Toà Lâu Đài Phủ Gai

Chương 75




" Đúng vậy, mày nên chấp nhận điều đó đi "

Một người đàn ông có vóc dáng khá đẹp, cao khoảnh 1m80 , trên người mặc bộ vest khá đắt tiền, trên trong mặc một chiếc sơmi màu đen càng làm toát lên sự lạnh lùng và tàn bạo của anh, giọng nói rõ ràng sắc nhọn, đem theo nhiều sự chết chóc

Hyun giật mình quay lại, đám đàn em bên cạnh cũng hết sức ngạc nhiên... Một tên trong số chúng sợ tái mặt, hắn biết người đàn ông vừa xuất hiện kia, hắn ta là Jeon Jungkook, người đứng đầu tập đoàn JK, cũng là người ngầm sở hữu chuỗi quán bar và sòng bạc lớn, dưới cái bóng của chủ tịch một công ty kinh doanh hợp pháp.

Không ai biết chuyện này vì một người bạn của hắn đang làm quản lý tại quán Bar của Jungkook, tất nhiên những chuyện của ông chủ hắn không dám bàn tán nhiều rồi, chỉ là một lần say rượu nên đã sơ ý nói ra

Rất ít ai thấy Jungkook dính dáng tới chuyện giết người hay phạm pháp gì đó, vì lần ra tay anh không để lại dấu vết gì, càng không để lộ ra sơ hở để người ta biết. Những người làm trong quán Bar hay sòng bạc của anh đều có một bản ký kết mật, nếu bán để lộ thông tin hay bán đứng anh, tất cả đều không có kết cục đẹp

Nhưng bạn hắn nói, không hiểu sao một năm nay, ông chủ của bạn hắn tới rất ít, công việc cũng chỉ bàn giao lại cho trợ lý, khi nào cần thiết lắm mới tới. Mọi người bảo nhau, ông chủ hiện tại tu tâm bên một cô gái vô lo vô nghĩ, có khi cơ ngơi này cũng sớm bị phá sản

Nếu biết ông chủ của hắn ta đang bắt cóc người của Jungkook, có lẽ anh nên chuẩn bị mua quan tài sớm cho mình rồi...

Hyun rất nhanh sau màn xuất hiện bất ngờ của Jungkook, anh cười lớn chĩa súng vào đầu ông Han

" Tao không nhớ là đã đọc cho mày địa chỉ ở đây, mày cũng nhanh nhẹn đấy "

" Trong lúc tao đang hiền, tao khuyên mày thả ông ấy ra " Jungkook xỏ tay vào túi áo, giọng nói kiêu ngạo của anh như đang chọc tức Hyun.

Đúng vậy...

Anh cảm thấy lúc này anh có thể bình tĩnh nói ra được này là anh thật sự đang rất hiền. Chí ít chút nữa anh sẽ chỉ cho hắn một phát súng trí mạng kết thúc cái mạng chó của hắn nhanh nhất có thể, nếu để anh nổi giận chắc chắn anh sẽ lấy dao chặt đứt từng thứ một trên người hắn, cho hắn đau đớn từ từ mà chết đi.

Dù sao hắn cũng chết, chỉ là cách chọn chết nhanh chóng hay rườm rà mà thôi

" Nếu tao không thả ông ấy ra thì sao? Tao là rất muốn xem lúc mày không hiền sẽ như thế nào "

Hyun nổ súng bắn thẳng vào bắp tay ông Han làm ông kêu lên đau đớn. Tới từng này tuổi đầu ông mới hiểu cảm giác đau đơn từ súng đạn là như thế nào, nghĩ lại lần trước Jungkook bị bắn vào ngực chắc chắn đau đớn hơn thế này rất nhiều

Tên đàn em kia bỗng chốc run lên, súng trên tay đang hướng về Jungkook cũng vì vậy mà run cầm cập

Ông ta bị bắn, anh không những không tức giận ngược lại hắn thấy trên miệng Jungkook còn xuất hiện một nụ cười rất đẹp. Bạn hắn nói khi ông chủ của bạn anh cười nhạt nhưng lại rất đẹp mắt như vậy có nghĩa là anh đang bắt đầu nổi giận. Người ngoài không biết chắc chắn sẽ nghĩ anh thờ ơ trước mạng sống người khác.

" Bác Han, bác thấy gì không? Cậu chủ mà bác vừa lên tiếng bảo vệ đang cười đấy... thật uổng công cho bác rồi "

Ông Han quả là có nhìn thấy nụ cười trên mặt Jungkook, nhưng ông vẫn tin Jungkook sẽ không để yên như vậy, ông hiểu con người Jungkook độc chiếm và ngang tàn tới mức nào

Jungkook có thể cảm nhận được hơi thở nặng nhọc cùng sắc mặt trắng bệch của bác Han. Trong lòng dâng lên một loại máu chó muốn giết người vô cùng, anh không nhớ rõ lần cuối cùng mình giết người là lúc nào nhưng anh vẫn nhớ rõ và hối hận là ngày đó không đích thân giết chết RM.

Nhưng không sao, thằng con trai của lão ta, hắn sẽ dùng một cách thoải mái

" Mày biết mày vừa làm chuyện gì không ?"

Jungkook vuốt tóc, ánh mắt nhìn thẳng Hyun không tia sợ hãi. Thế nhưng, thật ra anh đang rất lo, lo thằng khốn kiếp kia nhỡ tay bắn ông thêm phát nữa.

" Đồ của tao đâu ?"

" Tao có nói sẽ đem đồ cho mày ?"

" Vậy có nghĩa mày tới đây không phải vì lão già này, chẳng lẽ là vì món quà tao tặng Hae "

Jungkook khẽ cau mày nhớ lại hắn đã tặng Hae thứ gì? Chiếc khăn cổ sao, nếu là vì chuyện cũ tất nhiên vài câu nói này anh sẽ không thấy điên tiết

" Quên không nói, quà màu tặng chính tay Hae đã ném chúng đi rồi "

" Ồ ! Vậy sao? Vậy mấy tấm ảnh đấy chắc cô ấy cũng đem đốt "

Giọng nói Hyun có chút thất vọng, nhưng cũng không làm hắn lay động trước những thứ này.

Jungkook chợt nhớ ra những tấm ảnh hôm qua Hae có được, hoá ra là của Hyun gửi.

Mẹ kiếp

Thằng cho chết này, dám chia rẽ tình cảm vợ chồng anh, hôm nay chắc chắn là ngày giỗ của nó

Từ đâu một tên đàn em chạy tới, nét mặt có vẻ rất vội vàng chạy tới ghé sát tai Hyun thì thầm gì đó.

Lựa thời cơ hắn không để ý Jungkook chạy tới đạp thẳng vào bụng Hyun khiến hắn mất thăng bằng mà lùi lại về sau vài bước

- tách ...

Tiếng kéo cò súng của mấy tên đàn em đang chĩa thẳng vào phía anh.

Anh đảo mắt một vòng nhìn bọn chúng, đột nhiên dừng lại ở một tên chân tay run rẩy. Chạm ánh mắt anh, sắc mặt hắn ta vốn lúc nãy đã tái xanh giờ bị Jungkook nhìn lại còn sợ hơn gấp trăm lần khi nãy.

Jungkook không nghi ngờ mà nghic tên này. Một là hắn nhát gan, hai là hắn biết anh .

" Mẹ kiếp! Mày dám báo cảnh sát "

Hyun hung hăng bắn một phát đạn về hướng anh, nhưng rất nhanh như đoán được, anh cúi xuống, viên đạn được bắn thẳng vào tên phía sau chết ngay tại chỗ

Jungkook cũng khá ngạc nhiên khi cảnh sát xuất hiện. Nếu cảnh sát xuất hiện không phải làm hỏng chuyện của anh hay sao

Anh lạnh lùng nên tiếng nói : " Ai dám động vào ông ấy tao đánh gẫy tay "

- Bùm

Jungkook khuỵ xuống, ánh mắt trợn ngược nhìn về phía Hyun đầy căm phẫn. Anh ngã xuống một cách nhanh chóng, anh có thể nghe được tiếng cười sảng khoái của thằng khốn kiếp đó.

Hyun từ từ lại gần, nhìn Jungkook đang thở một cách nặng nhọc, cúi người ngồi xuống vỗ vỗ mặt Jungkook

" Thật kém cỏi và ngu dốt ..."

Đang lúc Hyun chủ quan, Jungkook đấm thằng một quyền vào mặt Hyun, khiến hắn bất ngờ ngã về phía sau, khẩu súng trên tay hắn cũng vì vậy mà rơi xuống một bên.

Con mẹ nó... nó dám giả chết

Jungkook bật dậy ngồi xuống đấm thêm vài cái, đấm rất dứt khoát và không trượt phát nào, khuôn mặt vốn đẹp trai bỗng đỏ lên

Hyun đạp mạnh khiến Jungkook bất ngờ ngã sang một bên cũng vì vậy mà bị ăn một cú móc trái từ Hyun.

Mấy tên đàn em chỉ dám đứng đó với tâm trạng hết sức hoang mang và lo lắng không dám xông vào. Vừa rồi thằng canh cửa nói công an đang tới, nếu bọn họ bị bắt thì tiêu rồi...

Bọn chúng lựa thời cơ lúc hai người đang đánh nhau mà bỏ chạy, chỉ duy nhất một tên biết Jungkook là ở lại chạy tới tháo dây giúp ông Han, rồi cũng nhanh chóng bỏ đi ngay

Tae cuối cùng cũng tìm được chỗ, vội vàng rút súng bắn trúng vào eo trai của Hyun, hắn bất ngờ quay lại nhìn Tae.

Jungkook vội rút súng trong người rất nhanh bắn thẳng vào giữa ngực hắn một phát. Hắn như một tên quái vật không biết đau rút dao trong người ra đâm thẳng về phía Jungkook nhưng vẫn là bị anh tránh được. Ra tay xong Hyun cũng vì vậy mà mất sức bám vội vào thành bàn

Anh cúi xuống cầm lấy con dao lên, lạnh lùng đưa lên định cắm thẳng vào vị trí tim của Hyun thì Tae lên tiếng :

" Chủ tịch, cảnh sát tới "

Jungkook dừng lại một nhịp đưa dao tự cứa vào tay mình một nhát rất sâu

" Tất cả đứng yên " vài vị cảnh sát mặt mũi uy nghiêm xông vào, đằng sau là vô số tên đàn em của Hyun bị bắt và được áp giải theo sau

" Cảnh sát, ông tới đúng lúc lắm, hắn là tên bắt cóc " Jungkook ôm lấy tay mình đang rỉ máu đi về phía ông Han

Hyun rất nhanh bị hai cảnh sát đưa tới bệnh viện vì bị bắn trên ngực khá nặng.

Trước khi đi, Hyun vẫn cố gắng quay lại nói một câu với Jungkook :

" Mày có giỏi thì giết tao đi, thằng hèn "

" Chào anh, tôi là đội trưởng đội, khi sáng có người báo mấy anh đang gặp nguy hiểm, chúng tôi đang nhanh chóng tới đây nhưng có vẻ đã khiến anh bị thương "

" Cảm ơn đội trưởng, tôi không sao? "

" Vì anh cũng có mặt và là người liên quan tới việc này nên chúng tôi buộc phải đưa anh về đồn để lấy lời khai, mong anh hợp tác "

" Được thôi, tôi sẽ tới đó với các anh "

Ngồi trong đồn, Jungkook rất nhanh được bác sĩ ở đó rửa qua vết thương. Anh khó chịu nhìn nữ bác sĩ đang mân mê cách tay của anh.

Ai bảo cánh tay của anh rắn chắc tới vậy làm gì chứ? Hơn nữa với gương mặt đẹp trai của anh, nếu để người khác chắc chắn cũng sẽ làm vậy

" Cô có thể nhanh một chút không?"

" Vết thương khá sâu, không muốn khâu thì anh ngoan ngoãn ngồi một lúc nữa tôi sẽ chữa cho anh ít nhất khỏi bị nhiễm trùng "

Jungkook lạnh lùng quay mặt đi chỗ khác, nếu không phải vì đang ở đồn, anh nhất định sẽ tống cổ người đàn bà này cho bọn dê xồm ngoài kia làm thịt

Loại háo sắc ...

***********

" Tối nay em muốn ăn gì ? " Seung ngồi xuống cạnh cô trầm giọng nói

Hae suy nghĩ một hồi cuối cùng cũng nghĩ được món " Mình muốn ăn khoai tây chiên, hotdog và cả đùi gà sốt cay "

" Còn muốn ăn gì thêm không? "

Hae lắc đầu cười...  nhớ lại hình ảnh Jungkook luôn nhắc nhở cô không được ăn quá nhiều dầu mỡ, đột nhiên lồng ngực thắt lại đau đớn

Seung gọi cho ai đó, khoảng tầm 20 phút sau một người đàn ông đem tới rất nhiều đồ ăn...

Hai người bọn họ cùng ngồi ăn và nói về chuyện lúc trước khá vui vẻ cho tới khi trên tivi xuất hiện một tin tức nổi bận trong ngày

- Hôm nay, tổng giám đốc Monter được đưa vào viện khi bị bắn tại một khu xưởng bị bỏ hoang, công an hiện tại đang điều tra vụ án này...

Hae dừng ăn, trên tay đang cầm miếng khoai tây run rẩy mà rơi xuống. Cô cảm thấy đầu mình dần xoay tròn, hai tai ù đi mắt cũng mờ không thấy rõ

" Hae ! Em sao vậy "

Thấy điều bất thường của Hae, Seung vội vàng tắt tivi. Anh không phải là không biết Hae và tên Hyun đó quem biết nhau, thế nhưng không nhất thiết cô có thái độ tới như vậy

" Ngày mai chính tôi sẽ giết Hyun "

Câu nói này, cứ xuất hiện trong đầu cô sau khi xem tin tức vừa rồi

Là anh làm đúng không?

Có phải là anh không?

Tại sao con người anh lại thiếu nhân tính tới như vậy chứ. Ác quỷ mãi là ác quỷ sẽ chẳng bao giờ thay đổi được

" Em sao vậy ? Đừng làm anh lo " Seung càng lúc càng thấy lo cho cô, anh chưa từng thấy biểu hiện này của cô.

" Là anh ấy làm ?"

" Làm gì cơ ?" Seung dừng lạu nhìn cô

" Anh ấy giết người rồi, anh ấy chưa hề thay đổi "

Seung chợt hiểu ra vấn đề, anh ấy chính là Jungkook, còn làm gì kia chính là ra tay giết Hyun.

Anh thấy tên Jungkook này rất ngu dốt, hắn đã đặc biệt báo cảnh sát giúp anh, anh ta bây giờ chỉ việc tới đón người của mình về, hà cớ gì phải nhúng tay vào cho bẩn chứ...

Anh thật sự không hiểu một con người ngu tới như vậy sao lại có thể điều hành một tập đoàn lớn như vậy mà không hề phá sản chứ? Hay anh ta chỉ giỏi kiếm tiền, còn những chuyện này không chịu động não

" Hae ! Đừng nghĩ nhiều quá, đêm tới sẽ gặp ác mộng "

" Em rất sợ, bố em bị giết rồi, mau đưa em đi nơi khác được không? "

Trên mặt cô lúc này thật đáng thương, hai hàng nước mắt cứ vậy mà trào ra, ánh mắt sợ hãi, hai tay tóm chặt lấy áo Seung đầy lo lắng

Đang yên đang lành, tự dưng cô ấy bị làm sao vậy ?

" Mau đưa em đi nơi khác đi, em rất sợ bọn họ "

" Đừng sợ, có anh ở đây rồi sẽ không ai dám làm hại em " Anh ôm cô vào lòng, một tay xoa đầu cô đầy dịu dàng

Tại đồn cảnh sát ....

" Đây là tất cả những chứng cứ mà Hyun đang làm, tất cả đều rất chính xác, nếu các anh vẫn nghi ngờ có thể tự mình đi điều tra lại "

Tae lạnh lùng đẩy tập tài liệu về phía cảnh sát

Jungkook ngồi cạnh giữ im lặng rất lâu, người đang ở đồn nhưng tâm trí lại ở chỗ Hae. Một ngày rồi, anh chưa quay về nhà, điện thoại thì hết pin, Tae thì đang bận việc ở đồn, Jonathan đã về nhà ở ngoại ô đưa nhân chứng tới đây, bác Han thì đang ở viện. Lúc này dù có muốn biết tin tức như thế nào thì cũng phải đợi về nhà sẽ rõ

" Cảm ơn chủ tịch Jeon đã bớt chút thời gian hợp tác cùng chúng tôi "

" Không có gì, với những thứ này tôi nghĩ hắn ta cũng lãnh được tội tử hình rồi "

" Vâng vâng, chủ tịch Jeon nói rất đúng" một tên cảnh sát thảo mai nói

" Chúng tôi muốn có kết quả nhanh nhất, chủ tịch tôi đã chịu nhiều không ít đả kích, thể xác lẫn tâm lý "

" Chúng tôi hiểu rồi, có kết quả chúng tôi sẽ báo "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.