Tình Yêu Của Một Nấm Lùn

Chương 13 - Cuộc trò chuyện với mẹ




Tối hôm đó, mẹ nó về, không hề nhắc gì về chuyện sáng nay. Nhưng nó vẫn cứ lo âu cơn thịnh nộ của mẹ nó bất cứ lúc nào. Ăn cơm xong, nó đi rửa chén bát rồi chạy nhanh lên phòng, ngồi thấp thỏm. Đúng lúc đó, có tiếng Minh Duyên gọi đi học, nó vội vàng lấy sách vở rồi ù chạy ra cửa đi với Minh Duyên.

“Nay đi chơi với Nguyễn Hoàng vui không? Cậu ấy có tặng bà gì không?” Minh Duyên vừa đạp xe vừa hỏi.

“Mẹ tui hình như biết chuyện yêu đương của tui rồi” Nó trả lời một câu không liên quan đến câu hỏi.

Minh Duyên cũng sửng sốt: “Thế có sao không? Bà ấy có ngăn cản hay gì không?”

Nó kể hết mọi chuyện cho Minh Duyên nghe.

“Vậy chắc người đó là quen với mẹ của bà rồi kể chuyện bà ôm Nguyễn Hoàng cho mẹ của bà nghe, vụ này căng à nha, mà tui đã dặn là đừng thể hiện tình yêu quá đà rồi mà không nghe” Minh Duyên có vẻ cũng lo lắng không kém. Bảo Ngọc không nói gì nữa, vì có thể mẹ nó có cảm tình tốt với Nguyễn Hoàng thì sẽ không làm to chuyện. Nó đến lớp với tinh thần không được thoải mái cho lắm, dù vậy, những câu nói vui vẻ của hai thằng con trai lầy lội chung nhóm cùng với những bài giảng dễ hiểu, hấp dẫn của Gia Khánh làm nó cũng nhanh chóng hòa nhập và quên mọi chuyện, dù sao, mẹ nó vẫn đâu tỏ thái độ gì đâu.

9h15 tối, nó về phòng được một lúc thì mẹ nó gõ cửa, rồi như thường lệ, tự động đi vào luôn, cùng một dĩa trái cây.

“Nay học bài sao con?” Mẹ nó bắt chuyện trong khi đưa cho nó miếng táo.

“Dạ dễ hiểu ạ, anh Gia Khánh dạy rất hay” Nó cắn miếng táo và trả lời.

“Ừ, mẹ cũng thấy Gia Khánh rất tốt, một đứa con nhà nghèo ở quê mà tự phấn đấu học hành như vậy là rất giỏi, con nên học hỏi anh ấy nhiều hơn” Mẹ nó vẫn chưa vào chủ đề chính.

“Dạ vâng ạ” Nó ngừng nhai trả lời mẹ.

“Còn chuyện sáng nay, mẹ không hài lòng khi con đi chơi mà không nói gì với mẹ, mẹ mua điện thoại để con thông báo những chuyện như vậy và xin phép mẹ trước khi rời khỏi nhà.” Cuối cùng mẹ nó cũng nói vào vấn đề chính.

“Con xin lỗi mẹ!” Nó lí nhí trong cửa miệng.

“Mẹ không trách con đâu, chỉ cần lần sau đi đâu cũng phải báo cho mẹ biết” Mẹ nó tiếp tục, và nó lại lí nhí xin lỗi.

“Mà anh chàng lớp trưởng cũng đẹp trai đó chứ? Con và cậu ta yêu nhau lâu chưa?” Mẹ nó hỏi thẳng như là biết hết mọi chuyện.

“Dạ cũng mới gần 4 tháng thôi ạ” Nó trả lời, có vẻ mẹ nó không làm lớn chuyện như nó nghĩ.

“Ồ, vậy là cũng lâu rồi đấy nhỉ, mẹ thấy cậu ta cũng ngoan, lễ phép, cũng học giỏi, nên mẹ không ngăn cản con chuyện yêu đương, nhưng nếu con vì yêu đương mà học hành sa sút thì mẹ sẽ không hài lòng.” Mẹ nó vừa nói vừa lấy một miếng trái cây rồi ăn.

“Dạ, con hứa sẽ không ảnh hưởng tới việc học” Nó thề hứa đảm bảo, và trước giờ việc học hành của nó vẫn tốt, nên chắc chắn mẹ nó sẽ duyệt cho qua.

“Ừm, và mẹ sẽ không hỏi chi tiết chuyện tình cảm của con, vì cái đó riêng tư, nhưng mẹ có vài lời khuyên cho con” Mẹ nó ngừng lại cắn miếng táo rồi tiếp tục: “Thứ nhất, tình yêu tuổi học trò rất đẹp, tuy nhiên nhanh tan vỡ, mẹ đã từng yêu một cậu bạn, và cứ tưởng sẽ mãi mãi bên nhau, nhưng cũng chỉ được mấy tháng rồi thôi. Do đó, nếu yêu đừng yêu mù quáng rồi chia tay sẽ đau khổ.”

“Dạ.” Nó vừa ăn vừa chăm chú lắng nghe.

“Thứ hai, con trai thường cả thèm chóng chán. Yêu nhau, mà con cho người yêu dễ dàng đạt được mục đích như thoải mái nắm tay, ôm, hôn và hơn thế nữa, thì chỉ được một vài bữa, khám phá xong, nó sẽ chán con và kiếm người khác. Mẹ không nói đâu xa, chính cô Thúy, một người bạn cũ của mẹ, yêu nhau, dâng hiến hết cho tình yêu, cuối cùng đến khi mang bầu thì phát hiện người yêu đang ôm hôn cô gái khác, cuối cùng phải phá thai vì sự bồng bột của tuổi trẻ” Những lời này lần đầu nó nghe, nên rất chăm chú, dù sao mẹ nó cũng không hề la mắng, nên nó thấy cuộc trò chuyện này rất thoải mái, mẹ nó tiếp tục: “Do đó, đi chơi, đừng dễ dãi với người yêu, không phải người con trai thích là được nắm tay, được ôm hôn, hãy để người ta thèm khát mình. Và quan trọng, điều đó tạo nên giá trị của một người con gái, cũng là để kiểm tra sự thật lòng của chàng trai, nếu cậu ta yêu con thật lòng, thì sẽ vì trái tim và tâm hồn của con chứ không phải là đụng chạm thể xác. Còn cách tốt nhất để hạn chế những hành động thân mật là luôn hẹn hò vào ban ngày và tại nơi đông người”

Nó gật đầu suy ngẫm, vậy là trước giờ nó đều tạo khoảng cách tốt với Nguyễn Hoàng, và cái ôm vội vàng lúc sáng cũng vừa đủ hâm nóng tình yêu mà không để nó đi quá xa, thực ra cũng nhờ Minh Duyên đã dặn nó những điều này từ trước, đúng là một cô bạn tuyệt vời.

“Thứ ba, con phải biết một số biện pháp tránh thai, mẹ thực sự không muốn con phải sử dụng những điều này, nhưng mẹ không thể kiểm soát con hằng ngày hằng giờ được. Như chính hôm nay, nếu không phải là mẹ gặp con sớm, có khi chàng lớp trưởng của con đã rủ con đi nhà nghỉ hay khách sạn gì cũng nên.” Nó nghe nói vậy, liền tròn mắt nhìn mẹ, làm gì có chuyện đó được, Nguyễn Hoàng luôn là một chàng trai đứng đắn tuyệt vời. Nó liền ngắt lời: “Nhưng tụi con…”

Mẹ nó liền ra hiệu để bà ấy nói tiếp: “Mẹ chỉ nói là có thể, và mẹ vẫn tin ở con mà, để mẹ nói tiếp, vấn đề này con cần phải biết, bởi tránh thai vẫn tốt hơn là phá thai, điều đó cực kỳ tệ hại như chính cô Thúy vậy, vì vụ phá thai năm xưa mà cô ấy giờ mất luôn khả năng sinh con, chưa kể việc đó còn làm hại một sinh linh bé nhỏ”

Nó vẫn vừa ăn trái cây vừa chăm chú lắng nghe, đến đoạn này nó cảm thấy ngại ngùng và khẽ đỏ mặt, không ngờ, mẹ nó lại nói những chuyện như vậy. Thoáng thấy vẻ mặt nó như vậy, mẹ nó ngừng lại, lấy miếng táo rồi cho vào miệng nhai rồi nói tiếp: “Mẹ biết con sẽ ngại khi mẹ nói về những điều này, nhưng giờ có quá nhiều trường hợp học sinh phá thai, điều đó thật kinh khủng, trong khi có rất nhiều cách để tránh điều đó xảy ra. Tuy nhiên, rất nhiều người ngại khi nhắc tới chuyện này như con vậy, và cũng ngại vào nhà thuốc để mua thuốc tránh thai hay là bao cao su, để rồi cuối cùng phải ê chề ôm bụng bầu đi vào mấy phòng khám tồi tàn để phá thai.” Mẹ nó lại ngừng một lúc xem phản ứng của nó, có vẻ lúc này, nó cũng hiểu nên gật đầu và lại chăm chú lắng nghe tiếp, thấy vậy, mẹ nó lại tiếp tục: “Người ta rất hoan nghênh các con mua dụng cụ tránh thai, chứ không hoan nghênh các con đi phá thai, vì thế, hãy hiên ngang vào nhà thuốc và hỏi mua bao cao su hoặc thuốc tránh thai. Nên nhớ, thuốc tránh thai luôn có tác dụng phụ, và có hại đến sức khỏe không ít thì nhiều, và không thể ngăn các bệnh lây nhiễm, vì thế bao cao su là lựa chọn tốt hơn.”

Lúc này nó vẫn còn đỏ mặt, tuy vậy, những lời mẹ nó nói, nó đã hiểu được phần nào, nên gật gù theo lời mẹ nói.

“Về phần này, con có thể tự tìm hiểu trên mạng, tuy nhiên, ở độ tuổi của con, không nên để những chuyện như vậy xảy ra, vì không chỉ cơ thể con chưa phát triển tốt để làm những chuyện như vậy mà còn làm người yêu của con thấy con dễ dãi mà đánh giá thấp giá trị con người con. Nếu con muốn dâng hiến cho người con yêu, thì cũng không sai, nhưng đó nên là người chồng đã cưới chứ không phải là người con nghĩ sẽ là chồng của con. Do đó, câu nói không vẫn là cách tránh thai tốt nhất. Và mẹ luôn tin tưởng ở con gái cưng của mẹ sẽ không làm mẹ phải thất vọng”

Nó gật đầu cảm ơn mẹ, sau đó mẹ nó xuống phía dưới, để lại nó một mình trong phòng tiếp tục suy ngẫm.

Mẹ vẫn tuyệt vời nhất, chắc chắn nó sẽ không để mẹ phải thất vọng về nó. Sao mà lúc trước nó còn giấu mẹ chuyện yêu đương này chứ, mẹ nó cũng đâu ngăn cản, chỉ cần nó học tốt và không để có những chuyện không hay xảy ra là được.

Nó vẫn thường gọi Nguyễn Hoàng là chồng yêu, bởi nó cũng nghĩ rằng sau này chắc chắn nó sẽ cưới Nguyễn Hoàng làm chồng. Và tuy mẹ và cô Thúy nào đó thất bại trong tình yêu học trò thì chắc gì nó sẽ thất bại, trong khi nó luôn tin tưởng vào tình yêu của Nguyễn Hoàng, cậu ấy là một người luôn dịu dàng, ngọt ngào và quan tâm tới nó nhất. Nó sẽ chứng minh cho mẹ thấy, tình yêu lâu dài bền chặt của nó và Nguyễn Hoàng. Với tinh thần quyết tâm, nó vui vẻ cầm điện thoại lên, và như thường lệ một đống tin nhắn yêu thương nhớ nhung của Nguyễn Hoàng đã nhắn từ trước, nó đọc và cảm thấy hạnh phúc, sau đó nó nhắn tin trả lời:

“Xin lỗi chồng, vợ mới đi học về, vợ cũng nhớ chồng yêu của vợ lắm lắm + biểu tượng trái tim”

Và gần như ngay lập tức, Nguyễn Hoàng trả lời tin nhắn rất nhanh:

“Đợi vợ nhắn tin lâu quá, chồng tưởng một thế kỷ đã trôi qua, nhưng dù lâu cỡ nào chồng vẫn đợi vì chồng yêu vợ nhất, nhất quả đất, nhất vũ trụ, nhất luôn thiên hà này + biểu tượng yêu thương”

Nhìn dòng tin nhắn nó mỉm cười hạnh phúc, tình yêu Nguyễn Hoàng dành cho nó thật ngọt ngào, trong trẻo và dễ thương.

[Hai đứa nhắn tin đủ thứ chuyện trên đời, và thêm một lần nữa, tác giả Mr Khoai Tây không thể theo dõi đoạn này vì tui FA nên tui ghen tỵ được không?]

Đang nhắn tin với Nguyễn Hoàng thì Minh Duyên cũng nhắn tin hỏi thăm, vậy là Bảo Ngọc nhắn tin hết công suất cho cả hai người một lúc.

“Lúc nãy về mẹ của bà có nói gì vụ bà ôm Nguyễn Hoàng sáng nay không?”

Biết ngay là chủ đề này, có vẻ Minh Duyên khá lo lắng cho nó.

“Không thấy nói gì hết, nhưng mẹ tui nói chuyện khác còn thú vị hơn.” Nó úp mở.

“Kể đi, có gì hấp dẫn vậy?” Biết ngay là nói một câu thả thính như vậy thì bất kỳ cô gái nào cũng không thể kìm chế được sự tò mò và hóng hớt, nhưng nó sẽ làm một người ác độc một lần:

“Thôi, mai gặp kể cho, giờ bận nhắn tin với trai đẹp rồi, haha”

Minh Duyên năn nỉ, nhưng không phải vì nó không muốn nhắn, chỉ có điều, ngày mai gặp gỡ, trò chuyện và phân tích những gì mẹ nó nói cùng nhau như vậy hy vọng Minh Duyên cũng sẽ học hỏi được điều gì đó.

Và cuối cùng, ngày hôm sau, khi nghe hết những gì Bảo Ngọc kể, Minh Duyên đúc rút một câu súc tích ngắn gọn về tình yêu học trò: “luôn luôn chảnh chó và nói không với sờ mó.”

Nhưng trước một chàng trai đẹp, liệu Minh Duyên có đủ bình tĩnh mà kìm lòng? Chính bản thân nó, rất thích được nắm tay, và hôm qua, khi Nguyễn Hoàng hôn vào má, nó vẫn ngây ngất đến giờ, còn cái ôm vội kia cũng làm cho nó ấm áp đến lạ.

Uhm, thật khó nghĩ, nhưng có lẽ, quan trọng vẫn là không để người ta đánh giá thấp giá trị con người mình như mẹ đã dặn nó tối qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.