Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 54: Quyết định trọng yếu




Edit: Bé Na

Chu Luật tắt máy tính, cầm áo khoác đi ra cửa.

Đích đến, nhà Hồ Ly.

Gặp đả kích của Thiên Tùng, lại bị mất Pháp Đế Thành, tinh thần Hồ Ly chắc chắn sẽ không tốt.

“Tiểu Luật…… sao cậu lại đến đây?”

“Có một số việc muốn thương lượng với cậu.” Chu Luật tiện tay đóng cửa lại, đi vào phòng khách. máy tính của Hồ Ly để ở trong góc, hơn nữa vẫn chưa thoát khỏi trò chơi.

“Chờ một chút…… Tới nói với bọn họ một tiếng.”

Hồ Ly hoang mang rối loạn chậm rãi đi đến trước máy tính gõ vài thứ, lại nhanh chóng logout. Giống như có vấn đề gì không muốn nghĩ tới làm cho Chu Luật cũng thấy hoang mang.

Chu Luật tự nhiên hiểu được cậu ta chú trọng mặt mũi, muốn giấu diếm sự việc đã xảy ra trước mặt hảo hữu, nhẹ nhàng thở dài.

“Có chuyện gì muốn nói, cậu nói đi.”

“Chuyện đó, tớ sẽ nói thẳng.” Chu Luật rõ ràng nói,“Chuyện của Cách Lãng Địch Á, tớ đều đã biết tất cả.”

“Chẳng lẽ là……”

Hồ Ly trong đầu nhất thời hiện ra cái tên “Quả Quả” Nghĩ đến người bị tình nghi này, mặt tự nhiên biến sắc.

“Cậu đừng giận cô bé, là cô bé nghĩ cho cậu.” Chu Luật ngồi xuống sô pha, nhìn đối phương nói,“Hồ Ly…… Hay là cậu vẫn muốn giấu diếm tớ? Kỳ thật cho dù cậu không nói, thảo luận trên diễn đàn sớm hay muộn cũng sẽ có chuyện bát quái.”

“Trước mắt…… chính là đang lưu truyền chuyện Cách Lãng Địch Á cùng Ngân Cánh xác nhập làm một.” Hồ Ly cũng không có phủ nhận.

“Chuyện ngày đó Tùng trộm đồ thì sao?”

“Tớ không có chứng cớ.” Hồ Ly ảm đạm nói,“Cho dù thật sự là hắn ta làm , thì phải làm thế nào đây…… Hắn trộm đồ rồi tìm Ngân Cánh nương tựa, kỳ thật tớ cũng có phần trách nhiệm trong đó.”

“Úc?”

“Sau khi cậu rời khỏi, tớ liền phòng bị hắn. Kho chứa tiền, kho chứa vũ khí đều sửa lại mật mã. Hắn ta vài lần tìm tớ hỏi, đều bị tớ qua loa tắc trách từ chối. Có lẽ là vì tớ đối với hắn không tín nhiệm, dẫn đến chuyện hắn vì thế mà phản bội.”

“Hồ Ly……” Chu Luật thở dài,“Có một số việc cậu không biết. Thiên Tùng và Ken, sau khi tớ gia nhập Cách Lãng Địch Á đã có liên hệ . Cậu đề phòng hắn kỳ thật là chuyện tốt, nếu không hậu quả còn nghiêm trọng hơn, hiện tại Cách Lãng Địch Á chỉ sợ cái gì cũng bị người ta trộm mất.”

Lần đầu nghe thấy chuyện này. Hồ Ly biểu tình hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh.

Cậu trầm mặc một chút, mở miệng nói:“Mặc kệ nói kiểu gì, sự tình đều đã trở thành như vậy . Có lẽ là tớ gieo gió gặt bão đi. Nếu tớ lúc trước giữ lại cậu, nay Cách Lãng Địch Á cũng sẽ không xuất hiện tên phản đồ đó……”

“Chuyện đã qua, không cần nhắc lại.” Chu Luật lắc đầu nói,“Cậu nói không sai, sự tình đã thành như vậy …. Nhân vật của hội trưởng bị trộm, phó hội trưởng dẫn người ra nhập hội khác, nói ra thực làm cho người ta mất mặt. Phương pháp duy nhất có thể vãn hồi trước mắt, cũng chỉ có một lần nữa lại đứng lên, đoạt được quốc chiến danh ngạch từ tay Ngân Cảnh, làm cho này mộng đẹp của bọn họ hoàn toàn tan biến.”

“Tớ đương nhiên muốn đường đường chính chính ra tay với bọn Ngân Cánh.” Hồ Ly khẽ thở dài,“Nhưng Tiểu Luật ah, cậu không phải không rõ tình huống hiện tại…… Trong hội, quả thật không còn gì để nói.”

“Hiện tại tột cùng là như thế nào ?”

“Hoàn toàn không chấp nhận được.” Hồ Ly lắc đầu,“Sĩ khí hạ, không ngừng có người rời hội. Tuy rằng Quả Quả cùng vài bằng hữu của cô bé đều gia nhập hỗ trợ , nhưng vẫn là không có bao nhiêu điểm khởi sắc.”

Quả Quả…… Đứa nhỏ tâm địa thiện lương. Trước kia ngoài miệng luôn nói chán ghét Hồ Ly chán ghét Hồ Ly, hiện tại Cách Lãng Địch Á xảy ra chuyện, cô bé so với bất luận kẻ nào đều nóng vội hơn.

Chu Luật trầm tư một lát, ngẩng đầu nói:

“Hồ Ly, tớ hỏi cậu…… Cậu là có thật sự muốn trừng phạt Thiên Tùng và Ken, thật sự muốn tham gia quốc chiến?”

“Đương nhiên.” Hồ Ly trả lời quyết đoán.

“Vậy.” Chu Luật gật gật đầu nói,“Tớ sẽ trở về giúp các cậu.”

“……”

Hồ Ly một khắc sau đó thậm chí nghĩ mình nghe nhầm, lập tức hỏi lại:

“Tiểu Luật, cậu đang nói cái gì?”

“Tớ nói, tớ trở về giúp các cậu.” Chu Luật bình tĩnh nói,“Giúp các cậu trừng phạt Thiên Tùng và Ken, giúp các cậu chiếm lấy quốc chiến danh ngạch. Tuy rằng tớ không dám cam đoan Cách Lãng Địch Á nhất định có thể nhận được vé vào quốc chiến, nhưng, tớ sẽ làm hết sức.”

Bạn bè với nhau mấy năm nay, Hồ Ly hiểu rất rõ tính tình Chu Luật. Cậu không có nhiều bạn bè, nhưng làm việc thật sự rất nghiêm túc. Nay cậu đã nói như vậy …… Cách Lãng Địch Á thật sự sẽ có hi vọng?

Vân Trung, Ưu Cách, Ngải Cứu, Quả Quả…… Những người này lựa chọn lưu lại ở thời điểm khó khăn nhất, đã làm mình thực cảm động , mà hiện tại……

“Tiểu Luật…… Cám ơn cậu.”

“Cậu là anh em của tớ, tớ tất nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.” Chu Luật hơi hơi nhướng mi,“Nhưng là có chút chuyện, tớ phải giải thích rõ ràng với cậu.”

“Cậu nói đi.”

“Tớ trở về giúp Cách Lãng Địch Á, cũng không chỉ là vì các cậu, mà cũng là vì Ánh Sáng.”

“….”

“Ken tiếp nhận tài lực của Cách Lãng Địch Á, lại ổn định Ảo Giác. Cậu ta chắn chắn đã ra quyết định, dự tuyển sẽ dốc toàn lực đối phó Ánh Sáng.”

“Ý của cậu là?”

“Cách Lãng Địch Á nếu vào lúc này ngăn chặn Ngân Cánh, hai hội tranh chấp, tình huống đó không thể nghi ngờ là đối với Ánh Sáng có lợi nhất …… Nói như vậy, cậu hiểu chứ?”

“Tớ đã hiểu. Cậu gia nhập Cách Lãng Địch Á giúp chúng tớ đối phó Ngân Cánh, kỳ thật là nhất cử lưỡng tiện.”

“Thực có lỗi, Hồ Ly.” Chu Luật nhẹ nhàng nói,“Mục đích của tớ không đủ đơn thuần.”

“Không cần giải thích…… Thân phận của cậu đặc thù, tớ hoàn toàn có thể lý giải.” Hồ Ly bật cười,“Tiểu Luật, cậu thật đúng là có cái gì nói cái đấy, thẳng thắn hết mức có thể.”

“……”

Hồ Ly thành khẩn nói:“Nói thực, cậu muốn quay lại Cách Lãng Địch Á, cũng đã làm cho tớ thực cảm động . Nói vậy các anh em khác và Quả Quả thấy cậu, cũng sẽ thực vui vẻ đi.”

“Tớ chỉ ở lại Cách Lãng Địch Á hai tháng. Dự tuyển chấm dứt, tớ sẽ trở về.”

“Ân…… Tiểu Luật, vậy cậu chuẩn bị hướng bên Ánh Sáng giải thích thế nào rồi?”

“Tớ không nghĩ sẽ giải thích nhiều.” Chu Luật trả lời.

Cậu hiểu rõ, Hồ Ly cũng không muốn cho người khác biết biến cố của Cách Lãng Địch Á. Hơn nữa cái tên“Người khác” kia cho tới nay vẫn là oan gia với Thanh Dạ .

“Nhưng, nếu Ánh Sáng khi dự tuyển có chuyện gì ngoài ý muốn……”

“Sẽ không .” Chu Luật nhớ tới một việc, ôn nhu nói,“Tớ tin tưởng vào bọn họ.”

Hồ Ly nhìn cậu một lát, cũng cười nói:

“Tiểu Luật, cậu thật sự đã thay đổi. Trước kia tuy rằng cậu làm việc cũng thực nghiêm tức, nhưng tớ chỉ cảm thấy, cậu kỳ thật chỉ là vì không muốn làm chính mình thất vọng, mà không phải thật tình coi trọng mấy thứ đó.”

“Úc……?”

“Hiện tại lại không giống. Mỗi lần nhắc tới Ánh Sáng, biểu tình của cậu có vẻ đặc biệt ôn nhu. Làm cho người khác đố kỵ……” Hồ Ly trêu ghẹo nói,“Chẳng lẽ cậu thật sự thích Đỗ Vũ Trạch?”

Chu Luật hơi hơi run rẩy một chút.

“Đúng vậy……” Cậu khẽ mỉm cười, thản nhiên nói,“Tớ thương anh ấy.”

Trả lời nghiêm túc như thế, ngược lại làm cho Hồ Ly nháy mắt ngượng ngùng đứng lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.