Thần Y Đào Hoa

Chương 73: Chương 73




Nói đến đây, hắn ta lập tức ngậm miệng lại, việc Vương phó bí thư có liên can bên trong, hắn ta chưa từng đề cập với Lỗ Long, bây giờ cũng là do hoảng hốt lo sợ, nhất thời không có chừng mực, bất giác lại nói ra.

“Còn có Vương phó bí thư?”

Lỗ Long nghe vậy, bỗng nhiên sợ toát mồ hôi lạnh, ánh mắt nhìn của Trương Tiểu Cường giống như nhìn một người chết, Trương Tiểu Cường này đúng là điên rồi,

đụng đến phó thị trưởng thường vụ Quan Anh Hà thì thôi đi, bây giờ lại còn đụng đến phó bí thư thành ủy Vương Chương Hòa, thật sự là không biết chữ tử viết thế nào mà.

Lỗ Long đột nhiên cảm thấy bản thân nên tránh xa tên này ra một chút, anh ta muốn tìm cái chết, mình không thể chết cùng cậu ta, ngộ nhỡ tự chuốc vạ vào thân, vậy thì thật sự toi đời rồi.

“Anh Long, chuyện này sau này em sẽ nói với anh, anh phải giúp em một việc!” vẻ lúng túng thoáng hiện ra trên khuôn mặt của Trương Tiểu Cường, sau đỏ liền bình tĩnh lại nói.

“Việc gì?”

Lỗ Long bề ngoài thô lỗ, nhưng trên thực tế tâm tư lại vô cùng tinh tế, mặc dù đã có ý nghĩ muốn xa lánh Trương Tiểu Cường, nhưng lại không để lộ ra ngoài, ngược lại còn cười nói: “Tiểu Cường cậu yên tâm, chỉ cần tôi có thể giúp, tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn không lo.

‘Vậy thì tôt, anh Long, chuyện này thật sự

trước đây em đã không suy nghĩ thấu đáo, bây giờ lại gây ra chuyện lớn như vậy, nhưng mà cũng không phải là hoàn toàn không thể cứu,như vậy đi, khi anh đến gặp chú của anh ở cục cảnh sát thành phố, xem xem có thể tìm cơ hội gặp được Triệu Xuân bọn họ không, nói với bọn họ một câu?” Mặc Trương Tiểu Cường là một tên công tử bột, nhưng lại không hề ngu ngốc, ngược lại, con người hắn ta lại rất thông minh, làm việc gì cũng đều rất cẩn thận.

Lần này nếu không phải chưa điều tra rõ gốc rễ của Quan Tiểu Hà, cũng không thể gây ra chuyện lớn như vậy, vốn tưởng chỉ là một hộ lý nhỏ nhoi mà thôi, đâu biết rằng lai lịch lại đáng sợ như vậy, bây giờ hắn ta cảm thấy bản thân mình sắp phải chết một cách oan uổng, không hiểu sao lại đắc tội với Quan thị trưởng, thực sự là quá xui xẻo.

Chỉ là lúc này kêu oan cũng vô dụng, hắn ta biết rất rõ nếu bản thân không giải quyết xong chuyện này, vậy thì bản thân hắn nhất định sẽ tiêu đời.

Câu gì?’

Ánh mắt Lỗ Long lóe lên, trực tiếp hỏi, anh ta cũng không nói mình không có cơ hội tiếp cận với Triệu Xuân hai người bọn họ, mà chỉ trực tiếp hỏi là chuyện gì, rõ ràng thể hiện anh ta có cách.

Dù ông già của anh ta cũng là phó cục trưởng cục cảnh sát thành phố, ngay cả Vũ Trường An cũng phải cho chút mắt mũi, việc này chắc không phải vấn đề lớn, nhưng mà trong lòng Lỗ Long lúc này đang suy nghĩ bản thân có nên giúp đỡ Trương Tiểu Cường hay không, nếu giúp Trương Tiểu Cường, bản thân anh ta sẽ có được lợi ích gì.

Trương Tiểu Cường cũng hiểu rất rõ Lỗ Long, nhìn ánh mắt mờ ám của anh ta, là biết trong lòng hắn ta đang cần lợi ích, dù trong lòng rất tức giận, nhưng cũng đành chịu.

Chỉ nghe hắn ta nói: “Là sáu chữ “cố chịu đựng, không vấn đề!” anh Long, anh nói với Triệu Xuân bọn họ, bọn họ sẽ hiểu.

Còn nữa, anh Long anh giúp em việc này, em sẽ không quên anh đâu, những chuyện của cậu em bên đó, em sẽ nhanh chóng giúp anh thu xếp ổn thỏa, sau này

có thời gian, cùng nhau ăn bữa cơm đi, thế nào?”

“Ha ha, Tiểu Cường, cậu quá khách sáo rồi, không đến mức đó, chuyện của cậu rất quan trọng, chuyện ăn cơm với cục trưởng Giả thì không vội, đợi chuyện của cậu giải quyết xong rồi tính tiếp.

Cái đó, bây giờ tôi sẽ đến cục cảnh sát thành phố, cậu đợi tin của tôi đi!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.