Thật Ra Em Là Ai? Công Chúa Hay Thường Dân

Chương 25: Ngưng đọng thời gian




Reng.........reng...........reng............" chuông kết thúc giờ học vang lên, học sinh với tốc độ bàn thờ đã dọn dẹp sách vở chỉ trong 5s. Mấy bà, ông giáo nhìn không khỏi ngán ngẩm thở dài: "Học sinh bây giờ thật là!". Huyền thờ ơ:

- Hôm nay các bà về trước đi nhé!

- Lại phục vụ tên dở hơi hốc cám lợn kia à?

Nhi chau mày khó chịu, nhỏ chỉ nhún vai rồi xách mông ra bãi đỗ xe. Nhi liền quay sang nó:

- Tao cũng có chút việc mày về trước đi nhé!

Xong cũng khoác cái cặp phắn luôn để lại nó với hắn đang từ tốn bỏ sách vào cặp. Tại sân sau:

Nhi bước vào nhà kho liền thấy một toán người, nhỏ không hề tỏ ra sợ hãi mà tỏ ra vẻ ngạo nghễ khiến ấy lũ con gái nhìn mà muốn tán phát vào mặt:

- Mày đến rồi à?- Ả Kiều khoanh tay cười cợt

- Hừ! Biết ngay là bọn mày mà!-Nhi nhếch mép khinh bỉ

- Thì đã sao? Hôm nay tao phải giết mày trả thù nỗi nhục mà mày dành cho tao!- Ả Lam nắm chặt tay lại

- Hừ có giỏi thì làm đi!

Nhi nở nụ cười thách thức, ả Lam không khỏi tức điên lên đúng là " Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!". Ngoắc tay một cái ả Sương ra lệnh ột đàn em lên. Nhỏ kia liền ngoan ngoãn cầm một đèn bật lửa lên, ả Lam liền giật phắt lấy rồi hua hua trước mặt Nhi:

- Mày có biết bọn tao đổ cái gì quanh nhà này không?

- Xăng!

Nhi cười nửa miệng: "Định chơi lửa với tao à? Không dễ thế đâu!":

- Mày không ngu như tao tưởng!-Ả Lam khinh bỉ nhìn Nhi

- Tao mà ngu thì chúng mày cũng chả có lấy một chỉ số IQ đâu!

- Mày...................Sắp chết rồi còn già mồm, hừ để xem mày còn mạnh miệng đến đâu?

Nói xong cả toán con gái liền trói Nhi lại rồi nhốt vào nhà kho rồi châm lửa. Chả mấy chốc khói bốc lên nghi ngút, Nhi thì vẫn điềm tĩnh trong tình trạng sắp bị nướng chín:

- Đốt cháy!

Vừa dứt lời một vầng hào quang xung quanh nhỏ tỏa ra, dây trói bị đốt trụi. Xoa xoa nắn nắn cổ tay Nhi cười khẩy. Quay qua Quân:

Đang huýt sáo líu lo tự dưng khóe mắt trái cậu giật giật báo điềm không lành. Nhíu mày cậu suy nghĩ một lúc rồi quay sang hỏi hắn:

- Ê Phong sao vừa nãy tao không thấy Nhi đi cùng với chị Băng nhỉ?

- Thấy bảo đi có việc!-Vừa nói hắn vừa lái xe

- Tự dưng tao thấy bất an vch hay quay lại đi mày!

- Rảnh!

- Đi mà! Bạn Phong đẹp zai hin hái!

Nói xong cậu liền giở đôi mắt long lanh như cún con nhìn hắn. Hắn cũng đành bó tay bó chân với tên này nên cũng đành thở dài quay lại. Vừa đến trường hắn với Quân đã thấy một làn khói đen kịt bốc lên. Quân phát hoảng lên:

- Mày ơi có cháy kìa! Cháy kìa bà con ơi! Làng nước ơi có cháy kìa! Dập dập dập lửa!..........

Miệng Quân vừa hô hào tay vừa đi kiếm cái xô mà chả thèm đoái hoài đến ngôi trường vắng hiu không có một bóng người nào. Hắn lắc đầu:

- Ngưng đọng!

Dứt lời, không gian liền ngưng đọng lại, Quân liền sững người một lúc rồi vỗ vỗ vai thằng bạn:

- Tao quên mày! Sorry bấy bề!

Hắn chả thèm đoái hoài liền đi đến chỗ nhà kho. Thấy vậy Quân liền đi theo sau! Cạch! Mở cửa ra trước mắt họ là một người con gái đang nằm vắt vẻo trên ghế mà cô gái đó không ai khác chính là Nhi. Quân chả thèm suy nghĩ liền nhảy bổ vào ôm Nhi, mồm thì hoạt động thôi rồi. Khóe môi hắn liền giật giật:

- Mày dập lửa đi còn đi về!

- Ừ!

Nói xong 3 người liền ra ngoài, Phong liền nhắm mắt lại, đột nhiên hắn hơi nhíu mày rồi ra lệnh:

- Tiếp tục!

Không gian lại bắt đầu trở lại bình thường, nhà kho vẫn đang bốc cháy, Quân liền đưa tay về phía hồ nước cạnh đó:

- Dập lửa!

Một vòi rồng hiện lên, ập xuống thẳng nhà kho. Lửa liền tắt ngấm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.