Thỏ Ngốc Đừng Khóc

Chương 28: Cô bạn thân kì quái




Xem nào, khoa Ngoại Ngữ, khoa Ngoại Ngữ... Nhỏ vừa cầm cái bản đồ vừa đi mò xem cái lớp học của mình ở đâu. Đúng là, nhìn bề ngoài thì tường rộng thành cao, đâu ai biết bên trong khổ sở thế nào với cái trường to thế này cơ chứ. Đi mòn cả dép nãy giờ vẫn chưa thấy đâu

Bất ngờ ngay phía sau lưng nhỏ, một bóng đen không xác định lao đến với vận tốc cực đại, vừa chạy vừa thét lớn:

- TRÁNH RA... TRÁNH RA...........

- Rầm........

- Ui da....._ Nhỏ kêu lên

Mặc dù bóng đen không xác định đó hình như khi thấy có vật cản đã kịp hãm phanh nhưng do quán tính quá mạnh nên không kịp dừng lại

- Bạn không sao chứ?_ Trong lúc nhỏ đang kêu ca với vết thương trên đầu. một bàn tay chìa ra trước mặt nhỏ

- Uk, mình không sao_ Nhỏ nắm lấy nó, rồi bị kéo lên

Trước mắt nhỏ là một cô gái khá là xinh đẹp và nhất là toát lên một vẻ rất cá tính. Mái tóc được buộc cao, gò má hơi ửng hồng chắc do chạy nhiều càng khiến cậu ấy trở nên hài hoà trong nắng

- Cậu không sao chứ?_ Vẻ mặt lo lắng, hỏi nhỏ

- Ak, không sao. Không sao_ Nhỏ xua tay

- Cậu cũng đi muộn giống mình sao? Thích quá đi, có bạn đồng hành hôm nay rồi_ Mắt cậu ấy sáng lên tỏ vẻ thích thú nhưng ngày sau đó lại nhìn nhỏ tò mò_ Sao mình chưa thấy cậu bao giờ nhỉ?

- Ak_ Nhỏ bắt đầu giới thiệu_ Mình tên là Nguyễn Ngọc Bảo Nhi, hoc sinh mới. Rất vui được gặp cậu

- Mình là Hà Minh Trang, cũng me too nhá_ Trang nhìn nhỏ nháy mắt cười

Nhỏ thầm nghĩ trong lòng, chưa gì mà đã có bạn mới rồi. Cậu ấy có vẻ rất tốt và năng động nữa. Nhất là nụ cười tươi có thể thu hút người ta ngay từ ánh nhìn đầu tiên

- Chết rồi_ Trang hét lên

- Sao vậy?

Trang đang ôm đầu trách oán thân phận hay là cái gì đấy, hình như chợt nhớ đến sự hiện diện của nhỏ, mỉm cười bí ẩn:

- Ân nhân đây chứ đâu. Đi thôi_ Trang kéo tay nhỏ chạy vụt đi

- Chờ đã...... Mình còn phải đi học_ Nhỏ gào lên

- Thì mình đang dẫn cậu đến lớp nè_ Trang vừa chạy vừa quay lại, hai tay giơ chũ V thần thánh

...................................................................

Sau một khoảng thời gian chạy với tốc độ kinh hoàng, nhỏ hình như cũng đã đến được lớp học. Đó là tầng 3 của khu nhà phía sau, cũng khá xa so với cổng. Trước lối lên cầu thang chình ình tấm bảng “ Tầng 3- Khoa ngoại ngữ”

Với vẻ năng động bên ngoài, bên trong của Trang cũng không khác gì mấy. Chạy nhanh khủng khiếp. Lòng tự hỏi không phải tên cậu ấy là chữ” Trang” trong từ “ Đoan trang” hay sao?

Trước khi vào lớp học, Trang làm dấu hiệu im lặng với nhỏ, rồi dẫn tay nhỏ đường hoàng mà xông thẳng vào lớp

- Thưa thầy, em vào lớp_ Cậu ta dõng dạc hô to

Và thế là mấy chục con mắt đang chăm chú lấy vở làm trọng tâm, nay đã thay đổi mục tiêu hướng về phía nhỏ. Từ từ đã, không phải chứ. Mới ngày đầu đừng gây sự chú ý, tôi không muốn làm người nổi tiếng đâu

Thầy giáo đang trên bục giảng cặm cụi chấm bài, nghe thấy tiếng cậu ấy không thèm ngẩng đầu lên nhìn rõ chủ nhân là ai chỉ hỏi bằng giọng chán nản:

- Em lại đi muộn nữa sao?

- Lần này thì khác đó thầy_ Trang nhí nhảnh đáp chỉ tay vào nhỏ_ Bạn ấy là học sinh mới, em giúp bạn tìm đường về lớp nên có muộn chút xíu đó thầy

Thầy”Ak” lên một tiếng rồi đi đến chỗ nhỏ cười nói:

- Em là học sinh mới? Vào đi chứ

Trong khi nhỏ đang bẽn lẽn đi ra giữa lớp cùng thầy giáo ( ngày đầu ra mắt vậy thôi chứ thực chất nghịch như quỷ) thì Trang đã nhanh chóng lẻn vào chỗ ngồi, nhe răng cười

- Đây là học sinh mới của lớp chúng ta. Em giới thiệu về mình đi

- Xin chào các bạn_ Nhỏ nói to dõng dạc nhưng trong lòng thì vô cùng lo lắng_ Mình là Nguyễn Ngọc Bảo Nhi. Rất mong các bạn giúp đỡ

------- Im lặng--------- Các học sinh lại tiếp tục vào công việc khi nãy của mình

Cái lớp gì đây trời. Nhỏ thầm than. Xấu hổ chết mất thôi. Bộ vỗ tay làm mấy người tổn thọ hay sao chứ?

- Được rồi_ Thầy giáo giải vây_ Để xem em ngồi chỗ nào bây giờ nhỉ?....

- Chỗ em còn trống_ Trang nhanh nhảu bật dậy lên tiếng

Hình như trong đáy mắt thầy có chút không tin tưởng nhưng sau đó vẫn nói:

- Vậy em ngồi với Trang đi

- Vâng ạ

Nhỏ nhanh chóng đi vào chỗ ngồi. Cái không khí lớp như thế này là sao chứ? Mặc dù toàn trai xinh gái đẹp, gia đình quyền thế nhưng có nhất thiết phải chào đón người mới bằng cái không khí ảm đạm này không?

- Này, đừng để ý đến họ. Trong lớp này có mỗi mình là người bình thường thôi_ Trong khi nhỏ yên vị chỗ ngồi, Trang quay sang cười nói

- Vậy sao????

- Ak, tất nhiên giờ có thêm cậu nữa. Nhưng dù sao rất vui được làm quen_ Trang chìa tay ra

- Rất vui được làm quen_ Nhỏ đáp lại thân mật

..............................................................................................................

Reng......... Reng..............

Cuối cùng thì giờ ra chơi cũng đến, nhỏ uể oải đứng dậy. Nhỏ lại tròn mắt ngạc nhiên. OMG, hình như nhỏ là người duy nhất định tận dụng thời ra chơi quý báu đáng có này thì phải. Mọi người đều đang học????

- Đi thôi_ Trang kéo tay nhỏ đi ra ngoài

- Mấy người đó ở trong lớp cơ? Học bài? Tui đang ở đâu đây vậy?_ Nhỏ ôm đầu kêu la

- Mặc xác bọn họ, tui chỉ muốn mau mau rời khỏi cái lớp này thôi

- Hả? Tại sao vậy?_ Nhỏ thắc mắc

Trang thấy cái vẻ ngờ nghệch của nhỏ, thở dài

- Thui, đằng nào cũng báo đáp công ơn của nãy của cậu, tôi quyết định sẽ làm hướng dẫn viên du lịch một lần

Nhỏ gật đầu, mắt chớp chớp

- Trong trường này có 2 khối lớp. Đây là khối A, còn kia là khối B_ Trang chỉ vào dãy nhà trước mắt_ Khối A là fan cuồng nhiệt của đại thần Trần Thiên Phong không những đẹp trai mà còn vô cùng vô cùng thông minh. Được mệnh danh là viên đạn bạc của tập đoàn nhà Trần. Còn khối B thì theo anh Trịnh Gia Huy. 2 khối nay phải gọi là nước sông không phạm nước giếng. Những người đó chăm học vậy là muốn có kết quả tốt để ở cạnh phòng của Đại thần thôi. Nhưng mà...._ Trang chắp tay mơ màng_ Đối với tui, thần tượng chỉ có một...

Trang nói rồi hí hửng rút điện thoại từ trong túi ra, ấn ấn gì đó rồi đưa ra chỗ nhỏ:

- Đây là người đã đánh cắp trái tim tôi nè

Nhỏ nhìn chăm chú. Trong hình là một người con trai nhìn có vẻ đẹp trai vì khuôn mặt nghiêng đã bị ánh sáng phản chiếu lại, nhìn không còn rõ nữa. Nhưng điều chú ý là 6 múi????? Nhỏ che mặt lại, đỏ bừng lên

- Này, này. Cái thái độ đó là sao? Bồ biết tui phải khổ sở thế nào mới có thể chụp được bức ảnh thần thánh này không?

- Bồ tắt đi đã

- Được rồi, rồi. Xong rồi đó.h mở mắt được chứ?

Nhỏ thử mở nhưng vẫn còn ti hí. Khi đã chắc chắn rằng trước mắt không có gì, nhỏ mới thở phào nhẹ nhõm:

- Đã thoát kiếp nạn

- Cái này là thứ ước ao của các cô gái trong trường này đấy_ Trang thấy cái thái độ thờ ơ của nhỏ, nổi điên

- Thôi, thôi_ Nhỏ chuyển chủ đề_ Mà bồ vừa nhắc đến cái kì thi gì đấy?

- Ak, kì thi khảo sát tháng này. Kì thi này sẽ quyết định xem bồ được lên thiên đàng ở với đại thần hoặc nam thần hay bơ vơ trơ trọi sống cô đơn một góc ở dưới địa ngục

- Dẹp, dẹp. Tui không quan tâm. Nhưng bao giờ diễn ra kì thi vậy? Tui cũng tò mò cái người đại thần gì gì đó lắm

- Gì chứ? Nam thần của tôi là nhất_ Trang lại nổi khùng lên khi bị nhỏ xúc phạm thần tượng

- Tui thấy ai cũng đẹp trai hết đó. Chỉ là chưa thấy ảnh của Đại thần cho nên.......

- Hứ, kệ xác bồ_ Trang tỏ vẻ giận dỗi_ Nhưng chuẩn bị đi, tiết sau làm bài kiểm trai đó

- Tiết sau á???_ Nhỏ hét lên

- Uk, bồ chưa biết ak?_ Trang nhún vai

Nghe thấy tin tức động trời, nhỏ định phi ngay vào phòng ngồi cứu vớt được ít chữ nghĩa. Nhưng còn chưa kịp hành động thì......

- Reng....... Reng..........

AAAAAAA, thời khắc này tự dưng muốn chết quá đi.....

................................................................................................................................


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.