Thần Nữ Ngạo Cuồng Thiên Hạ

Chương 82: Chạm mặt




" Gặp người quen?"_ Lý Minh Hiên quay lại hỏi.

" Kệ họ! Đi thôi"_ Lãnh Minh Dực lạnh lùng nói.

Vương Lạp Nguyên ra tín hiệu... lập tức có ba bóng đen xuất hiện.

" Mở kết giới"_ Vương Lạp Nguyên ra lệnh.

Ba hắc y nhân xếp thành hình tam giác sau đó ở giữa họ hiên lên vòng tròn sáng, bên trong là một hoa văn lạ xếp không đúng vị trí.

Vương Lạp Nguyên tiến gần, đưa tay xoay hoa văn sao cho trùng khớp... hắc y nhân tách ra nhường bước, một cánh cửa trong suốt mở ra, nàng có thể thấy rõ cửa hang động trong đó.

" Hai người vào đi, chúng ta sẽ hỗ trợ bên ngoài"_ Lý Minh Hiên nói.

Lãnh Minh Dực gật đầu rồi nắm tay nàng bước vào cánh cửa.

Nàng yên lặng đi theo Lãnh Minh Dực càng tiến vào sâu , tim nàng lại đập mạnh hơn, nàng cảm giác rất phấn chấn, vui mừng như sắp được gặp người thân.

" Dực... chúng ta đang đi xuống sao?"

" Đúng vậy. Ta đang xuyên xuống lòng đất"

Nàng bỗng rùng mình vì có một cơn gió lạnh áp thẳng vào nàng. Lãnh Minh Dực cởi áo choàng ra đắp lên cho nàng.

Đi qua hết đường hầm đầy đất đá và rễ cây nhưng vẫn không phát hiện gì khác thường ngoài việc ngày càng rét lạnh hơn.

Đến tận cùng hang động, nàng thử nhắm cảm nhận khí tức của linh thú...

" Chủ nhân... cuối cùng người đã trở lại"

" Mau đến đây..."

" Hãy cởi bỏ phong ấn..."

" Chúng ta đã đợi ngày này lâu rồi"

" Đến đây..."

Lãnh Minh Dực cũng cảm nhận tương tự như nàng. Hắn chỉ tay về phía trước...

" Chúng ta phải phá bỏ trận pháp này"

Nàng gật đầu đồng ý... tay vận hỏa linh nồng đậm phóng về phía trước.

Lập tức luồng khí lạnh xoáy mạnh nuốt chửng nguồn hỏa linh mà nàng vừa phát ra... đồng thời còn tạo nên lớp băng rắn chắc bảo vệ bức tường đá ấy.

Nàng không chịu thua liền lấy phong linh tấn công tiếp nhưng vẫn vô dụng. Tấm băng thoạt nhìn mỏng manh nhưng lại vô cùng cứng rắn, mọi đòn tấn công của nàng đều không làm ảnh hưởng gì đến nó... thậm chí nó còn nuốt chửng linh lực của nàng.

Nàng còn yếu lắm sao? Ngay cả miếng băng mỏng đó cũng xem thường nàng T_T

" Không sao... chúng ta cùng hợp lực"_ Lãnh Minh Dực an ủi.

Cả hai đồng lòng cùng tạo hỏa linh một lần nữa... nguồn hỏa linh ngày một lớn hơn làm không khí trong động cũng nóng hơn. Nguồn khí lạnh bắt đầu dao động chống lại hỏa linh...

Kéo dài chừng vài khắc... cuối cùng khí lạnh uốn lượn tạo thành những khối băng nhọn nhô lên tứ phía.

Nàng và Lãnh Minh Dực buộc phải lui về phía sau phòng thủ. Trong lúc né tránh dường như nàng vừa thấy cái gì đó thoáng qua...

" Trận pháp khá mạnh. Chỉ tấn công như vậy không phải là cách"_ Lãnh Minh Dực nhận xét tình hình.

Chậc! Biết vậy gọi Dương Hàn Long cùng đi rồi, kêu hắn rút Tuyền Hỏa chém vài nhát là xong!

Nhạc Phượng Hy đưa tay định chạm vào khối băng nhọn gần đó kiểm tra...

" Cẩn thận!!!"_ Lãnh Minh Dực hốt hoảng kéo tay nàng về.

Hắn lấy viên đá nhỏ ném vào khối băng lập tức từ khối băng phát ra tia điện xanh lam phá hủy viên đá đến không còn vết tích nào.

Trong băng có lôi?!

" Dực, có phải Thiên Lộc của chúng ta thuộc hệ Băng và Lôi không?"

" Ừ. Băng Thiên Lộc là của nàng, còn Lôi Thiên Lộc là của ta"

Chắc vì như vậy mà trận pháp này mang thuộc tính của băng - lôi nhằm bảo hộ Thiên Lộc.

" Vậy có lẽ ta nên dùng chính thuộc tính của nó để tấn công xem sao... nhưng ta cần tìm điểm yếu của trận pháp"_ Nàng đề nghị.

" Được, theo ý nàng"_ Hắn mỉm cười.

Bỗng có tiếng bước chân vang lên...

" Hai người vẫn chưa xong sao?"_ Vương Lạp Nguyên thở dốc chạy vào.

" Có chuyện gì sao?"

" Hiện tại, ở ngoài cửa động tập trung rất nhiều người. Bọn ta không cầm chân chúng lâu được đâu, hai người mau nhanh chân đi! Thần Giáo cũng sắp đến nơi rồi, Hiên đang giữ chân họ"_ Vương Lạp Nguyên thúc giục.

Lãnh Minh Dực gấp rút ôm lấy nàng nhảy lên, tay còn lại tạo tia tử điện phá bỏ những khối băng... quả nhiên gặp lôi linh, trận pháp không manh động tấn công nữa... chỉ là khối băng chầm chậm tái sinh lại như cũ, chắn hết đường lui.

Nhạc Phượng Hy cũng tranh thủ nhìn xung quanh... nếu nàng không lầm ánh sáng kỳ lạ nàng thấy vừa rồi chính là yếu điểm của trận pháp.

Vụt! Choang!!!

Một đạo mũi tên bắn tới, Vương Lạp Nguyên nhanh chóng lấy kiếm đỡ lấy.

Có ba nhân ảnh bước đến... người dẫn đầu mặc hoàng y quyền quý, trên vai đeo bộ cung tên vàng.

... là Hoàng Việt Minh!!!

" Các ngươi là ai? Mau chịu thua đi!"_ Bạch Khinh Lục chỉa kiếm về phía bọn nàng.

" Khoan đã?! Hai người kia... mau bỏ mũ áo xuống"_ Hoàng Việt Minh chỉ về phía nàng và Lãnh Minh Dực.

" Các ngươi có quyền gì ra lệnh cho chúng ta?"_ Vương Lạp Nguyên chắn trước mặt bọn nàng sau đó nhỏ giọng nói.

" Ta sẽ chặn họ, hai ngươi hãy đi trước đi"

" Không cần"_ Nàng đẩy hắn ra một bên, sau đó cao giọng nói.

" Không ngờ lại gặp thái tử điện hạ cùng các vị thiếu gia ở đây"_ Nàng cởi bỏ mũ áo xuống.

" Nhạc Phượng Hy?!"_ Cả ba người đồng thanh.

" Là ta"

" Sao ngươi lại ở đây? Không lẽ... ngươi cũng vì Thần Thú?"_ Bạch Khinh Lục ngạc nhiên hỏi.

" Các người đến đây vì mục đích gì thì đó cũng là mục đích của ta. Vì vậy chúng ta là địch nhân, ta sẽ không nương tay"_ Nàng thẳng thắn trả lời.

" Thần Thú là thượng thú chí tôn của thiên địa, chúng ta đại diện hoàng gia đến đây để bảo hộ thần thú. Nhạc Phượng Hy, ngươi không thể cố chấp đoạt lấy Thần Thú. Với sức mạnh cực đại của chúng, cơ thể ngươi sẽ không thể khống chế được và rồi ngươi sẽ bị trọng thương đấy!"_ Đông Phương Triệt khuyên nhủ.

" Đa tạ đã nhắc nhở"

" Nhạc Phượng Hy, ngươi nên nghe lời khuyên của bọn ta..."_ Bạch Khinh Lục cố gắng thuyết phục.

Bỗng một đốm sáng trắng bay đến và tan biến trước mặt Vương Lạp Nguyên.

Sắc mặt Vương Lạp Nguyên chuyển biến xấu... đây là báo hiệu của Lý Minh Hiên!

" Không xong rồi, bọn chúng đã vào trong rồi... chúng ta phải nhanh lên, người của ta đều bị trọng thương"

Mắt nàng lộ tia sát khí... hừ! Thần Giáo, nếu các ngươi dám phá đám việc của nàng, nàng tuyệt không thể tha!!!

" Ba người mau tránh ra!!!"_ Nàng nhắc nhở nhóm Hoàng Việt Minh

Nàng nhảy lên cao nhìn bao quát xung quanh sau đó hàn quang lóe trong mắt nàng... nàng lấy từ không gian ra chiếc roi gai kết hợp với hỏa linh tấn công vào trận pháp... lập tức trận pháp hoạt động, tập trung công kích vào nàng. Nàng uyển chuyển nhảy về phía đường ra vào của hang động chờ đợi... sự tấn công của trận pháp.

Đến khi lớp băng nhọn gần chạm đến nàng thì nàng vận băng linh bảo hộ rồi lăn lại vào trong.

Bây giờ băng chắn hết ngõ hang mọi người đều bị giam ở bên trong, không có lối ra...

" Nhạc Phượng Hy! Ngươi đang làm cái gì vậy???"_ Bạch Khinh Lục hét lên.

" Tránh để đám sâu bọ xâm nhập vào đây"_ Nàng lãnh đạm trả lời, thản nhiên cất roi rồi quay sang Lãnh Minh Dực nói.

" Dực, huynh đánh ở trên, ta đánh ở dưới"

Lãnh Minh Dực gật đầu vận lôi linh tạo cầu tử điện lớn bằng cả một căn phòng... cùng lúc đó nàng nhắm mắt vận băng linh truyền xuống đất...

Sau đó nàng lập tức mở mắt ra, dậm chân mạnh xuống đất, hàng loạt khối băng lam mọc lên.

Quả cầu điện cũng được phóng lên...

Ở trên đầy tĩnh điện, ở dưới toàn khí lạnh rồi hai linh khí bắt đầu hòa nhập lại với nhau đến khi...

" Điểm yếu kia rồi!"_ Nàng reo lên khi thấy có vòng sáng trắng như đang hút hai linh khí băng và lôi lại...

Kế hoạch của nàng chính là để điểm yếu đó lộ ra ngoài... nhưng nó sẽ nhanh chóng ẩn mất nếu nàng và Lãnh Minh Dực thu hồi lại linh lực.

Trong lúc nàng đang tìm cách để ra hiệu cho Vương Lạp Nguyên tấn công vào điểm yếu đó thì... bỗng có một mũi tên lóe lên rồi cắm thẳng ở giữa vòng xoáy đó...

Nàng quay sang nhìn Hoàng Việt Minh tay đang căng cung tên...

Hoàng Việt Minh ra hiệu tỏ ý muốn hợp tác với nàng...

Vòng xoáy biến động mạnh gây chấn động lớn... tức thì một cánh cửa đá từ từ mở ra.

" Mau vào thôi"_ Nàng nói. Thời gian cầm chân bọn Thần Giáo sẽ không được lâu đâu...

Ở giữa hang động là lớp màng bọc có chứa hai chú tuần lộc ôm nhau ngủ...

Lãnh Minh Dực tiến gần, liền tay cắn máu vẽ ký tự cổ lên lớp màng bọc đó...

Đông Phương Triệt cùng Bạch Khinh Lục tiến đến chặn lại nhưng lại gặp Vương Lạp Nguyên...

Nàng nhìn thẳng Hoàng Việt Minh. Nàng thấy được sự bối rối trong mắt hắn... có lẽ hắn đang phân vân nên chọn giúp nàng hay ngăn nàng đây...

" Ngươi không cần vì ta... cứ làm theo suy nghĩ ban đầu của ngươi đi"_ Nàng nói xong thì quay đầu đi đến chỗ Lãnh Minh Dực.

Đồng thời nàng triệu hồi Kim Loan và Hỏa Phụng ra giúp đỡ Vương Lạp Nguyên.

" Ai da... tỷ tỷ, nhanh như vậy đã tìm được Thiên Lộc rồi sao? Trời~ giờ họ vẫn còn ngủ sao?! Trong khi chủ nhân đang tất bật đấu đá để giành lại họ thì họ lại ngủ ngon lành như vậy...hazzz"_ Hỏa Phụng chống hông nhìn Thiên Lộc đang say giấc.

" Tiểu Phụng... muội giúp ta kéo dài thời gian để bọn ta thực hiện khế ước"_ Nàng nói.

" Được! Tỷ cứ giao cho muội!"

Hỏa Phụng tạo bức màn lửa đỏ rực ngăn cách nàng cùng Lãnh Minh Dực với mọi người...

Lãnh Minh Dực lúc này cũng đã phá vỡ lớp bọc của Thiên Lôi...

Hai chú tuần lộc từ từ mở mắt ra... mắt ngó dáo dác xung quanh sau đó mắt sáng lên khi nhìn thấy Nhạc Phượng Hy và Lãnh Minh Dực.

Chú tuần lộc màu lam, dưới chân là có vòng kết tinh băng, đôi sừng ánh bạc lấp lánh... nó nhảy xuống bệ đá đứng trước mặt nàng, đầu dụi dụi vào người nàng.

Bên Lãnh Minh Dực cũng vậy... một chú tuần lộc tương tự như của nàng, chỉ khác là nó màu tím, mỗi bước chân của nó đi qua đều để lại lực tĩnh điện.

" Chủ nhân~ ta nhớ người quá!"_ Băng Thiên Lộc làm nũng.

Nàng ôn nhu vuốt lên đầu nó...

" Chúng ta phải nhanh thôi"_ Lãnh Minh Dực nhắc nhở.

Khế ước mở... bao bọc lấy cả bốn, hai chú Thiên Lộc kêu lên rồi phát sáng đến chói cả mắt...

" Ta... Băng Thiên Lộc..."

" Ta... Lôi Thiên Lộc..."

" Chính thức nhận Thần Nữ/ Thần Tử hiện lấy tên là Nhạc Phượng Hy/ Lãnh Minh Dực làm chủ nhân... nguyện sẽ trung thành mãi mãi với người"

Chấp nhận khế ước xong... một luồng linh lực khá mạnh đột ngột xâm nhập vào kinh mạch...

Lãnh Minh Dực mạnh hơn nàng nên dễ dàng tiếp nhận sức mạnh khổng lồ này trong thời gian ngắn... dù sao hắn cũng không hẳn là phàm nhân.

Còn riêng nàng, do thân thể nàng là một con người nên phải trải qua cải tạo cơ thể dần mới thích ứng với sức mạnh mới... vì vậy nàng phải trải qua sự đau đớn tột cùng.

Lãnh Minh Dực sớm hoàn thành khế ước... hắn liền triệu hồi Thanh Long cùng Hắc Báo ra hỗ trợ.

Sau đó hắn đứng sau lưng nàng vận công giảm thiểu sự đau đớn cho nàng. Nhìn nàng chịu đau đớn thế này hắn cũng cảm thấy đau lắm~

Rầmm!!! Ầm!

Phía ngoài kết giới, Thần Giáo cùng một vài gia tộc đã tiến vào.

" Người bên trong là ai? Tại sao lại có linh thú lớn mạnh như vậy?!"_ Bọn họ vừa vào đến liền bàng hoàng trước sự uy phong của các linh thú...thậm chí còn có linh thú hóa người... ai ai cũng hiếu kỳ cường nhân ấy là ai?!

" Minh... bây giờ ta phải làm sao? Thần Giáo cũng đã đến rồi, chúng ta không thể cản lại họ"_ Đông Phương Triệt e dè nhìn đám người bạch y kia.

" Không thể để nàng gặp nguy hiểm được"_ Hoàng Việt Minh như nói với bản thân mình. Đôi mắt kiên định... hắn hướng về phía kết giới lửa.

Hỏa Phụng bay xuống trước mặt Hoàng Việt Minh phòng thủ...

" Hãy để ta vào trong..."

Hỏa Phụng trố mắt nhìn hắn...

Sao người đó lại có khí tức của Thần Tử?! Mặc dù khí tức ấy rất yếu nhưng nó vẫn cảm nhận được... Không phải Thần Tử là Lãnh Minh Dực sao???


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.