thần đi Tình Tuyết cũng chuẩn bị đi học lại để theo kịp chương trình thi đại học.

Buổi sáng sau khi đáng răng ,rửa mặt , thay đồng phục Tình Tuyết cẩn thạn ngắm mình trong gương rồi bước xuống ăn sáng cùng ba mẹ , Phong ba nhìn con gái mặc váy ngắn áo sơ mi chỉnh tề thì vô cùng hài lòng kêu cô ngồi xuống cùng ăn rồi nói :

– " Ba đã thay con chuyển trường rồi để con tránh xa đám du côn con kết giao lúc trước ra con không phản đối chứ! "

Đối với sự sắp xếp của cha cô thấy rất hợp lí nên chỉ nhu thuận dạ một tiếng , kì thật với tính cách của " Phong Tình Tuyết" kia thì có thể khẳng định đám bạn cũ của cô chẳng tốt đẹp gì nên chuyển trường có lẽ sẽ tốt hơn . Ăn sáng xong cô được bác Lục tài xế chở đi học vì háo hức được trở về nhưng năm tháng trung học mà suốt đường cô cứ vừa hát vừa nhìn ven đường hết sức vui vẻ , bác Lục nhìn thấy cũng bật cười nghĩ: " Cô chủ bây giờ không chỉ xinh đẹp mà còn dịu dàng người gặp người thích hoa gặp hoa nở sau này chắc chắn sẽ nhiều người theo đuổi cho xem ".

Sau khi xuống xe tạm biệt bác Lục Tình Tuyết vừa bước vào trường vừa đánh giá nơi này mà không để ý vô số ánh mắt đang bắn về phía cô.

– " Ê! Bọn mày nhìn cô bé đằng kia xem thật đẹp nha ngay cả hoa khôi Lan Như Ý cũng không bằng. Thật muốn làm quen a!"

Một tên đứng bên cạnh nhận ra Phong Tình Tuyết liền ngay lập tức đập đầu tên vừa nói:

– " Đó là Phong Tình Tuyết! Chị hai của trường Ocene đó , cô ta hung dữ quái gở lắm đừng có ngu mà chọc vào đi bệnh viện chứ chả chơi "

Tên kia nghe xong ngay lập tức lạnh sống lưng thu lại ánh mắt mê đắm vừa rồi quay đầu đi thẳng . Đám nữ sinh lúc đầu còn ghen tị nhìn Phong Tình Tuyết thấy thế cũng thở phào nhẹ nhõm

– " May mà là một con cọp mẹ hung dữ nếu không chỉ sợ nam sinh toàn trường sẽ đi trồng hoa si mất ".

Thế là bạn Tiểu Tuyết cửa chúng ta cứ thế đi tham quan trường mà không hề hay bết mình bị gắn mác cọp mẹ không ai dám đến gần sau khi vào phòng hiệu trưởng cô được xếp vào ban A rồi đi theo giáo viên chủ nhiệm về lớp , trường của cô mỗi khóa có 6 ban xét theo học lực kém dần từ A đén F với học lực của Tình Tuyết đáng lẽ bị xếp vào ban D nhưng nhờ ba cô can thiệp mà cô được học ở ban A . Vừa bước vào lớp cô giáo đã bức lên bục giảng giới thiệu:

– " Từ hôm nay lớp ta sẽ có thêm 1 bạn mới em hãy và đây tự giới thiệu đi "

– " Xin chào mình là Phong Tình Tuyết sau này xin được mọi người giúp đỡ nhiều hơn "

Tình Tuyết nở nụ cười thân thiện nhất giới thiệu:

– " Được rồi bên cạnh Điềm Nhi còn chỗ trống em đến đó ngồi đi "

Cô "vâng" 1 tiếng rồi tiến đến chỗ cô giáo vừa chỉ ngồi xuống . Vừa lúc cô giáo quay lên bảng viết bài cô gái ngồi bên cạnh Tình Tuyết liền quay sang :

– " Người đẹp cậu tên Tình Tuyết sao? Tớ là Tô Điềm Nhi chúng ta có thể kết bạn không ? "

Cô ngạc nhiên nhìn cô bạn cùng bàn Điềm Nhi quả thật người cũng như tên vừa ngọt ngào lại vừa đáng yêu . Cô gái nhiệt tình dễ thương như thế cô nào có thể từ chối nên 2 người rất nhanh trở thành bạn thân .

– " Điềm Điềm cậu dẫn tớ đi chơi nha tớ chưa thông thạo đường không biết đi đâu cả? "

Tình Tuyết lôi kéo cô bạn cùng đi chơi nhưng mãi không được:

" Không được đâu tớ còn phải đọc truyện để hôm khác bổn đại gia sẽ dẫn cưng đi chơi a"

Thấy mè nheo không được Tình Tuyết đành phải dùng chiêu cuối cùng chớp mắt đáng yêu nhìn Điềm Nhi:

– " Dẫn tớ đi đi mà Điềm Nhi bảo bối không là tớ sẽ rất thương tâm a"

Rốt cuộc không thể chịu được mĩ nhân kế của Tình Tuyết bạn Tiểu Điềm đã phải đầu hàng

– " Cậu suốt ngày săc dụ tớ là sao tớ còn muốn thích đàn ông nha hic "

Bạn Tiểu Điềm thì ai oán còn ai kia thù vui sướng không thèm để ý chỉ biết mục đích đã đạt được mà cao hứng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.