Thiên Vương Điện Hạ Trở Lại

Chương 165 “Tôi sợ chị nhịn không nổi thôi!”




Trên mặt Hứa Tiểu Hề lộ rõ vẻ vui mừng.

“Cẩn thận nhé!”, Hứa Phương Hoa nói với theo.

“Anh sẽ về ngay”.

Lôi Tuấn quay đầu, nhìn về phía bên cạnh công trường.

Hai nhà cách nhau cũng không xa, Lôi Tuấn đi theo Hứa Tiểu Hề, rảo bước tiến về phía trước.

Hứa Tiểu Hề đi phía trước, lắc mông một cách điệu nghệ…

Cùng lúc đó…

Một tên cao to trốn bên ngoài cửa nhà Hứa Phương Hoa đã gấp đến mức không dằn nổi, xông thẳng vào trong.

“Triệu Đại Thắng, anh đến làm gì?”, Hứa Phương Hoa cảnh giác hỏi.

“Bố mẹ tôi không có nhà!”, Hứa Nhã Y cũng lên tiếng.

“Hôm nay tôi không tìm bố mẹ em!”

Vẻ mặt Triệu Đại Thắng trông rất hèn mọn, bỉ ổi, nói gấp gáp: “Hôm nay tôi cố ý đến thăm hai em đấy, ấy chà, nhà họ Hứa biết sinh thật đấy, hai cô con gái, cô nào cũng quyến rũ!”

“Anh muốn làm gì?”

Hứa Phương Hoa vô thức kéo em gái ra sau lưng.

“Làm gì?”

Triệu Đại Thắng nở một nụ cười đê tiện: “Một em thì ngây thơ, một em thì cá tính, loại nào anh cũng thích. Đêm nay chỉ cần hai em ngoan ngoãn nghe lời, anh đây sẽ mua điện thoại, mua xe cho các em!”

“Hừ, đồ vô sỉ, cút ra ngoài!”, Hứa Phương Hoa quơ lấy cái chổi.

“Thoạt nhìn giống với em gái nhà bên, không ngờ lại hung dữ như vậy, ha ha ha…”

Triệu Đại Thắng vô cùng khoái trá, còn không biết xấu hổ ngồi xuống.

“Chuột đâu?”

Bước vào nhà của Hứa Tiểu Hề, Lôi Tuấn liền hỏi.

“Mới vừa rồi còn ở đây mà?”, Hứa Tiểu Hề cười khanh khách nói.

“Ha ha…”, Lôi Tuấn cũng bật cười.

“Tuấn à!”

Đột nhiên, vẻ mặt Hứa Tiểu Hề thay đổi, hệt như hồ ly tinh, uốn éo nói: “Bảy năm trước chị đã gặp cậu, khi đó chị cảm thấy cậu rất đẹp trai, bị mê mẩn đến nỗi đảo điên hồn phách đó!”

“Tôi cũng biết mình rất đẹp trai!”

Lôi Tuấn nhún nhún vai, thái độ rất tự nhiên.

“Mặt của cậu đúng là dày thật…”

Hứa Tiểu Hề bước đến gần, đặt tay lên người Lôi Tuấn.

“Không chỉ mặt thôi đâu, mà những chỗ khác cũng… không kém!”

“Tôi không tin, trừ phi… cậu để tôi nhìn thử!”

“Tôi sợ chị nhịn không nổi thôi!”

“Đừng chộn rộn, cỡ nào tôi cũng thấy rồi!”

“Nói đi, hai chị em các người, ai đến trước, hai muốn cùng một lượt?”

Triệu Đại Thắng đã sắp nhịn không nổi, xoa xoa tay, muốn bao nhiêu đê tiện thì có bấy nhiêu đê tiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.