Thỏ Ngốc Đừng Khóc

Chương 32: Ác quỷ đội lốt thiên thần




B.A là từ viết tắt của tên gọi Black Angle

Trong nhiều tuần trở lại đây cái tên” Sứ giả của bầu trời-Messenger of the sky” đã trở nên không còn xa lạ với trường X. Mọi người đều xôn xao bàn tán về chuyện hàng loạt các ảnh của hotboy trong trường đều bị chụp trộm và đăng lên diễn đàn. Rất nhiều nữ sinh vô cùng tức giận khi thần tượng của mình bị chụp trộm nhưng không thể làm gì vì tung tích của 2” vị tiểu thư” là một con số 0 tròn trĩnh. Học viên trong trường gọi họ là” Nữ tặc Hắc Miêu”

Một trong hai cái yên đang được nhắc tới nhiều nhất chính B.A từ viết tắt của Black Angle. Tin tức chấn động trên diễn đàn trường, B.A sẽ chọn mục tiêu tiếp theo chính là Đại thần người người nhà nhà ngưỡng mộ gây lên một làn sóng vô cùng lớn. Đồng tình cũng có mà phản đối cũng có. Tất cả đều trông ngóng loạt ảnh của Đại thần sẽ bị phơi bày như những lần trước

........................................................................................

Kí túc xá A, phòng 2......

- Ok, tui vào được phòng rồi, đang chuẩn bị_ Nhỏ bước vào phòng của Anh Thư, vừa đi vừa nói chuyện điện thoại với Trang

- Bồ nhớ cẩn thận đó_ Trang nói qua điện thoại, giọng có vẻ vẫn rất lo lắng

- Tui biết rồi mà. Thế nhé_ Nhỏ cúp máy chuẩn bị hành động

Theo như kinh nghiệm của những lần trước, nếu đối phương ở cự li gần thì tốt nhất nên áp dụng những phương pháp đơn giản để đột nhập. Đại thần ở ngay bên cạnh, cách hữu hiệu là trèo qua ban công là xong

Nhỏ bước ra ngoài ban công, thay vội đôi giày thể thao đã chuẩn bị từ trước rồi đứng lên lan can

Dù sao đây cũng là tầng 5, nhìn xuống cũng có phần hơi kinh dị. Nhưng cứ nghĩ đến việc chụp được ảnh của Đại thần để ở dưới gối, mỗi tối đi ngủ lại có thể lôi ra ngắm, chút khó khăn này thật không là gì

- Phich...

Nhỏ xoa 2 tay phủi bụi, tiếp đất thành công rực rỡ. Việc tiếp theo là.......

Nhỏ cởi giày đang định nhẹ nhàng mà đi vào, nhân tiện chút mấy lô ảnh thì ngay lúc ngẩng mặt lên, chạm vào mắt là một người con trai đang ngủ trên ghế sofa

Đại thần? Đại thần trong truyền thuyết?

Nhỏ không vội suy nghĩ nhiều, lao nhanh vào phòng.... Oa. đúng là có một người con trai đang ngủ. Nhỏ nghĩ thầm rồi suy xét. Dáng người quả thực không tệ. Nhìn qua đã biết là anh tuấn phi phàm. Chỉ tiếc là, cái quyển sách nào choán hết mặt của Đại thần rồi

Nhỏ rón rén, cẩn thận hết mức có thể dùng hai tay nâng cuốn sách ra khỏi mặt của Đại thần

Vào lúc tưởng chừng như đã chiêm ngưỡng được dung nhan một con người trong truyền thuyết, người con trai kia khẽ giật mình, hình như theo phản xạ mà đẩy người nhỏ ra phía sau

- Choang......

Lực đẩy của anh ta khá mạnh. Người nhỏ đập mạnh vào cái bàn đằng sau, làm bình hoa ở phía trên mất thăng bằng mà rơi xuống, các mảnh thuỷ tinh văng tung toé

Anh ta lúc mới đầu hình như chỉ là phản xạ nhất thời mà chưa tỉnh nhưng do âm thanh oan nghiệt của cái bình hoa thối tha mà bừng mình tỉnh giấc

Nhỏ đang định nhân cơ hội mà chạy trốn thì bỗng phát hiện mình không thể đứng lên nổi. Mảnh thuỷ tinh cứa vào lòng bàn chân, đau nhói

Phong giật mình vì tiếng động trong phòng, tỉnh giấc. Đôi mắt khẽ lướt qua nơi phát ra tiếng động, vô tình thu mình trong tầm mắt là hình ảnh một người người con gái đang bị thương. Nhìn thấy mấy mảnh thuỷ tinh dưới đất, chợt hiểu ra mọi chuyện

Anh lặng lẽ đi vào trong phòng ngủ lấy ra hộp dụng cụ y tế, quay ra băng bó vết thương cho nhỏ

Lúc nhìn thấy cái bản mặt vô cùng lạnh lùng của anh ta, nhỏ chợt cảm thấy lạnh gáy. Suy nghĩ duy nhất lúc bấy giờ là phải tìm đường mà chạy nhưng cái chân đau lại không nghe lời, đành bất lực phó mặc cho số phận

Từng đầu ngón tay lướt nhẹ trên da của nhỏ, ấm. Nhỏ cảm thấy hơi bất ngờ xen lẫn kinh ngạc với hành động của người con trai trước mắt. Phong lấy một chân làm trọng tâm quỳ xuống, chân kia vuông góc 90 độ, nhìn qua khá giống với tư thế đang cầu hôn

Nhỏ ngơ ngác ngắm nhìn. Khuôn mặt cúi xuống, chú tâm vào từng vết thương, mái tóc che đi khuôn mặt nhưng không thể ngăn cản được khí chất. Từng hành động nhỏ của anh ta đều rất dịu dàng, tựa hồ như sợ làm người con gái kia bị đau vậy. Cẩn trọng, tỉ mỉ đến từng mm

- Xong rồi

Sau khi băng bó xong bàn chân bị thương của nhỏ, anh ta- vẫn cái nét mặt trước lạnh lùng đứng dậy rồi dự định bước đi

- Này!_ Nhỏ cắn môi nghĩ hồi lâu rồi bật lên tiếng gọi

Phong sững người, quay lại

Bàn chân nhỏ được băng bó đã khá hơn trước, ít nhất là có thể đứng dậy và bước đi mặc dù không được như trước kia

- Cảm ơn anh

Phong không nói gì, khoé mắt loé lên tia ngọt ngào nhưng vẫn lạnh lùng nói:

- Nên nói câu này khi tôi không thông báo cô với nhà trường

- Ê chờ đã_ Nhỏ bật dậy, chặn đường anh ta_ Anh cũng làm tôi bị thương, coi như hoà

Phong không nói gì, cười khẩy rồi bước về phía cửa ra vào, xoay tay nắm, cánh cửa bật mở

- Anh là đàn ông con trai mà làm bị thương một người con gái chân yếu tay mềm như tôi là không thể chấp nhận được. Anh có đáng là nam nhi nữa không?_ Nhỏ ngoài miệng thì nói đanh thép nhưng thực chất bên trong đang vô cùng hỗn loạn. Nếu anh ta thông báo với nhà trường thì phen này nguy to rồi

- Cô cũng đâu phải là nữ nhi bình thường, trèo từ ban công tầng 5 cơ mà_ Phong nói rồi định bước ra ngoài

- Này, chờ đã.....

Cái tên này là sao chứ? Trái tim làm bằng sắt thép hay sao mà lại không thể lay chuyển được cơ chứ? Lúc anh ta băng bó vết thương, nhỏ còn si mê, ngây ngất anh ta nữa chứ. Đúng là ác quỷ đội lốt thiên thần mà.

- Anh Phong, có chuyện gì vậy?

Cánh cửa mở hé đủ để cuộc nói chuyện phát ra ngoài. Bên ngoài cửa, giọng nói của một cô gái phát ra khiến nhỏ hơi cảm thấy chột dạ. Rồi ngay sau đó, có tiếng người bước vào phòng, Phong khẽ nhíu mày

Cô gái đó hình như không học cùng lớp với nhỏ vì cô ta khá xa lạ. Nhưng ánh mắt đầu tiên cô ta dành cho nhỏ có vẻ không thiện cảm lắm, hộp cơm trưa trên tay cô rơi xuống đất, đôi mắt mở to bàng hoàng và sửng sốt

Phải rồi, ai trong trường hợp này cũng sẽ nghĩ vậy thôi. Một người con gái ở trong phòng con trai, mà người con trai đó lại không hề tầm thường, là Đại thần, Đại thần

- Phong, cô gái này là ai vậy?_ Cô gái đó vẫn không hết sự ngạc nhiên, chuyển ánh mắt lên người con trai đang ung dung bước tới, hỏi

- Không phải việc của em_ Phong đáp ngắn gọn

- Ak, xin thứ lỗi_ Nhỏ lên tiếng_ Tôi có việc cần gặp vị thiếu gia đây nên vào trong phòng có chút chuyện, mong cô thông cảm

Quỳnh Anh nghe câu trả lời của nhỏ, đã bình tĩnh hơn. Gương mặt lấy lại vẻ khả ái vốn có, kiêu ngạo nói:

- Ai biết cô vào đây có chuyện hay có âm mưu gì với Phong. Đằng nào anh ấy cũng là thần tượng của trường này, có một ả nha đầu bám theo là chuyện khó tránh khỏi

Cái ánh mắt đó, lời lẽ đó không phải muốn sỉ nhục nhỏ hay sao chứ? Cô ta nghĩ mình là ai chứ?

Nhỏ đang định lên tiếng thì Phong nói:

- Bạn gái vào phòng bạn trai mình là điều sai trái sao?

Bằng một câu nói, đã giết sạch. Ngay cả nhỏ là người trong cuộc mà còn cảm thấy thất kinh, bạn trai bạn gái. Quan hệ gì đây chứ?

- Bạn gái anh?_ Quỳnh Anh hỏi lại dáng vẻ không tin

- Phải

Quỳnh Anh nhận được câu trả lời, nước mắt trào ra nơi khoé mắt rồi ôm mặt chạy ra ngoài

Rón rén, rón rén, nhân lúc hai người họ đang cãi nhau, chuồn đi là xong. Nhỏ đi ra phía sau, định trèo qua ban công mà trở về nhà thì.....

- Đứng lại

Giọng một người con trai vang lên, cứa sắc vào không khí. nhỏ giật mình, dừng lại nhưng không dám quay đầu

- Cô chắc đã có CMND rồi, nên chịu trách nhiệm về hành động của mình đi chứ

- Tôi....tôi vào đây chỉ là tình cờ thôi. Nhưng...nhưng anh cũng làm tôi bị thương, chẳng nhẽ lại không chịu trách nhiệm?_ Nhỏ lắp bắp nói, không khỏi thở dài.

Phong không nói gì thêm nữa nhưng chính sự im lặng đó lại làm cho nhỏ cảm thấy vô cùng bất an. Dù sao người sai đầu tiên cũng là nhỏ, vừa nãy cũng là do anh ta tự vệ nên mới nói vậy. Nếu không nhờ ơn anh ta chắc tin tức nhỏ đột nhập vào phòng Đại thần sẽ bị bại lộ. Tệ hơn nữa, có thể họ sẽ truy ra nhỏ chính là B.A và còn có thể liên luỵ đến Trang nữa

Nhỏ quay người lại đầy vẻ quyết tâm, nhưng khi chạm vào đôi mắt đầy quyền uy của anh ta, lòng cũng không khỏi một chút run sợ

- Vậy tôi chịu trách nhiệm thế nào đây?

- Ôm tôi_ Phong trả lời. Đôi mắt như có một làn sương mù bao phủ, huyền bí đến khó tin

- Hả?????

Ôm? Chẳng nhẽ Đại thần trong truyền thuyết thật ra là một người biến thái hay sao chứ? Sự thật thật quá phũ phàng. Nhưng đây đâu phải lúc nghĩ về chuyện đó. Mình sống hay chết phụ thuộc vào hành động này. Đành đánh liều vậy

Nhỏ nghĩ rồi nhắm mắt sà vào lòng của Phong, 2 tay theo tự nhiên mà ôm lấy người anh, cảm nhận thấy rõ ràng một hơi ấm của anh toả ra khắp người nhỏ, mùi hoa anh đào phảng phất trong không khí

Phong dùng hai tay kéo người nhỏ lại gần hơn với người mình, giống như đang níu giữ một bảo vật vô giá

Một lúc sau, nhỏ mới sực tỉnh, khẽ dụi mình ra khỏi vòng tay của Phong. Khuôn mặt tròn, đáng yêu khẽ ửng đỏ, đôi mắt không dám nhìn thẳng vào người đối diện rồi chạy ùa ra khỏi phòng

Phong đứng yên, như muốn níu giữ một chút gì của quá khứ, khẽ mỉm cười

.................................................................................................

Chạy thục mạng cuối cùng cũng về được đến phòng. Cảm giác ấm áp do người con trai ấy tạo ra, hương thơm hoa anh đào ấy cứ lởn vởn mãi trong đầu của nhỏ

Dự định sẽ lên giường, chùm kín chăn đi ngủ nhưng vừa bức vào phòng là thấy bộ mặt vô cùng sốt ruột cảu Trang

Trang đi đi lại lại trong phòng, lo lắng khôn nguôi. Vừa thấy nhỏ bước vào, vội đóng sầm cửa lại, dồn dập hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

- Không có gì đâu, nhiệm vụ thất bại thôi_ Nhỏ chán nản khẽ gạt tay Trang ra

Trang nắm chặt vai của nhỏ, nói:

- Tin tức bồ là bạn gái của Đại thần là thế nào, toàn trường đang ầm ĩ lên kia kìa

- Gì chứ?_ Nhỏ ngạc nhiên rồi lấy máy tính bên cạnh vào diễn đàn trường

Trên trang nhất là dòng tít” Cáo chín đuôi thủ đoạn khôn lường“. Nhỏ lướt xuống dưới toàn là những lời bình luận cay độc, chửi rủa nhỏ

- Chuyện này, là sao vậy?

......................................................................................................


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.