Toà Lâu Đài Phủ Gai

Chương 96




Hae mơ mang trả lời

" Jungkook, là Jeon Jungkook "

Jungkook ngỡ ngàng nhìn Hae, anh vừa không nghe nhầm đấy chứ, Nochu thật sự là con của anh, từ khi nào chứ?

" Hae... những điều em nói là thật "

" Jeon Jungkook... người đàn ông thối tha, anh ấy dám gieo mầm trong người tôi rồi yêu một người mới " Hae vỗ mặt Jungkook nức nở " Đồ tồi tệ... nhưng mà ... tôi thật sự rất nhớ anh ấy "

Jungkook bỗng chốc trong đầu trở nên trống rỗng, anh chưa kịp chuẩn bị tinh thân cũng không nghĩ được Hae lại nói ra những lời này. Anh vừa sung sướng vừa đau lòng, Nochu thật sự là còn của anh và Hae. Thế nhưng mà, nhìn xem khoảng thời gian lâu như vậy anh đã làm gì được cho mẹ con Hae chứ? Tại sao trong lúc cô ấy vất vả thì anh lại cùng một người khác mật ngọt với nhau... anh thật đáng trách

Tốt quá rồi... giờ thì anh biết Nochu là con ai rồi, không cần phải nghĩ ngợi nữa, cục cưng đó thật sự là của anh. Jungkook hạnh phúc véo chóp mũi của Hae...

" Cảm ơn em... Hae "

Jungkook đứng dậy chạy vào phòng, véo cái má phính của Nochu. Cậy nhóc bất giác khóc lớn vì bị làm phiền, Jungkook vui vẻ nằm xuống vỗ nhẹ lên lưng cậu

" Xin lỗi con trai, ngủ đi nào " Anh vừa vỗ về vừa tủm time cười...

Jeon Jungkook anh thật sự đã làm bố rồi...

Chợt nhớ ra bên ngoài còn có một người đợi mình nên anh nhẹ nhàng ra ngoài giải quyết nốt một số việc chưa xong với Hae...

" Hae ... từ nay đừng hòng trốn thoát"

Sáng hôm sau...

Trong một tiện trà sang trọng và vô cùng yên tĩnh, một nam nhân cao lớn sau gáy có xăm một dòng chữ nhỏ, lạnh lùng bước vào trong đảo mắt nhìn xung quanh

" Bên này ..." Lyly vẫy tay ra hiệu cho người đàn ông vừa xuất hiện

Ben đi tới, tháo chiếc kính râm xuống nhếch mép cười nhìn Lyly. Anh và người phụ nữ này quen nhau vào khoảng sáu năm trước tại Bar của SON, cũng đã qua đêm một vài lần, nhưng rồi không hiểu sao cô ta lại không liên lạc với anh nữa, chỉ khi một năm sau anh mới biết người phụ nữ này đang cặp với Jungkook, người được trong giới xã hội gọi là SON

" Muốn gọi tôi ra đây là có việc gì ? " Ben cười nhạt nói

" Cũng không có gì to tát lắm, chỉ là có một việc muốn giúp anh "

Ben ngỡ ngàng nhìn người phụ này, ngũ quan nhìn thoáng có vẻ là người lương thiện nhưng càng nhìn thì càng thấy tâm địa không tầm thường. Nhưng với một phụ nữ như cô ta thì biết anh cần gì mà giúp

" Giúp tôi " Ben cười một cái, diễu cợt nhìn Lyly " Cô giúp tôi chuyện gì ?"

" Giúp anh trả thù Jeon Jungkook "

Ben ngỡ ngàng, tròn mắt nhìn Lyly... sắc mặt bỗng nhiên nghiêm túc lại nhìn Lyly một lúc. Cô ta không phải là người tình của hắn ta sao?

" Cô Lyly, trả thù gì chứ, tôi không muốn dính..."

Nói chưa hết câu đã bị Lyly xen ngang, cô cười lạnh một cái rồi thẳng thắn nói

" Không phải anh rất muốn trả thù Jungkook hay sao? Vừa hay chuyện này tôi có thể giúp anh"

Thật ra việc trả thù SON anh đã từng nghĩ qua.. vì hắn ta mà chân anh bị đánh gẫy giờ đã để lại di chứng, cũng vì hắn ta mà gia đình anh mất đi một nửa sản nghiệp và anh cũng vì vậy mà bị đẩy đi khỏi quê hương suốt bao nhiêu năm, nên chuyện trả thù anh cũng rất muốn. Chỉ là SON có thế lực ngầm giúp đỡ quá mạnh, đụng vào hắn không phải dễ

" Cô cũng hiểu hắn ta là người không dễ để đụng vào ... "

" Tôi nói là giúp anh trả thù Jungkook nhưng tôi không nói anh phải làm hại anh ta... tôi có thứ giúp anh khiến anh ta sống trong khổ sở lẫn áy náy hết đời"

Lyly nhếch mép nhìn Ben, nếu không thể đụng vào Jungkook thì có thể đụng tới Hae. Nếu như hai mẹ con Hae chết, Jungkook sẽ đau khổ một đời, và người duy nhất có thể bên cạnh anh ta chính là cô ...

Hae...

Là hai mẹ con cô không nên quay về chứ không phải do tôi tàn nhẫn. Cô vốn dĩ tồn tại trước mặt Jungkook là sai, có con với anh ấy lại càng sai nữa.  Có trách thì trách bản thân mình đi ...

Ben thâm trầm nhìn sâu vào mắt Lyly tìm kiếm mục đích, người phụ này rốt cuộc là muốn gì ?

Trong căn phòng nhỏ, có ba người vẫn còn đang rất say giấc...

Nochu mằm một góc được Jungkook ôm vào lòng, Hae thì nằm ngoài vì tối qua cô say sợ không ý thức mà khua chân tay vào con của anh nên đã bị anh cho nằm ngoài...

Nochu mở lắm, nhìn chăm chăm vào người đang ôm mình...

Không phải mẹ Hae, mẹ của cậu đâu rồi. Mỗi sang khi tỉnh dậy cậu nhất định phải nhìn thấy mẹ, nhưng mà hôm nay bị thân hình to lớn của Jungkook che đi mất nên cậu nghĩ mẹ đã bỏ đi

" Bố... con nhớ mẹ " Nochu mếu máo nói. Mà Jungkook thì lại vẫn còn say giấc không chút phản ứng

Cho tới khi tiếng khóc của Nochu càng lớn hơn, đáng thức giác quan của Hae và Jungkook.

Hae ôm đầu cố gắng mở mắt, trong đầu không nhớ nổi tối qua đã xảy ra chuyện gì mà đầu đau tới như vậy ? Jungkook tỉnh dậy thấy Nochu đang khóc vội buông Nochu ra

" Sao vậy con ?"

" Mẹ đâu rồi ..."

Jungkook thở dài, thì ra là không thấy Hae, anh ngồi dậy để Nochu thấy Hae phía sau. Ngay lập tức Nochu nín hẳn vội bò tới chỗ mẹ ôm chặt . Jungkook cười ngọt nằm xuống ôm lấy hai mẹ con Hae ngủ tiếp. Tối qua vì phục vụ Hae tới nửa đêm mới được nghỉ ngơi, nên giờ này hai mắt vẫn chưa muốn hoạt động

________________

" Chú kéo tôi tới đây làm gì chứ ?" Koya bực tức theo sau Tae.

Không hiểu hôm nay đầu anh ta va phải đâu, vừa tới công ty đã kéo cô tới đây rồi. Mà bình thường hai người bọn họ không hay đi riêng như thế này...

" Jonathan có việc bận không thể đi cùng, suy xét cô cũng có chút đầu óc nên đưa cô đi cùng để có người bàn chuyện " Tae thản nhiên bước đi, ngạo nghễ nói

Phía trước có gì đó khiến Tae đột nhiên dừng lại, làm Koya không kịp phản xạ mà đâm vào

" Uiza... đi đứng kiểu gì thế ?" Koya xoa đầu cau có nói

Trước mặt hắn là Lyly, cô ta đang ngồi với một người đàn ông khác. Khoan đã,... hắn ta nhìn rất quen, hình như đã từng gặp ở đâu thì phải ? Thái độ của bọn họ sao lại cẩn thận tới vậy chứ ?

" Ê... chú làm sao vậy ? Koya xua xua tay khó hiểu nhìn Tae

Tae lấy lại ý thức, vội túm lấy tay Koya kéo đi...

" Ơ.. bị làm sao vậy ?"

Koya ngồi trong xe giận ra mặt, con người anh sao lại mất lịch sự tới vậy cơ chứ ? Mà Tae thì vẫn suy nghĩ tới chuyện vừa rồi, người đàn ông kia rốt cuộc là đã gặp ở đâu ...

- kít....

Chiếc xe phanh gấp làm Koya lao về phía trước, mặt mũi tái xanh nhìn Tae

Là Ben... Tae nhớ ra người đàn ông đó là ai rồi. Hắn ta là người đã từng quấy rối ở Bar và vị anh đánh gẫy chân. Nhưng hắn ta về nước từ khi nào, sao lại quen Lyly chứ ?

Đột nhiêm điện thoại rung lên cắt ngang dòng suy nghĩ

" Alo "

" Tae... cậu đang ở đâu, tôi có chuyện muốn nói "

" Tôi cũng vậy... "

__________________

Hae cau mày khó chịu vì bị làm phiền, Jungkook thoả mãn cười ngọt véo chóp mũi Hae ....

" Làm gì vậy ?" Hae gạt tay Jungkook ra mệt mỏi nói

" Có nhớ tối qua em đã làm gì với anh không ?"

Jungkook một tay chống đỡ đầu, tay còn lại xoa xoa cái mông nhỏ của Nochu đang ngủ say, ánh mắt kích tình nhìn Hae trêu ghẹo

Bộ dạng này khiến anh thật hứng thú

Hae bặm môi cố nhớ lại cảnh tối qua. Cô nhớ mình đã tắm rửa cho Nochu, rồi uống một cốc nước vừa cay lại vừa hơi đắng, xong sau đó ... cô tròn mắt nhìn Jungkook hoài nghi

" Anh đã làm gì tôi ?"

Jungkook tỏ vẻ bất mãn nhìn cô

" Có biết tối qua em đã hạnh hạ thể xác anh như thế nào không, nỗi nhục này anh biết đòi ai hả "

Cô thật sự không biết cũng không nhớ tối qua mình đã làm gì nữa, nhưng mà đây không phải bộ quần áo hôm qua cô mặc....

" Anh ... anh dám lợi dụng lúc tôi say mà làm càn "

" Anh không có vô liêm sỉ tới mức lợi dụng em say mà làm chuyện đó, là tự em chủ động "

Nochu bị tiếng đôi co của hai người mà tỉnh dậy, cậu vươn người ngồi dậy dịu mắt nhìn cả hai.

" Mẹ Hae , con muốn đi tè "

" Để bố "

" Không cần, để tôi " Hae vội gạt tay Jungkook ra, ôm lấy Nochu ra ngoài

Jungkook bất mãn gật đầu, đúng rồi chuyện Nochu, chút nữa anh nhất định phải làm rõ với cô.

Trên bàn ăn, Jungkook vừa ăn vừa nhìn Hae chằm chằm như dò xét, mà Hae bị anh nhìn như vậy sống lững cũng trở nên lạnh ngắt

" Hae... em nhìn Nochu xem, thằng bé có phải rất giống anh "

Hae chột dạ hai tay run lên gượng gaho cười nhạt " Không giống, đừng tự mình ảo tưởng "

Anh chuyển tầm nhìn qua Nochu nói :

" Nochu... có biết tên bố con là gì không  hả ?"

Nochu vừa ăn vừa lắc đầu, cậu vốn từ nhỏ đã không được nhắc nhiều tới bố nên cũng không quan tâm

" haizzz... Hae, anh sẽ cho em một cơ hội thú tội trước bố con anh " Jungkook ngả người về phía sau, hai tay khoanh lại lãnh đạm nhìn Hae

Hae bất giác thấy lo lắng, tối qua mình đã sai gì sao ?

" Anh nói gì tôi không hiểu, mau ăn đi đừng ngồi đấy ăn nói linh tinh "

" Vậy là lỗi của anh, gieo mầm trong người em để em sinh ra một cục cưng đáng yêu như thế này " Jungkook bế Nochu đặt trên đùi mình hàm ý nói

Hae đơ người, cô hiểu hàm ý này là gì, chẳng lẽ tối qua là cô đã ...

" Cảm ơn em đã xinh Nochu cho anh " anh đưa tay nắm chặt lấy bàn tay đang run của Hae " Cảm ơn em "

" Tôi... "

" Gia đình mình quay lại Seoul thôi, mọi người đang đợi chúng ta quay về "

Ánh mắt Jungkook hiện vẻ nghiêm túc, có thể mấy ngày qua anh luôn chọc ghẹo Hae nhưng những lời này, anh thật sự nghiêm túc.

Hae là người đã làm bao nhiêu việc vì anh, cũng là cô gái tốt nhất mà anh gặp. Đời này nếu như đã để anh gặp Hae rồi, cho dù ngoài kia có ai xinh đẹp tốt hơn anh cũng không bận lòng vì trong lòng anh chỉ có mình Hae...

" Bố ơi, Seoul là ở đâu ?"

" Nochu, đấy là nhà con, chúng ta về nhà nhé "

Trong đầu Hae vô cùng trống rỗng, anh ấy đã biết sự thật Nochu là con anh. Mấy năm qua cô chưa từng nghĩ sẽ gặp lại anh, cũng chưa từng nghĩ sẽ có ngày hai mẹ con cô được anh đón về.

Đôi mắt tự lưu ly sáng lấp lánh của Hae nhìn anh không rời, cô có nên cho anh cũng như cho bản thân mình một cơ hội không ?

" Em không có thời gian suy nghĩ đâu, mau ăn đi , Yang đang bên ngoài đợi chúng ta "

Hae tròn mắt nhìn anh, sao lại nhanh tới vậy chứ ? Cô đứng dậy chạy ra ngoài cửa, đúng là Yang đang đợi bên ngoài. Thấy cô đứng trước cửa, Yang xúc động hai mắt dưng dưng, nghiêm trang cúi đầu chào.

Cô Hae của anh nhiều năm như vậy xem ra đã trưởng thành hơn rất nhiều, gương mặt lại càng tôn nên vẻ dịu hiền đôn hậu..

" Cô Hae... "

Hai mắt Hae rõ tầng nước mắt, trong lòng dâng trào một loại cảm xúc và hoài niệm năm xưa. Bác Han, Tae, thầy Tan và cả cô Bang nữa, không biết mọi hiện tại mọi người thế nào rồi...

" Về nhà với anh nhé " Sau lưng truyền tới một hơi ấm áp, dưới eo đang bị Jungkook ôm chặt, dưới chân cũng bị một cục cưng nhỏ ôm lấy, loại hành động này thực khiến cô phải mềm lòng..

Cả ba thu dọn đồ đạc, cùng nhau lên trực thăng về Seoul. Thời gian trước ở với anh cũng không ngắn, cũng biết Jungkook là người giàu có, nhưng cũng không nghĩ anh lại có thể mua được một chiếc trực thăng riêng như này.

Xuống máy bay, cả ba lại lên xe di chuyển về biệt thự. Chiếc xe Maybach đắt tiền dừng trước cổng biệt thự, nơi mà Hae đã từng sống. Nhiều năm như vậy nơi này vẫn chưa hề thay đổi, vẫn là cái vẻ nguy nga tráng lệ của toà nhà màu trắng cùng vườn hồng đỏ rực

Hae xúc động nhìn xung quanh, bước chân trở nên nặng nề hơn, nơi này đối với cô thật nhiều kí ức, vui vẻ có, đau thương có, thậm trí cô còn thấy được kí ức của bố mình nữa...

" Chúng ta vào nhà thôi " Jungkook một tay bế Nochu, một tay nắm chặt tay Hae kéo vào nhà.

Bác Han từ lâu đã đứng trước cửa đợi bọn họ, nhưng trái với sự vui mừng lại là sự lo lắng

" Bác Han ..." Hae nghẹn lời nhìn bác Han

" Hae, đứa bé ngốc này... " ông ôm chặt lấy Hae, không kiềm chế được mà rơi nước mắt.

Thế nhưng cuộc hội ngộ này chưa bắt đầu thì đã phải kết thúc

" Jaykay... anh về rồi "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.