Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Chương 14




Do quá sợ hãi Tình Tuyết theo phản xạ tự nhiên ôm chặt cứng lấy Tề Hạo , còn bạn Tề Hạo không những không đây Tình Tuyết ra còn vô cùng thỏa mãn ôm lấy cô , trong lúc đó , người cửa cảm đám người giúp việc đang chen chúc nhau :

– " Wow! Lãng mạn như phim Hàn vậy đó! "

– " Cuối cùng cậu chủ cũng thích phụ nữ rồi , thế mà tôi cứ tưởng cậu ấy định thủ thân như ngọc đến già chứ"

" Ê! Mấy người xích ra coi , tôi chẳng thấy gì cả " .

Triệu quản gia nhìn thấy cảnh này chỉ ho nhẹ nhắc nhở những con người đang rình trộm kia :

– " Khụ ….khụ mấy người mau về ngủ đi đừng quấy rầy hai người họ "

Không biết do tiếng quản gia to hay thính giác Tề Hạo nhạy bén mà ngay lập tức , ánh mắt rét lạnh quyét qua đám người ngoài cửa ,bộ mặt khủng bố khiến mọi người lập tức đi về phòng .

Một lúc lâu sau , thấy Tình Tuyết không đẩy anh ra như mọi lần , Tề Hạo liền cúi xuống xem thử thì thấy cô đã ngủ say , khóe miệng anh giật giật , cô thế nhưng lại có thể vô tư ngủ như vậy , đúng là tính cách đặc biệt , bình thường tránh anh như tránh tà , nay lại yên ổn ngủ trong lòng anh , cô gái này còn bao nhiêu bí mật mà anh không biết đây . Đắp chăn cho cô cẩn thận , anh liền nhẹ nhàng ra khỏi phòng " ngủ ngon tiểu Tuyết " .

Sáng hôm sau , Tình Tuyết thoải mái thức dậy , vệ sinh cá nhân chuẩn bị xuống nấu bữa sáng , hoàn toàn quên mất sự kiện tối qua , đi xuống bếp thì thấy người làm ai cũng nhìn mình bằng ánh mắt ám muội thì vô cùng khó hiểu . Lúc dọn xong bàn ăn , tiếng xì xầm nho nhỏ lọt vào tai Tình Tuyết , :

– " Hôm qua tôi thấy cậu chủ và Tuyết tiểu thư ôm nhau thắm thiết lắm, chắc hai người có tình cảm rồi "

– " Thật hả? Không lẽ cô ấy chính là phu nhân tương lai?"………..

Nghe đến đây , mặt Tình Tuyết liền biến sắc , tối qua cô mơ thấy mình ôm Tề Hạo , không ngờ lại là ôm thật , mất mặt chết đi được , giờ làm sao đối mặt với anh ta đây . Đúng lúc đó Tề Hạo bước xuống vẫn thản nhiên như không có chuyện gì khiến Tình Tuyết thấp thỏm lo sợ.

Đến công ti cả buổi làm việc cô đều không thể tập trung làm việc , tâm trí toàn là hình ảnh tối qua , khi cô đang chuẩn bị vào phòng họp cùng Tề Hạo chuông điện thoại di động bỗng vang lên :

– " Tiểu Tuyết cậu mau đến đây cứu tớ , hu hu , tớ sắp bị đem đi xử tử rồi .."

Nghe thấy tiếng Điềm Nhi cô long lắng hỏi :

– " Cậu làm sao thế ,đã xảy ra chuyện gì ?"

– " Tớ bị mẹ bắt đi xem mắt cậu không mau đến cứu tớ là tớ sẽ bị ép hôn cho coi "

– " Hiện tại tớ đang có cuộc họp quan trọng không thể đi được , cậu mau nhắn địa chỉ cho tớ , tớ sẽ nghĩ cách giúp cậu "

– " Tớ đang ở &₫%&% "

– " Được rồi cậu cố đợi nhé "

Nói xong Tình Tuyết cúp máy gọi ngay cho anh hai của cô

– " Alo , bảo bối sao nay lại có thời gian gọi điện cho anh trai thân yêu của em vậy ?"

– " Anh hai à! Điềm Nhi gọi điện cho em nói cậu ấy bị ép hôn , em đang bận công việc không thể đi được ạnh giúp em giải quyết nhé , địa chỉ là nhà hàng Z lầu 2 , em phải họp rồi , tạm biẹt anh "

Nói xong Tình Tuyết liền cúp máy phóng như bay vào phòng họp để lại Phong Thần hò hét bên kia .

Phong Thần còn đang đi du lịch cùng vợ yêu lại bị em gái ném cho một vụ khó giải quyết như vậy liền không biết phải làm sao , bỗng nhớ đến ai đó , anh liền cười quỷ dị bấm một dãy số quen thuộc :

– " Lão nhị không phải anh đang du lịch cùng chị dâu sao , gọi cho em làm gì vậy ?"

– " Thật ra cũng không có gì đâu chẳng qua anh muốn gọi điện an ủi chú thôi"

– " Sao lại an ủi em , anh nói em chẳng hiểu gì cả "

– "Thì tiểu Tuyết mới gọi điện cho anh nói Điềm Nhi đang đi xem mắt ở nhà hàng Z , mà thấy chú cũng thích Điềm Nhi nên tiếc cho chú thôi , thật ra …alo…alo "

Phòng Thần chưa kịp nói hết câu người bên kia đã cúp máy khiến anh không khỏi cười gian xảo , Tuyệt chú đừng trách anh , đây là vì tương lai lấy được vợ của chú thôi , từ xa Lilian thấy chồng yêu cười man rợ như thế không khỏi nổi da gà , không biết ai xấu số lại bị ông xã cô tính kế rồi .

Bên này , Tư Đồ Tuyệt nghe thấy Điềm Nhi đi xem mắt liền lao ra khỏi phòng làm việc lái xe đến nhà hàng Z , Điềm Nhi nhìn vị tiên sinh đẹp trai nhưng biến thái trước mặt mà muốn bốc hỏa , mới nói chuyện được vài câu anh ta đã không ngừng nhắc đến chuyện cưới nhau rồi sinh con. Con mẹ nó tưởng lão nương đây là heo nái chắc , một khuôn mặt tuấn tú bỗng hiện ra trong đầu cô , tuy bình thường hai người hay đấu khẩu nhưng kì thật anh luôn đối xử tốt với cô . Đúng lúc vị tiên sinh kia nắm chặt lấy tay cô nói muốn kết hôn , một bàn tay to khỏe khác đã kéo cô đứng lên :

– " Xin lỗi nhưng đây là vị hôn thê của tôi , cô ấy vĩnh viễn không có khả năng lấy ai khác ngoài tôi "

Tô Điềm Nhi ngơ ngác nghe Tư Đồ Tuyệt nói rồi bị anh kéo đi . Về đến nhà anh ngay lập tức ép cô vào tường dùng ánh mắt giận dữ hỏi cô :

– " Tôi chưa cho phép , ai cho em tự ý đi xem mắt "

Dù rất cảm kích anh đến cứu cô nhưng bị chất vấn như vậy khiến Điềm Nhi ương ngạnh cãi lại :

– " Đi xem mắt là quyền của tôi mắc mớ gì đến anh ,anh là gì của tôi mà quản ,tôi…ưm..m" không để cô nói hết câu Tư Đồ Tuyệt đã tức giận hôn lên cái miệng không biết nghe lời kia , vốn là nụ hôn trừng phạt nhưng khi chạm vào đôi môi ngọt ngào kia , anh giống như bị nghiện không muốn buông cô ra , một lúc sau khi Điềm Nhi sắp ngộp thở , Tư Đồ Tuyệt mới luyến tiếc rời khỏi , ôm lấy thân thể mềm mại đang dựa vào lòng anh thở dốc , anh cắn nhẹ lên vành tai mân cảm của cô khiến Điềm Nhi bỗng run rẩy :

– " Anh không là gì của em đúng không , nhưng từ ngày mai sẽ không phải như vậy nữa "

Nói xong anh liền bế cô vào phòng ngủ , nhìn Tư Đồ Tuyệt cởi áo lộ ra cơ thể rắn chắc tuyệt mĩ khiến Điềm Nhi không khỏi nuốt nước bọt , thật nóng bỏng nha , thì ra đây là cảm giác được nhìn mĩ nam khỏa thân , sau đó ngay lập tức cô tự gõ đầu mình , anh ta đang muốn ăn mình mà mình lại si mê nhìn anh ta .

Thấy hành động đáng yêu này của cô Tư Đồ Tuyệt nhẹ nhàng hôn lên môi cô :

– " Em đây là đang quyến rũ anh sao"

– " Anh đừng có nói lung tung , ai thèm quyến rũ anh , có gì…có gì từ từ nói , anh nhích ra trước đã"

– " Em để anh đói bụng lâu như vậy giờ đến lúc anh phải thu vốn rồi "

Dứt lời , Tư Đồ Tuyệt dùng sức xé phăng bộ váy của cô , chỉ còn lại bộ nội y nửa che nửa hở. Làn da trắng nõn , mềm mại kích thích thần kinh thị giác của anh , bàn tay khẽ vuốt ve từng chút trên cơ thể cô khiến Điềm Nhi run rẩy , thở gấy :

– "Ưm..không được…phát triển thế này..quá nhanh"

Thấy khuôn mặt ửng hồng , mơ màng của người trong lòng khiến Tư Đồ Tuyệt không khỏi hài lòng ,một lần nữa hôn lên đôi môi mê người của cô :

– " Anh yêu em lâu như vậy mà em lại không phát hiện ra , giờ nếu em bắt anh đợi sợ rằng tương lai em sẽ hận anh chết mất " .

Sau đó , anh liền bắt đầu công cuộc "làm người" còn bạn tiểu Điềm đáng thương chỉ biết để con sói gian ác ăn thịt .

Cùng lúc đó tại phòng họp của tập đoàn thời trang hàng đầu châu Á , Tình Tuyết cũng đang dở khóc dở cười nhìn hai người đàn ông đang nhìn nhau tóe lửa .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.