Thỏ Ngốc Đừng Khóc

Chương 17: Hành trình trong rừng sâu




- Nhiệm vụ của mọi người bây giờ là hãy chọn 1 trong những cánh cửa tuỳ ý ở đây. Luật chơi rất đơn giản, trong mỗi cánh cửa đều sẽ dẫn đến một toà thành cổ. 8 đội đầu tiên đến được vạch đích sẽ là đội chiến thắng. h thì bắt đầu đi..... Tiếng nói biến mất, mọi người bắt đầu rơi vào trạng thái hỗn loạn. Nhỏ cũng ko ngoại lệ

- Chị Miko chọn cái nào đây?_ nhỏ chỉ vào những cánh cửa xuất hiện ở phía trước băn khoăn hỏi

- Chị thấy cái nào cũng được hết á. Đằng nào mà chẳng dẫn đến 1 vạch đích. Đúng ko?

- Vậy chọn cái cửa kia đi_ Nhỏ chỉ vào 1 cánh cửa mà khung cảnh phía sau hình như là 1 thảo nguyên rực rỡ

- Vậy cx được

2 người đang vui vẻ chuẩn bị dắt tay nhau vào trong thì Kaito đứng sau lạnh lùng nói:

- Đứng lại đó!

Nhỏ và Miko đồng loạt quay lại nhìn Kaito đầy nghi hoặc

- Đứng đó. Đừng có lanh chanh

Nhỏ cảm thấy có gì đó hơi tức giận ở trong lòng. Đừng có mà đứng đó chỉ huy người khác chứ. Nhỏ chúa ghét cái loại này. Cứ như mình giỏi lắm ý, đứng đó mà chỉ tay năm ngón ra lệnh

- Này, tôi thấy mấy cái cửa này cái quái nào mà chẳng dẫn đến đích. Vậy thì chọn cái nào mà chẳng được_ Nhỏ hùng hổ đi đến, định xả cho tên kia một trận

- Chính vì vậy chúng ta phải chọn con đường an toàn nhất có thể để được vào vòng tiếp theo. Manh động trong lúc này là ko cần thiết. Vì thế nên đứng chờ một chút đi

Nhỏ ngơ ngác, nghe tên này nói một hồi vẫn ko hiểu được. Cái gì mà chọn con đường an toàn nhất? Ko phải con đường nào cũng như nhau sao? Thật là ko thể nói những điều dễ hiểu hơn được hay sao chứ

- Này

Chị Miko kéo tay nhỏ ra chỗ khác rồi nhẹ nhàng giải thích:

- Ý của Kaito là như thế này. Mọi con đường đều dẫn đến cùng một vạch đích. Tức là những cánh cửa sẽ có một đoạn đường chung. Các đấu thủ sẽ phải chiến đấu vs những đội khác để giành lấy một suất vào vòng sau. Em gái, đây ko đơn thuần chỉ là một cuộc thi chạy mà là thử khả năng sinh tồn của mỗi đội

- Từ từ đã vậy nghĩa là chúng ta cần phải làm gì?

- Chỉ đợi thôi. Chúng ta cần chọn cánh cửa có ít người nhất để đảm bảo an toàn. PTX đã trở thành mục tiêu của nhiều hội. Dù chúng ta có tài giỏi cỡ nào nếu bọn họ hợp sức chưa chắc chúng ta đã thắng được

- Em hiểu rồi!

Híc híc sao cái nào nghe cũng khó hiểu hết vậy. Lại còn nguy hiểm nữa chứ. Thật là tự dưng cảm thấy hối hận quá. Nếu ngày ấy mình ko chơi SAO thì có phải giờ đang nằm đắp chăn ngủ rồi ko?

- Được rồi, chúng ta đi

Kaito bất ngờ mở lời rồi tiến về phía trước. giờ trong khu rừng chỉ còn 3 người nhỏ. Lúc này nhìn đáng sợ thật đó

Kaito đi đầu, nhỏ cùng chị Mijko đi về phía sau. Hình như phía sau cánh cửa là 1 khu rừng thì phải. Sao đi đâu cũng là rừng hết vậy. Bộ hết nơi để chọn rồi hay sao chứ?

........

- Đến rồi, mở mắt ra đi em

Nghe thấy giọng nói của chị Miko nhỏ ms choàng tỉnh trở lại. Nhỏ bắt đầu nhìn khung cảnh xung quanh. Híc đúng là rừng thật sao xui quá vậy?

- Đi thôi ko là sẽ thua đấy

Lại là cái giọng điệu đáng ghét đó, thật tức chết mà

........

- A, có phải là cái toà nhà kia ko vậy?

Nhỏ đang mòn cả chân vì đi mãi ko thấy tới thì bất ngờ nhỏ nhìn thấy toà nhà trước mắt. Toà nhà đó có lẽ là đi một quãng nữa thì tới

- Đúng rồi ha!_ Chị Miko cx tán thành_ Ai ngờ vòng một thuận buồm xuôi gió như vậy cơ chứ

Nhỏ bắt đầu thấy hào hứng hẳn lên. Bước chân dường như trở nên nhanh hơn về phía trước. Khí thế của cả đội cũng theo đó mà tăng lên( Tất nhiên là ngoại trừ một người)

10 phút sau

- Híc híc, từ từ đã. Em ko đi nổi nữa

Nhỏ đặt 2 tay lên đầu gối, cúm khom người rồi thở hổn hển. Thật là có từ đây đến kia thôi mà đi mòn cả dép vẫn chưa thấy. Đùa chứ, thà chết chứ nhỏ ko có đi nữa. Biết thế này vừa nãy cứ đi bình tĩnh là đã tốt rồi

- Em ko sao chứ?_ Chị Miko lo lắng hỏi

- Em ko có....

- Miko_ Kaito đột nhiên ngắt lời_ Lại đây

Nhỏ lúc này mệt quá mà ngồi phịch xuống bãi cỏ. Chỉ kịp nhìn 2 người đó thì thầm to nhỏ vs nhau cái gì đó thì Kaito và chị Miko bất ngờ hành động một cách khá kì lạ. Họ lấy tay dò xét cái gì đó trên thân cây, khuôn mặt của mỗi người đều lộ vẻ đăm chiêu khó hiểu

Nhỏ định đứng dậy giúp họ hoặc chí ít là hỏi họ đang làm gì nhưng mệt quá thân còn nhấc lên ko nổi nữa. Nên nhỏ quyết định, thôi cứ để họ làm đằng nào mình vào cx chỉ làm vướng tay chân của họ thôi

- Kaito, bên này nè_ Miko gọi

Kaito có vẻ khẩn trương đi về phía Miko, nghe chị ấy nói rồi bắt đầu kiểm tra lại. Một lúc sau, cậu nhắm nghiền mắt hình như là đọc thần chú thì phải:

- Reconcile magic! ( Hoá giải phép thuật)

Cậu ta vừa đọc dứt lời, khung cảnh xung quanh nhỏ bắt đầu thay đổi. Lúc đầu là khu rừng âm u bây h chuyển thành thảo nguyên xanh rộng lớn

- Đi thôi_ Chị Miko kéo tay nhỏ chạy đi

- Chị, từ từ,,,,em....

Nhỏ đang định nói nhỏ có thể đi đc thì bỗng ngưng bặt lại. Sắc mặt của 2 người họ có vẻ nghiêm trọng, nhỏ tự hỏi ko biết chuyện gì đã diễn ra

Họ chạy một lúc sau ko lâu lắm thì đi đến đc ngôi nhà mà lúc trước họ đã thấy. Kaito có vẻ nôn nóng hơn bình thường, cậu đi nhanh về phía trước mở cánh cổng của toà nhà ra

- Toe...toe.....

Lúc nhỏ đang định chạy đến nhắc cậu ta cẩn thận thì từ đâu pháo hoa bay ra, ngoài ra còn có linh thú người ko ra người heo ko ra heo, nói chung là nửa nguwoif nửa heo tiến đến chỗ nhỏ nói:

- Chúc mừng, đội các bạn đã đc vào vòng tiếp theo

- Thật sao?_ Nhỏ vui mừng hỏi lại_ Thế tụi tui về thứ mấy? Tui đoán chắc tầm thứ 3, thứ tư hoặc là.....

- Ak, thật ra.... Các bạn là đội về đích cuối cùng

- Hả......._ Nhỏ ngạc nhiên

- Ko sao đâu. Khởi đầu như vậy là tốt rồi. Chúng ta về thôi em_ Chị Miko tiến đến bên nhỏ

- Ak, dạ vâng_ Híc, giờ chưa thấy hết shock

..............................................................

Khách sạn Enji

- Nhưng tại sao lại như vậy chứ? Em thấy chúng ta đi rất nhanh mà. Tại sao lại về thứ 8 chứ?

Ngay cả khi về khách sạn, nhỏ cũng hoạnh hoẹ ko tin. Tại sao cố gắng nhiều như vậy mà vẫn hạng chót chứ? Hội trưởng mà biết đc thì nhất định sẽ rất buồn cho xem

- Chị......

Miko đang định khuyên giải nhỏ thì Kaito đột ngột bước vào, làm mặt lạnh

- Vòng tiếp theo chúng ta sẽ phải cố gắng rất nhiều. Mọi thứ đang quay lưng lại vs chúng ta

- Nghĩa là sao, Kaito?_ Miko hỏi lại

- Vòng vừa nãy có 2 điểm đáng quan tâm. Thứ nhất là việc phép thuật gây ảo giác. Nó khiến chúng ta mất khá nhiều thời gian...

- Vậy ý cậu là có người đứng sau?

- Ko. Phép thuật này ko phải đơn thuần chỉ vài ba người là làm được. Nếu ko phải là 1 bậc cao thủ thì nó sẽ ngốn rất nhiều pháp lực nên từ trước đến nay phải có ít nhất là chục người tham gia

- Ý cậu là bọn họ thông đồng vs nhau?_ Miko bắt đầu hiểu ra vấn đề_ Còn cái thứ hai là gì?

- Điều nghi vấn thứ hai chính là ở ban tổ chức

- Ban tổ chức?_ Nhỏ hét lên rồi bắt gặp ánh mắt kì lạ của mọi người nhỏ bắt đầu hạ nhỏ volume xuống_ Ko phải ban tổ chức dính líu gì chứ/

- Tôi phát hiện những người thắng cuộc đều mang theo bản đồ riêng. Nhưng hình như chúng ta ko hề đc phát thì phải?

- Đúng rồi ha_ Nhỏ gật gù

Nếu vậy ko phải hội của nhỏ bất lợi đủ đường sao? Ai cx đều muốn tiêu diệt PTX thì dù Kaito hay chị Miko có tài giỏi cỡ nào cx ko thể thắng đc những trò bẩn thỉu như vậy. Nhỏ bỗng rùng mình

- Thôi dừng lại đi Kaito, đừng doạ con bé. Cuộc thi chính thức sẽ diễn ra ở trước mắt hàng nghìn người nên em đừng lo gì cả_ Chị Miko vỗ vai nhỏ

- Vậy mọi người ngủ đi, còn lấy sức nữa

Laito nói rồi đi ra ngoài đóng sập cửa lại

- Đừng lo, mọi chuyện sẽ ổn thôi

- Vâng. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Hì hì

..........................


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.