Thủ Hộ Thần

Chương 17: Đánh Cược




Ăn xong bữa trưa cả bọn dắt tay nhau trở lại trường.

Buổi chiều là giờ học thể chất nên đám Long trực tiếp đi thay đồng phục thể thao rồi ra sân vận động của trường.

Vũ Tiên trở lại văn phòng khoa, trước khi đi hai người còn lén lút trao nhau nụ hôn nồng thấm.

Vũ mập nhanh chóng đi liên hệ với đám trai trong lớp, phải phổ cập thông tin mới của bà cô cục xúc kẻo tụi kia ăn quả đắng mất.

Long cùng hai cô gái tìm một khán đài trên sân vận động mà ngồi xem phim tình cảm ăn bimbim đợi giờ học.

Đợi cả buổi mới bắt đầu giờ học, giáo viên huấn luyện là một lão già bụng bia, chỉ cho cả lớp xếp hàng điểm danh, khởi động sau đó dạy qua loa khoảng tầm nữa giờ thì chim cút.

Tụi trong lớp cứ thế chia bè kết phái nhảy dây, đá gà, tám chuyện lướt phây hay lấy laptop ra mà ngồi viết code.

Long hơi chán nản nên quyết định thu lại thần thức chạy vài vòng quanh sân, mỗi bước chạy của hắn chân cách mặt sân đúng 0,1 mm không hề có một tiếng động nào gây ra, đây đã thói quen ăn sâu vào máu của hắn, trên chiến trường đặc biệt là khi bị truy sát những bước chạy của ngươi để lại trên mặt đất chính là án tử.

“Ê mấy bà coi kìa, Long chạy được 4 vòng quanh sân rồi đó.” Bọn con gái luôn chú ý đến hành động của giai đẹp và đương nhiên Long không thể thoát khỏi ánh nhìn soi mói.

“Có bà nào ra chạy chung với trai đệp hơm kìa? Nhìn tướng ổng mạnh mẽ quá à.” Cô bé Thư nhìn không chớp mắt.

Cả đám con gái chỉ chỉ chỏ chỏ bình luận từng động tác của Long, còn lấy cả điện thoại canh góc chụp mà tí tách liên tục.

Cô bé Phương hai tay bó gối đôi mắt lấp lánh nhìn Long.

“Lên kèo đi tụi bây! Dưới 10 vòng là xĩu, trên 10 là tài.” So với đám con gái thì mấy thằng con trai thực tế hơn nhiều, một thàng vừa lên kèo lập tức tiền đặt cược ào ào, đa phần là cửa xĩu.

Với chiều dài một vòng sân là 600m, cả bọn không tin là Long có thể đủ sức chạy 10 vòng,...tất nhiên ngoại trừ Vũ mập, hôm nay nó đã thấy bà cô xinh đẹp có vẻ ngoài yếu đuối kia còn có một mặt bạo lực kinh dị thì chuyện thằng Long chạy được 10 vòng chả có gì không thể sảy ra.

Long chạy đến vòng thứ 6 thì có thêm người gia nhập đường chạy với hắn Ý Vân.

“Ái nè nè! Đua không Long?” Vân chạy song song với hắn gạ kèo.

“Chạy năm vòng ai về đích trước thì thắng.”

“Thua đừng khóc nghen!” Long chỉ nhàn nhạt đáp lại.

“Mà có cược cái gì cho thú vị không?”

“Long muốn cược cái gì?” Vân gật đầu.

Long ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Ai thua thì phải thuộc về người thắng sáu tiếng, chơi không?” Kèo này xui cho em rồi nha gái.

Vân có chút bất ngờ về kèo này nhưng khi thấy Long đã chạy 6 vòng rồi, lại còn không hề nhìn thấy hắn có dao động năng lượng, còn nàng thì sức lực tràn đầy thậm chí vận dụng nguyên lực cũng là thực lực bản thân.

Nghĩ như thế Vân lập tức đồng ý ngay: “Chơi thì chơi, thua đừng có quỵt đấy.”

“Được! Chấp chạy trước đó.” Long nói.

Vân mặc kệ Long như nào, cô nàng lập tức vận dụng nguyên lực vào chân, tốc độ gia tăng vượt qua Long một quảng xa...!

Long nhuếch mép cười cười...!

“Lên kèo nào tụi bây!” Thằng cầm đầu lại mở sồng kiếm tí lúa, mấy thằng kia cũng ủng hộ cơ mà lần này còn có tụi con gái tham gia kiếm chác, nhất thời một mảng xôn sao la ó cổ vũ đôi trẻ đang trên đường đua.

Tốc độ bùng nổ, chỉ trong thoáng chốc Long đã vượt lên trước Vân, hắn còn cố ý duy trì khoảng cách 1 mét với Vân.

Khoảng cách 1 mét, chỉ rất gần nhưng mà dù cho Vân có dốc sức thế nào cũng không thể vượt lên Long.

Vừa qua vòng thứ 2, Vân cắn răng vận dụng cực hạn nguyên lực lẫn thân pháp, cơ thể phát ra ánh lam quang lung linh, từng bước chạy thoan thoát tốc độ ngày càng nhanh, tiếng gió vụt qua tai liên tục nhưng mà..

cái bóng lưng của Long vẫn ở trước mặt nàng, dù có cố thế nào cũng không thể sang bằng khoảng cách ngắn ngũi giữa hai người...!

Bọn khán giá cá độ trợn mắt há hốc trước màn đua tốc độ của đôi nam nữ trên sân, bọn chúng chạy còn nhanh hơn là vận động viên chuyên nghiệp trên tivi cơ...!

Mà mấy đứa con gái đặt cửa cho Long thì la ó cổ vũ các kiểu, tiền sắp vào túi rồi cơ.

Vẫn cứ giữ khoảng cách như thế, Long ung dung chạy qua vạch đích kết thúc hành trình năm vòng, đứng đợi Vân.

Cô nàng vừa chạy đến, cúi người chống tay xuống gối thở gấp, mồ hôi ướt đẫm cả áo làm lộ ra cái cần lộ.

Mà Vân cúi người cổ áo trễ xuống lại ngay trước mặt Long, hai con thỏ ngọc săn chắc trẵng nõn nà được cái áo lót ren nâng đỡ đầy mê ly, Long đánh giá cặp này nhỏ hơn Vũ Tiên nhưng mà độ đàn hồi với săn chắc thì trên một bậc.

Vân cũng ý thức được có điều gì đó không ổn, ngước mắt lên thì thấy Long đang nhìn nàng mà cười cười, ánh mắt lại nhìn đi đâu đó, cúi đầu nhìn lại thì cô nàng đỏ mặt tía tai, giậm chân đá Long một cái.

“Không cho nhìn, đồ dâm dê.”

“Nếu giờ Long muốn nhìn Vân thoát y sáu tiếng thì sao?” Long cúi sát mặt với Vân, liếm môi đầy hưng phấn.

Mắt Vân long lên sòng sọc: “Khốn nạn!”

“Bớ người ta có người thua kèo mà không dám nhận kìa.” Long vô tội la làng.

“Cậu...ăn hiếp tui.” Vân sắp khóc, cô nàng hiện tại quá mệt mỏi nguyên lực hao tổn rất nhiều cần phải ngồi vận khí điều dưỡng nhưng mà nhìn Long vẫn cứ xung mãng như thường thì ứ dám làm gì.

“Tôi nhận thua Long nhưng mà cái kia...” cô nàng nói đến đây thì ngập ngừng, thân thể sử nữ chưa từng có một thằng nào nhìn qua chẳng lẽ cứ thế mà để cho tên này được lợi...!

Long thấy Vân như vậy thì lắc đầu cũng thôi châm chọc: “Sáu tiếng của Vân hôm nào rãnh tui sẽ đòi.

Còn vụ kia thì bỏ đi.” Nói xong Long lại tiếp tục chạy, lần này nhẹ nhàng hơn.

Vân nghe vậy thì thở ra một hơi, nhìn bóng lưng của Long đang chạy mà biết bao suy nghĩ cứ diễn ra, nàng thở dài đi tìm một chổ mát ngồi xuống vận công điều tức...!

Phương một mặt hớn hở bỏ túi gần cả trăm đồng tiền thắng cược nhìn thấy Long chạy thể dục có vẻ thư giản nên cũng chạy theo hắn, mấy đứa con gái kia cũng hiểu tâm ý chị em nên nên dọn đường cho Phương đi chăn chuối.

Long liếc mắt thấy con nhỏ gian thương này lẽo đẽo theo sau cũng giảm tốc tốc độ duy trì khoản cách ngắn với cô bé, hắn có hảo cảm với nhỏ này.

Phương vui mừng khi thấy Long cố ý giữ khoản cách với nàng, cô bé đỏ mặt mĩm cười chạy theo bóng lưng của Long.

Hai người chạy ngang qua nơi Vân đang vận khí thì chợt Vân trừng to mắt không tin tưởng được.

“Tại sao lại không nghe thấy?” Vân rốt cục cũng chú ý đến một chuyện...!

Chỉ có âm thanh từ những bước chạy của Phương còn Long thì không hề nghe thấy...!

Nhìn từng bước chạy của Long, Vân xác định chân hắn có chạm mặt sân nhưng...!

Nhưng không có âm thanh vang lên, suy nghĩ kỹ hơn nàng mới nhớ ra lúc chạy đua thì nàng cũng chỉ nghe tiếng gió cùng tiếng bước chân của chính mình còn Long thì không, còn nữa lúc chạy nàng dùng đến thân pháp và nguyên lực cực hạn, cơ thể còn phát ra lam quang nhưng Long thì không hề có bất kỳ màu sắc nào cả.“Chẳng lẽ Long là trên cấp Tôn Giả?” Nàng tự hỏi.

Trên một khán đài có ba tên sinh viên miệng ngậm thuốc, ánh mắt chăm chú tập trung vào bờ mông vểnh cao của Phương, mỗi bước chạy cô bé bờ mông phúc phác ấy lại rung lên những gợn sóng, đường lằn chiếc quần lót in đậm càng tăng thêm kích thích...!

“Coi kìa! Coi kìa! Cặp mông này mà doggy thì có mà lên tận mây xanh.” Một thằng liếm cặp môi thâm ánh mắt dâm tà lên tiếng.

“Mặt xinh, dáng ngon mỗi tội hơi lùn một tí, nhìn chung con hàng này chất quá.” Một thằng quệt nước dãi.

Cạch.

Một tên mặt Trên miệng ngậm thuốc đưa khẩu súng hơi lên nhắm...mục tiêu là bờ mông căng tròn đầy gợi dục của Phương.

“Tán gái là phải tạo ấn tượng tốt, cơ mà để tao kiểm tra xem có phải hàng độn không đã.” Hắn nói.

Hắn là thành viên chủ chốt trong đội tuyển bắn súng của trường và còn có ô dù khá cứng, bình thường chả sợ ai huống chi đây chỉ là một đám IT chân yếu tay mềm nhũn.

Ngắm chuẩn mục tiêu nhẹ nhàng bóp còi.

Viên đạn hơi phóng vụt ra nhắm đúng ngay mông thịt của Phương...!

Long chợt cảm nhận được gì đó, liếc mắt liền nhìn thấy viên đạn, hắn vội ôm lấy Phương né tránh trong gang tấc.

“Mẹ nó thằng chó này.” Tên kia bắn hụt chữi Long một tiếng.

A...!

Phương kêu lên một tiếng...!

Long ôm lấy Phương ngã xuống đường chạy, Phương ngỡ ngàng trước hành động của Long, hắn đang ôm nàng còn nàng thì đang nằm trên người hắn, hai bờ ngực chạm nhau thậm chí Phương còn nghe thấy nhịp tim đập thình thịch của nàng và nhịp tim của nhẹ nhàng Long, bốn mắt hai người chạm nhau hơi thở nóng bỏng của Long làm Phương càng thêm loạn nhịp.

“Véo vèo veo...” Tụi trong lớp nhìn cảnh này mà ồ lên, hướng hai đứa châm chọc...!

“Xin lỗi Phương.” Long nhẹ nở nụ cười sau đó để Phương đứng dậy.

“Không...không sao.” Phương cúi đầu ấp úng mặt đỏ bừng.

Long liếc mắt thấy ba thằng trên kia, hắn nắm tay Phương kéo đi.

Phương ngơ ngác khó hiểu nhưng vẫn đi theo Long.

Vân và tụi kia đánh hơi có mùi drama lập tức đi theo hít hà.

Long nắm tay Phương đi đến trước mặt ba thằng ất ơ, giọng nói lạnh lẽo cất lên: “Quỳ xuống.”

“Mày bị ngu hả thằng khùng?” Tên vừa bắn súng nhổ một ngụm nước bọt xuống sàn.

Hai thằng kia mặt bậm trợn tiến đến bẻ tay lắc đầu đầy khí phách.

Bốp...Bốp...Bốp.

Long lười nói, hắn liền gạc tay trúng má tên cầm súng rồi cùng lúc giơ chân hơi cao phế luôn hai đầu gối hắn.

“Á đù! Ghê bây.” Tụi thằng Vũ đứng hóng thấy Long ra tay mà kinh hô lên.

Tên cầm súng kinh hãi đau đớn quỳ xuống, hắn muốn hét lên nhưng không thể, có thứ gì đó chặn lại cổ họng hắn, hắn chỉ biết trừng mắt to đôi mắt ếch nhìn Long.

Long xoay hắn đối diện với Phương sau đó đá ngang bụng làm hắn cong lưng xuống, chưa hết Long đạp lên đầu hắn nhấn xuống.

Cốp.

Âm thanh đầu va chạm với mặt sàn vang lên, hắn đang quỳ và bị Long bắt dập đầu trước Phương.

“Đù! Ghê!” Bọn khán giả hâm mộ không thôi.

Phương kinh hãi trước hành động bạo lực của Long, không hiểu có thù oán gì nữa: “Long à chuyện này là sao?”

“Nó vừa lấy súng hơi nhắm ngay mông của Phương bóp còi.” Long chỉ nhẹ nhàng nói ra rồi lại giơ chân hạ chân lần nữa.

Cốp.

Lại một lần nữa dập đầu, tên kia đau muốn chết nhưng không làm gì được, đến kêu lên một tiếng còn không thể.

Phương nghe đến nguyên nhân mà nổi giận đùng đùng, gương mặt đỏ tía nghiến răng đá cho tên đang quỳ vài cái.

“Lậu móa thằng chó chơi dơ.” Đám thằng Vũ nghe được cũng hùng hổ chửi rũa.

Đám con gái càng trực tiếp ủng hộ Long, lời lẻ chửi hay như hát.

Chỉ có Vân yên lặng quan sát, nàng càng chắc chắn Long là một cường giả thứ thiệt, bởi vì ngoài tên đang quỳ thì hai tên đồng bọn của hắn cũng đang bị cầm cố không hề nhúc nhích đến thở cũng không được.

Đây là thực lực cỡ nào?

Long lại giúp thằng đang quỳ dập đầu thêm lần nữa rồi nắm cổ hắn như nắm bao rác quăng về phía đường hầm ra vào sân, nhân tiện bẽ gãy luôn khẩu súng.

“Men vãi! Mai Thư miễn phí điểm tâm cho Long,” Cô bé Thư ánh mắt lấp lánh nhìn Long như nam thần.

“Hai thằng bây muốn tự giác hay để tao giúp?” Âm giọng lạnh lẽo của Long lại vang lên.

Hai thằng còn lại quỳ xuống mặt cắt không một giọt máu, hít thở hồng hộc, đối diện với Long bọn chúng như những con kiến hôi nhìn thấy bạo Long uy nghiêm...!

“Anh chị tha cho em, tha cho chúng em..” Hai thằng liên tục quỳ lạy vang xin Phương và Long.

“Long à, hay là thôi đi.” Phương nắm tay áo Long giật giật.

“Cút.” Long quát lên, hai tên như được đại xá vội cắp quần ướt nhẹp bỏ chạy, vác lấy tên kia đang bất tĩnh chạy đi.

Long nhìn chúng rời đi mà nở ra một nụ cười quỷ dị, cái bóng bên dưới của hắn xuất hiện dị động.

“Cám ơn Long.” Phương nhìn Long nói, trái tim nhỏ nhắn đập lên liên hồi.

Long cười cười trở lại diện mục thường thấy: “Không có gì, dám động đến bạn của thằng này thì chúng nó tới số rồi.” Long búng nhẹ lên trán Phương làm cô bé ngất ngay.

Lời nói bá khí của Long vang vọng khắp nơi...!

“Ồ! Ghê chưa ghê chưa.” Vũ mập hưng phấn vỗ tay.

“Từ nay lớp mình có Long bảo kê rồi, không sợ bị khoa khác ăn hiếp nữa.” Một thằng cận mít ướt lao mặt.

Long ngồi xuống thảm cỏ cất lời: “Lớp mình trước giờ hay bị ăn hiếp lắm hả?”

“Đúng rồi, lớp mình bị khinh ra mặt ý.” Nhỏ mập mạp cay cú trả lời.

“Tụi nó biết lớp mình chỉ là dân IT suốt ngày ôm máy viết code nên xem thường lắm, đứa nào đi lạc ra nhà ăn một mình là bị chọc quê cho đến khóc.”

“Giờ thàng nào dám đụng đến lớp mình mọi người cứ nói cho Long đi dọn tụi nó.” Long phất tay tuyên bố.

“Mà Long nè tui biết thằng vừa rồi, nó là dân côn đồ có tiếng trong trường anh em nó đông, lại là thành viên đội súng hơi nên không coi ai ra gì đâu.” Tên cận lo lắng nói.

“Tui sợ tụi no kéo băng đến trả thù Long.”

Long nhuếch môi.

“Không có chuyện đó đâu, chúng nó đã có một cơ hội vẹn toàn đi ra.” Ánh mắt Long sầm lại sau đó cất lời: “Nếu dám có ý đồ quay lại thì không cần thiết phải tồn tại nữa.”

Vân nghe lời tuyên bố của Long mà giật mình.

“Thôi, bỏ tụi mã mẹ đó qua một bên đi.” Long đứng dậy vươn vai.

“Kiếm trò gì chơi cho vui đi đến hết giờ đi, ngồi một chổ chán quá.”

“Chia phe chơi năm mười hay bạt lon đi.” Vũ mập đưa ý kiến, rất nhanh cả đám cùng chơi nhảy dây.

Chiều hôm đó trong một phòng học kín, vài chục tên sinh viên bậm trợn đang ngồi vây quanh thằng bị Long phế.

“Anh em chuẩn bị hàng đi luộc thằng khốn đó trả thù cho Văn Khoa.” Thằng đầu màu gà sơn đỏ tay cầm ba toang nghiến răng.

“Thông cống rồi cho nó trôi sông đê.” Bọn chúng hưởng ứng hô hào.

“Nó là thằng mới chuyển đến khoa IT, để tao dẫn đường.” một trong hai thằng lúc nãy quỳ trước mặt Long nấm tay đấm xuống mặt bàn.

“Vậy là tụi mày chọn cái chết.” Âm thanh lạnh lẽo vang lên, mà khi nghe thấy âm thanh này hai thằng lúc nãy không tự chủ mà quỳ bệt xuống đất.

Bỗng chốc trong phòng không một âm thanh nào vang lên, bóng đêm đáng sợ bao phủ cả căn phòng...!

Long đang chơi đùa với tụi bạn bè nở một nụ cười tà dị.

Danh xưng Cuồng Sát Thần Vương không phải để trưng, một trong những thủ đoạn của Long là chủ động diệt cỏ tận gốc.

Thật lâu sau lão thầy mới lại xuất hiện, chỉ tuyên bố buổi học kết thúc rồi cho sinh viên điểm danh đi về, việc nhẹ lương cao.

Long chia tay đám bạn lủi đi tìm Vũ Tiên.

“Đến bệnh viện thăm Hà đi, nay anh không có hứng tập xe đâu.” Long nói.

“Lại lười à?” Vũ Tiên lái xe quay sang hỏi Long.

“Ừ nay tự dưng lười ghê ấy, chỉ muốn về nhà ôm vợ ngủ thôi.” Long gật đầu.

Vũ Tiên nhìn hắn đúng là có chút chán chường, nàng hôm nay cũng quá mệt mỏi rồi.

“Ừ em cũng hơi mệt, để hôm khác vậy.” Vũ Tiên bẻ lái quay xe sau đó lấy điện thoại gọi điện dỗ Hà vài câu rồi gọi điện nhờ hộ lý chơi chung với Hà.

Hai người ăn tối qua loa rồi lại ôm ấp nhau chui vô nhà tắm mà mây mưa một trận kéo dài gần hai giờ rồi mới về lại phòng ngủ.

Khu biệt thự Link14 chỉ sau vài giờ đã bị cháy thành bình địa.

Theo thống kê thì có gần hai trăm người lớn nhỏ chôn vùi trong biển lửa thi thể bị cháy đen không còn nguyên vẹn.

Vụ hỏa hoạn kinh hoàng đã lấy đi vị thánh nhân từ thiện nức tiếng của Đại Nam, biết bao nhiêu người khi nghe tin tức chấn động này đã thất sắc buồn thúi ruột mà mở tiệc thiết đãi bà con chia buồn.

Số còn lại có máu vào nam ra bắc lập tức oanh tạc con 14, kết quả anh Linh ra đi để lại cả làng trúng lô, người trúng lô đau lòng thương tiếc chỉ biết cầm tiền mà lau nước mắt đưa tiễn một huyền thoại...!

Bên dưới lòng đất khu biệt thự...!

Từng dòng máu tươi chảy theo một đường thông đạo bó mật đổ xuống một tượng đá...!

Dòng máu tươi này là sản phẩm của Long, hơn hai trăm mạng người bị hắn đồ sát và thay vì dùng đến Hắc Hỏa thiêu rụi thì hắn chỉ dùng lửa thường...!

Điều hắn không ngờ đến là lượng máu tươi khủng bố này lại chảy thành một dòng xuống lòng đất và bị một bức tượng đá hấp thu...!

Khi giọt máu cuối cùng rơi xuống bức tượng...!

Từng vết nức chằn chịt như mạng nhện hiện hữu...!

Bùm.

Bức tượng đá nổ tung, từ trong đó một đôi mắt rắn to lớn đỏ ngầu hé mở...!

Con rắn đen với lớp vảy bóng loáng khổng lồ, dài đến hàng chục mét trường ra khỏi bức tượng, nó đưa cái lưỡi rẵn chẻ đôi ra ngoài tương tác với môi trường xung quanh...!

“Máu...máu...ta muốn máu...máu...máu...” Âm thanh ghê rợn vang lên, rồi con rắn trường đi vào bóng đêm bí ẩn..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.