Thông Linh Nhãn

Chương 45




Nhiệt tình của trưởng thôn làm mọi người hơi bất ngờ nhưng rất nhanh qua đi, nhanh chóng lái xe theo. Nhưng đến gần vùng đầy sương mù tối tăm thì cho dù có cho xe tăng tốc nhanh vẫn giống như đang ở tại chỗ nhít từng chút một về phía trước vậy.

Diệp Kim Quang rút ra lá bùa tím phóng ra ngoài, lá bùa nhanh chóng bay xung quanh xe vài vòng rồi tự bốc cháy. Diệp Kim Quang nhìn dòng khí dần dần tản ra thì lên tiếng kêu. 

" Vào đi. "

Xe lúc này không còn khó chạy nửa mà giống như bình thường chạy vào trong làng, bên trong làng khi xuyên qua lớp sương mù nhìn thấy được rất nhiều người đang đứng tụ tập lại ngó nghiêng qua lại để xem người lạ vào làng. 

" tới rồi, tới rồi... " 

Khi thấy được xe thì họ hò reo lên với nhau. 

Mấy người lúc này chạy vào giữa làng thì dừng lại xuống xe, trưởng thôn bước chân nhanh chóng đứng nơi có tảng đá cao lớn tiếng nói với mọi người trên mặt cũng là không bỏ xuống nụ cười. 

" Mọi người, đây là những người mà ta đã nói sẽ giải quyết vấn đề của chúng ta. " 

Trưởng thôn nói xong mọi người ai cũng cười tươi với đám người Diệp Kim Quang, cũng không quá tốt để làm ngơ nên mọi người điều cười vẫy tay chào lại cũng đáp lại hai chữ cho qua. 

" Xin chào. " 

Mắt thấy trưởng thôn muốn nói thêm gì nữa Diệp Kim Quang nhanh hơn lên tiếng trước, nếu ông mà không lên tiếng thì không biết sẽ có thành khỉ cho mọi người ở đây kéo tới ngó không nữa 

" Trưởng thôn chúng tôi lúc này chưa thể làm gì được, cần cho chúng tôi một nơi để ở. Sau đó chúng tôi cần phải xem xét kỹ tình hình ở đây rồi mới có biện pháp xử lý, người xem... " 

" Không việc gì phải lo, đó là chuyện đương nhiên thôi. " trưởng thôn nghe vậy thì vội vàng mà đáp ứng, tuy là ông không phải người trong nghề nhưng cũng biết người ta cần chuẩn bị kĩ càng. 

Gật đầu với Diệp Kim Quang rồi quay sang mọi người trong làng hắn giọng nói to.

" Mọi người nghe đây, trước hết hãy để cho họ nghỉ ngơi và xem kỹ lại những việc cần xử lý của chúng ta, bây giờ thì mọi người có việc làm việc không việc gì thì cũng không thể quấy rầy họ, được không?. " 

" Được. " mọi người đều đồng thời hô lên, ai cũng giải tán về nhà của mình chỉ có mấy đứa nhỏ thì kéo nhau vây quanh đi theo trưởng thôn và nhóm Diệp Kim Quang, người lớn kêu cũng không nghe.

Mọi người đi tới gần cuối thôn ngừng trước một ngôi nhà nhìn cũ kĩ một chút, trưởng thôn bước vào trong sân trước tiến lên gõ cửa. 

Cóc cóc cóc... 

Két.t..t...

Cánh cửa bằng gỗ được kéo ra vang lên tiếng kêu làm người ta nổi gai óc, bên trong bước ra một bà lão và một đứa trẻ ước chừng 10 tuổi. 

" Xin chào!  Cô mẫu, hôm nay có khách đến viếng thôn và cũng là người giúp thôn được bình an sắp tới xin người hãy cho họ nghỉ nhờ vài ngày. "  Trưởng thôn cung kính cúi đầu nói chuyện với bà lão được xưng là cô mẫu. 

Mọi người nhìn ông ta mà giật mình khó hiểu, một trưởng thôn lại cúi đầu trước bà lão này vậy bà ấy là người như thế nào trong thôn. Ai cũng muốn biết trừ những người thôn làng này, cũng không để mọi người suy nghĩ thêm gì vị cô mẫu này lên tiếng nói nhưng ẩn ý luôn như là khuyên giải.

" Uổng công thôi, là các người tạo nghiệt thì phải gánh người khác không giúp được. Ta đã nói hãy chung nhau mà cầu xin tha thứ các người lại không chịu, các người chọc giận nó thêm thì người chịu khổ là các đứa trẻ trong nhà thôi vì sao lại cố chấp chứ. "

Bà ấy nói xong thì thở dài một hơi đứng nhìn trưởng thôn trước mặt mình mà lắc đầu bất đắc dĩ, muốn mở miệng nói tiếp nhưng mà không nói nên lời. Trưởng thôn cúi đầu không dám ngẩn lên, ông cứ cúi đầu không lên tiếng đứng nơi đó cũng không đi.

" Để họ lại, ngươi về đi." một lúc sau bà ấy mới nói, nói xong thì bỏ vào nhà không liếc mắt nhìn lấy trưởng thôn một cái nào nữa. 

Khi người đã vào nhà trưởng thôn mới ngẩn đầu lên nhìn theo vào, lúc sau ông mới quay qua mà cười cười với đám người Diệp Kim Quang nói.

" Đây là nhà cô mẫu của Dương Gia Thôn, người bói toán cho toàn thôn chúng ta. Mọi người cứ ớ đây chuẩn bị, thiếu gì thì nói với đứa bé theo cô mẫu lúc nãy nó sẽ báo lại cho ta ta sẽ chuẩn bị cho mọi người đầy đủ. " lúc này trưởng thôn trở lại như trước cười nói và giới thiệu với đám người Diệp Kim Quang giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra vậy, ông đưa tay làm dấu mời mọi người vào. 

" Cám ơn trưởng thôn. "

Diệp Kim Quang nhẹ nhàng cảm ơn trưởng thôn rồi dẫn đầu theo đứa nhỏ vào trong, mọi người đi theo phía sau điều là gật đầu với trưởng thôn rồi nhanh chóng vào nhà. 

Bên trong ngôi nhà rất sạch sẽ khói hương lượng lờ trên bàn thờ, lúc này không thấy bà lão cô mẫu ở đâu mọi người đều theo đứa nhỏ vào phòng được an bài. Lúc đi ngang qua bàn thờ Tiết Huy Nhan chú ý đến bài vị trên đó làm hắn không khỏi giật mình kinh ngạc. 

Bàn thờ có 3 tấm bài vị một cái là Thái Ất Trân Nhân, một cái là Hợp Tam Thanh, còn một cái là Diêm Vương. Thái Ất Trân Nhân là nhân vật tầm cỡ nắm giữ quyền số mệnh của con người và linh hồn đầu thai, thờ phụng thì rất dễ nhưng để thờ phụng mà linh nghiệm mới khó, chỉ cần nhìn vào là thấy bài vị này đã được thờ phụng linh ứng. Còn Hợp Tam Thanh là tổng hợp 3 vị tam thanh cùng nhau thờ cúng, Tam Thanh luôn là người sử lý những cô hồn dã quỷ được lưu lại nhân gian hay nhưng yêu ma quỷ quái phá phách con người làm hại người, ngoài ra Tam Thanh là vị tối cao của mao sơn phụng thờ từ xưa đến nay ngoài những trưởng môn các đời. Còn lại là Diêm Vương người cai quản địa ngục âm phủ, cai quản tất cả hồn ma xử phạt hay là cho phép miễn điều do Diêm Vương lo liệu.

Không ngờ ở nơi này lại thờ cúng những nhân vật này, còn là được thờ tới linh thiêng. Sau khi vào phòng Tiết Huy Nhan vội vàng sắp xếp cho tốt rồi nhanh chóng chạy qua bên phòng của hai vị sư phụ. 

Mọi người được sắp xếp cho hai căng phòng để ở, hai sư phụ ở cùng nhau một phòng còn lại thì ở một phòng hai phòng gần bên nhau. 

Rầm rầm... Rầm rầm... 

" Sư phụ, sư bá mau mở cửa cho con." Tiết Huy Nhan đến thì cửa phòng đóng nên vừa đập cửa vừa gọi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.