Tôi là người bước sau cùng, nhưng vừa bước lên cửa thì.
- Cô ấy xinh thật đấy, bảo sao anh yêu cô ấy như vậy.
- Vẻ bên ngoài đâu tồn tại mãi. Tôi yêu con người của cô ấy chứ đâu phải vẻ bên ngoài.
- Vậy con người em có gì không tốt?
- Cô rất tốt, nhưng không phải là với tôi.
- Chỉ vì một số chuyện đó ư?
- Cô nghĩ tôi là kẻ thù dai vậy à?
- Anh tin mình chọn đúng?
- Tôi không tin, tôi chắc chắn vậy.
- Nó có như với Ngọc?
- Quá khứ.
- Và em cũng chỉ là quá khứ?
- Có lẽ và có thể là một phần trong tương lai. Làm bạn nếu có thể
- Khi Nhi là quá khứ?
- Không bao giờ đâu.
- Đâu ai nói trước được điều gì.
- Quá khứ đã qua, hiện tại đang diễn ra. Còn tương lai là do ta vẽ lên.
- Cho em một phần trong bức tranh đó.
- Xin lỗi, nhưng phần chính của bức tranh đó đã có nhân vật rồi.
- Chỉ có Nhi thôi sao?
- Không nếu cô chịu làm bạn.
- Bạn ư? Em không chấp nhận được.
- Tuỳ cô.
Hơi bực thật, nhưng bước vào nhà vẫn phải tỏ ra bình thường. Vẫn ông bà già nhỏ tuýp ở đó cùng ông già tôi và anh L.
- Con chào bố, cháu chào cô chú.
- Ừ chào cháu.
- Con zai chịu về với lão già này rồi hả?
- Mới một thời gian mà bố.
- Hơn một tháng đấy.
- Thế bố nhớ con zai thế à?
- Tao sợ mày rồi.
- Con có làm gì đâu.
- Mày cứ im im thế là tao sợ à.
- Thế bố muốn con có chuyện gì à?
- Ừ, thỉnh thoảng thế còn nghe tin mày.
- Vâng, bố cháu đấy. Mình nhìn ông T cười.
- Hai bố con anh cũng vui quá.
- Hai bố con nó lại làm trò à? Hai cô chú thông cảm nhớ. Bà già tôi
- Ơ hay cái bà này, làm trò gì?
- Hay là lại nói chuyện đàn ông? Bà già tôi mỉa
- Thì là chuyện người lớn. Biết mà, ông già chả bao giờ đấu lại bà già cả.
- Sắp có cơm ăn rồi. Bà già tôi
- Con giúp mẹ. Xung phong luôn
- Giúp gì?
- Dọn ra.
- Tôi không khiến, nay hai con dâu tôi cả Vi và Linh với hai cô giúp việc làm rồi.
- Vâng vâng. Ra rìa rồi anh L.
- Anh cũng đoán từ lâu rồi. Mẹ chỉ trọng nữ khinh nam thôi. Bất công lắm.
- Nhà này nữ quyền con ạ. Ông già tôi
- Bao năm bố chịu áp bức ư? Tôi troll
- Ừ, không có cơ hội khởi nghĩa hay thương lượng đâu.
- Tôi làm gì ông hả? Bà già lên tiếng
- Hai thằng này nữa mà? Ông chỉ hai thằng tôi.
- Con không ý kiến gì. Tôi giả ngu
- Con cùng ý kiến với P. Ông L
- Hai thằng này, tao nuôi bọn mày giờ lâm nguy thì bỏ tao à?
- Lâm nguy hả? Bà già tôi
- Con không thấy gì đâu mẹ. Tôi
- Con cũng thế. Ông L
Và bà già nhìn ông già âu yếm. Ông già thấy nguy
- Nhà có khách kìa.
- Chúng tôi cũng không thấy gì đâu. Chú T
Bà già nhẹ đặt tay lên tay ông già. Và....
- Con mời mọi người vào ăn cơm. Vâng, vk tôi đã cứu ông già một phen. Nhưng giờ ánh mắt cảm kích của ông già lại hướng về hai thằng tôi. Ơ nhưng không có thằng con này thì làm gì có chuyện Nhi cứu bố[email protected]@
Rồi mọi người vào ăn. Nhi và chị dâu vẫn bận rộn nốt vài thứ cùng hai chị giúp việc. Tôi lựa lúc Nhi đi qua kéo xuống ghế ngồi cạnh tôi luôn. Ông L thấy vậy cũng kéo bà chị dâu xuống.
- Hai thằng lỏi này, nhanh nhỉ? Bà già tôi
- Kìa ck, để vk làm nốt. Nhi nói nhỏ
- Ngồi im, hôn chết giờ. Có hai chị làm rồi.
- Nhưng mà....
- Xong việc rồi mà mẹ. Tôi nói to
- Vâng được rồi, cho mượn con dâu tôi đó. Linh, Vi hai đứa ngồi xuống đi.
- Còn hai cháu cũng ngồi ăn luôn đi. Bà già nói với hai chị giúp việc. Mới thuê mình cũng éo quen lắm chứ không bảo từ nãy rồi.
- Anh L ơi, mẹ tịch thu vk hai anh em mình rồi.
- Chịu rồi, hai cô này về phe mẹ cơ.
- Thế hai thằng có ý kiến gì?
- Con đâu dám. Ông L
- Dạ không. Là tôi đấy, đâu phải mỗi ông già phải chịu áp bức từ bà già đâu.
Rồi vào bữa ăn, hôm nay không uống. Ông L cũng thế nên hai ông già cũng uống ít. Cuối bữa, người duy nhất say là....nhỏ tuýp. Chắc ai cũng hiểu vì sao nên mọi người để cho nhỏ uống. Tới trưa thì cả bốn nàng dìu nhỏ về và năm nàng ngủ cùng nhau luôn.
Điều tất yếu, hai thằng tôi phải ngủ chung phòng.
- Cậu với anh, vk đàng hoàng, giờ phải ôm nhau ngủ là sao?
- Bất công. Tôi hậm hực y sì ông L.
Xong ngủ đến chiều. Tối đến là một bữa cơm gia đình thực sự. Khi mẹ cho hai chị giúp việc nghỉ và không có nhà nhỏ tuýp.
- Nấu đi P. Ông L
- Never, em còn đưa vk em đi chợ tết.
- Thế còn anh, anh cũng phải đưa vk đi mà.
- Em đi trước rồi về nấu, ok.
- Cậu đi rồi mất dạng luôn à?
- Anh nghĩ em như anh ý.
- Thì sao?
- Thì biết thế là tốt. Ha ha
- Bây giờ ai ra cổng trước thì đi. Ok. Xong vùng chạy tước
Thế là hai thằng tranh nhau chạy từ tầng ba xuống nhà và vì ông ý chạy trước nên tôi thua.
- Ở nhà nha cậu em. Ông hớn hở
Thế là lại lủi thủi đi sau người chiến thắng vào nhà. Nhưng vui không? Chả có ai ở nhà hết. Vừa lúc ấy thì bà già gọi về.
- Con nghe mẹ.
- Bố mày đi làm rồi. 5 người đẹp bọn tao đi chuẩn bị tết. Hai thằng mày ở nhà biết đường thì chuẩn bị cơm nước nghe không?
- Nhưng.....vk con.
- Con dâu tao, nghe chưa?
- Vâng. Chắc không thể ỉu hơn
Và thế là hai thằng phải ở nhà làm việc nội trợ cho phái đẹp đi hưởng thụ.
- Cậu định làm gì?
- Trời này hợp nhất là ăn lẩu.
- Hợp lí.
- Chặt xương nấu nước đi đã.
- Còn lại cậu lo à?
- Cho anh thêm chân nhặt rau và củ. Ok
Và thế là hai thằng chuẩn bị một bữa kha khá. 5h chiều có thêm ông già về và đến 7h tối chưa thấy nàng nào cả.
Ông già sốt ruột gọi bà già bao nhiêu lần đều "sắp về".
Vâng và giờ tôi đã thấu hiểu cảm giác chờ phái đẹp đi làm đẹp. Đúng 7h12' các nàng mới chịu hiện diện ở nhà.
Ông già không nói gì
Ông L cũng đứng hình
Ông "tôi" thì choáng luôn.
Vâng, các nàng đi tổng trang lại toàn bộ, tóc tai áo quần..... Riêng Nhi, khi sáng mới hơi trang điểm thôi tôi đã choáng rồi, bây giờ thì thật sự nàng đã phô ra vẻ đẹp của bản thân.
- L cấu bố một cái.
- P cấu anh.
- Bố cấu con xem nào.
Tới phiên bây giờ mấy "nàng" mới lên tiếng.
Bà già tôi mở đầu.
- Hôm nay 5 mẹ con tôi đi có đầu tư, thấy lợi nhuận thế nào.
Tới chị dâu.
- Hình như vk được làm cô dâu lần nữa ý.
Nhưng ba nàng bắn tôi.
- Vk xinh không?
- Út xinh không?
- Bé xinh không?
Tôi ông L và cả ông già.
- Đẹp.
Một buổi chiều ở nhà chuẩn bị cơm nước có hiệu quả đấy chứ.
Và bữa tối diễn ra ấm cúng thật sự và thoải mái. Hạnh phúc là đây chứ đâu, kiếm tìm xa xôi làm gì khi nó ngay bên cạnh.