Thần Soái Hộ Quốc

Chương 282




Cái … cái gì?

Trong lòng mọi người đều nổi lên sóng gió? Nhà hàng Tân Lệ, khách sạn Thủy Cung, nói như thế tất cả đều của Diệp Huyền Tần. Ai không biết giá trị thị trường hiện tại của nhà hàng Tân Lệ là 350 tỷ, vậy mà Diệp Huyền Tần nhẹ nhàng như thế đã ném cho Hạ Mộng một nửa.

Khu phố ẩm thực của Lưu Béo làm gì có tư cách so sánh. Diệp Huyền Tần đứng trước mặt bọn họ thực sự là một tỷ phú hay sao? Hay chỉ là một người thích khoe khoang?

Lưu Béo nhếch môi, không tin nói:

“Anh đừng có nói dối, tôi quen biết bà chủ của Tân Lệ, là cô Ngọc Vân, tôi sẽ gọi điện cho cô ấy để vạch trần anh.”

“Cứ tự nhiên.” – Diệp Huyền Tần nhớ đêm qua mình còn đánh Lý Ngọc Vân chưa đủ.

Lý Ngọc Vân hiện tại hơi thở vô cùng yếu ớt, nằm trong bệnh viện không dám rời giường, thấy điện thoại tới chỉ có thể cử động nhẹ một ngón tay mà bắt máy:

“Có chuyện gì?”

“Cô Ngọc Vân, có một thanh niên không biết trời đất dám mạo nhận Tân Lệ là của anh ta…”

“Cút đi!” – Nhắc tới nhà hàng Tân Lệ là lòng Lý Ngọc Vân lại thấy đau.

Diệp Huyền Tần hờ hững nói:

“Lý Ngọc Vân, tôi đánh cô chưa đủ?”

Hơi thở của Lý Ngọc Vân đột nhiên trở nên nặng nề:

“Anh… anh là anh Tần?”

“Đúng vậy.”

Lý Ngọc Vân suy sụp, tại sao cô ta còn gặp lại Diệp Huyền Tần chứ?

“Anh Tần, không có không có, tôi là đang mắng cái tên Lưu Béo kia.”

“Lưu Béo, anh muốn giết tôi sao, tại sao lại dám đắc tội với anh Tần? Nếu muốn sống thì mau quỳ xuống xin lỗi anh Tần đi.”

Nói xong cô ta trực tiếp cúp điện thoại.

Điện thoại của Lưu Béo rơi xuống đất, sững sờ nhìn Diệp Huyền Tần.

Lý Ngọc Vân rất sợ Diệp Huyền Tần.

Lý Ngọc Vân không phải là có lai lịch trong thế giới ngầm sao?

Diệp Huyền Tần này chắc chắn không đơn giản là giàu rồi, mà còn có năng lực bóp chết bất kỳ ai.

Xác nhận vừa rồi chứng minh Diệp Huyền Tần không nói dối, mọi người đang vây xem cười nhạo Lưu Béo.

Lý Hồng Anh đột nhiên bước tới, nhẹ nhàng phủi một chút bụi trên vai Diệp Huyền Tần, nói:

“Đúng là không phụ sự kỳ vọng của cô, lúc trước dạy cậu đã thấy cậu vô cùng tài giỏi. Trưa nay có tiện không tới nhà ăn bữa cơm không? Bàn hôn sự của cậu và Hạ Mộng luôn.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.