Thần Nữ Ngạo Cuồng Thiên Hạ

Chương 5: Bạc đãi




Nhạc Phượng Hy cùng Vũ Hồng di chuyển Nhạc Thiên Kỳ vào phòng Phượng Hy.

Nàng không có ý giấu diếm về việc nàng có không gian cho Vũ Hồng biết, dù sao cũng không có ai có thể cướp đoạt được, nó đã gắn kết đồng sinh đồng tử với linh hồn nàng rồi. Tuy vậy, không gian của nàng khá là phi thường, không giống khái niệm không gian ở thế giới này vì vậy tránh phiền phức nàng vẫn nên tạm thời không nói rõ ra.

Vũ Hồng vốn là nha hoàn từ nhỏ đã ở trong phủ, cũng chỉ học được một chút kỹ năng, am hiểu cũng không nhiều vì vậy sau khi nghe nói đến không gian, nha đầu này chỉ vô cùng ngạc nhiên và hiếu kỳ, sau lại cho rằng nàng nhặt được bảo khí không gian, không hề nghi ngờ gì về điều kỳ diệu của không gian của nàng.

Sau khi tiết lộ việc không gian của nàng cho Vũ Hồng biết đồng thời dặn dò giữ bí mật, nàng lấy từ không gian vài viên thuốc tây gồm thuốc hạ sốt, giảm đau, kháng sinh, vitamin, rồi lấy thêm vài dụng cụ sát khuẩn vết thương. Nhìn Vũ Hồng đang trố mắt nhìn mấy thứ đồ vật lạ đó, trong ánh mắt không giấu vẻ tò mò, Phượng Hy nàng chỉ giải thích sơ bộ tác dụng của chúng rồi tiến hành chăm sóc Thiên Kỳ.

Quả nhiên sau một canh giờ, Nhạc Thiên Kỳ giảm sốt hẳn. Khi hắn tỉnh dậy thì đập vào mắt hắn là tỷ tỷ của hắn đang ngủ bên cạnh giường, không phải hắn đang nằm mơ chứ? Nhạc Phượng Hy cùng vừa lúc tỉnh giấc, mắt còn lờ đờ do ngái ngủ thấy Thiên Kỳ đã tỉnh nên lơ đãng hỏi: " Ngươi tỉnh rồi à?" sau đó theo thói quen nàng áp đầu mình vào đầu Thiên Kỳ để đo nhiệt độ.

Một tiếng oang trong đầu Thiên Kỳ, tỷ tỷ là đang... đang... gần gũi với hắn???

" Ừm hết sốt rồi"_ Nhạc Phượng Hy vẫn không để ý đến khuôn mặt đỏ bừng của tiểu đệ mà chỉ quan sát bệnh tình của hắn.

" Tỷ tỷ?"

" Hửm?"

" Không phải ta đang nằm mơ sao?"

Nhạc Phượng Hy ngốc người, không phải tiểu đệ của nàng sốt lâu quá rồi bị ngốc rồi nha, nhưng suy nghĩ lại cũng đúng, vị tỷ tỷ luôn lạnh nhạt với hắn nay lại ôn nhu chăm sóc hắn nên hắn khó hiểu cũng phải... nàng nhéo nhẹ lên mu bàn tay Thiên Kỳ

" A! Đau! Tỷ đang làm gì vậy?"_ Tay hắn nhói đau theo phản ứng giật lại xoa xoa.

" Muốn cho ngươi biết có phải là mơ không?"

"... vậy là thật?"_ Nhạc Thiên Kỳ còn ngơ ngác hỏi.

" Hazz... ngươi yên tâm, ta thực sự thay đổi rồi... từ nay ta sẽ làm tốt vai trò tỷ tỷ... sẽ tốt với ngươi và Hồng nhi, từ nay Hồng nhi, ngươi và ta sẽ là tỷ đệ tốt, là một gia đình..."_ Nhạc Phượng Hy ôn tồn giải thích.

" Tỷ tỷ..."

" Tiểu... A không phải... tỷ tỷ... muội mang thức ăn lên cho tỷ"_ Vũ Hồng đột ngột bước vào, trên tay đang bưng khay thức ăn. Thấy Thiên Kỳ đã tỉnh nên vui mừng: " Đúng là thần dược, tiểu Kỳ đã tỉnh rồi... đây mọi người cùng dùng bữa thôi"

Nhìn trên khay chỉ vẻn vẹn một dĩa rau luộc ít ỏi, dĩa thịt kho vụn và bát canh toàn nước canh đục đục lác đác vài cọng rau... mặt Phượng Hy tối sầm lại...

" Đây là bữa ăn?"

  " A... tỷ tỷ chúng ta hiện giờ chỉ còn nhiêu đây thôi, muội còn lấy thêm món thịt nữa nè..."_ Vũ Hồng lo sợ Phượng Hy nàng vì bữa cơm đạm bạc mà không chịu ăn uống, dù sao nàng cũng quen sống trong nhung lụa bỗng dưng lại phải sống trong hoàn cảnh như thế này, thực khó cho nàng... 

Nhạc Phượng Hy nàng không ngờ sau khi nàng không còn chỗ dựa nữa thì ngay cả một nha hoàn làm bếp cũng không xem nàng ra gì, ắt hẳn những người khác cũng vậy thôi... suốt thời gian qua tỷ đệ nàng bị chuyển sang viện phòng, thực chất là nhà bỏ hoang sau hoa viên, không được cung cấp vật dụng hằng ngày cũng như quét dọn sạch sẽ phòng ốc, tất cả mọi việc dọn dẹp đều do một tay Vũ Hồng làm...nàng nhìn sang đôi bàn tay của Vũ Hồng bây giờ đã chai sạn nứt nẻ, có vài chỗ bị thương chắc do bị hầu nhân khác ngược đãi, ngay Thiên Kỳ đệ đệ bây giờ rất gầy yếu xanh xao, nếu bây giờ không chăm sóc tốt cho hai người này e rằng sau này sẽ khó sống lâu ở thế giới này a! Mấy người đó muốn ép nàng.

Được! Nàng sẽ ghi nhớ thật kỹ!

" Hồng nhi! Muội tổng quát lại tài sản hiện có của chúng ta cho ta xem"

" Chuyện này... hiện tại lão gia đã tước bỏ địa vị đại tiểu thư của tỷ nên mọi tài sản đều bị thu hồi lại và giao cho nhị tiểu thư... hiện tại chúng ta chỉ còn vài thanh tệ nếu ta tiết kiệm thì đủ sống trong 2 tuần, tỷ còn vài món trang sức mà tỷ yêu thích nên muội không dám đụng vào..."

" Không ngờ ta lại nghèo đến vậy a?!"_ Nhạc Phượng Hy cười trào phúng.

" Tỷ tỷ... hay là đệ đến xin thúc thúc tha thứ nha!"_ Nhạc Thiên Kỳ kéo kéo góc áo nàng, e dè đề nghị.

" Không được!!! Ta cấm!"_ Nhạc Phượng Hy ngay lập tức bác bỏ, nàng vậy mà phải xin lỗi đám người vô liêm sỉ đó hả? Có chết nàng cũng không làm!!!

" Đệ yên tâm... bây giờ tỷ tỷ của ngươi không còn như trước nữa, chúng ta chỉ có thể đạp nhân ở dưới chân chứ không bao giờ quỳ xuống van xin người khác"_ Nàng xoa đầu Thiên Kỳ và giải thích

" Ọc ọc... ọc"_ Bụng ba người không hẹn mà kêu lên, đúng là giờ này ai cũng đói rồi, Phượng Hy thở dài nhìn mâm cơm trên bàn, thứ này sao mà ăn, có ăn cũng không thể no được lại không có dinh dưỡng nữa... may mà nàng có không gian, trong đó có đầy đủ lương thực, thực phẩm tươi sống... cũng lâu rồi nàng chưa vào bếp nên giờ phải trổ tài rồi!!! ( t/g: chú ý nha, ở dị thế con người ăn thịt ma thú, linh thú bậc nhỏ chứ không như thịt bò, heo, gà như thế giới cũ của nàng nhưng cứ tưởng tượng chất lượng cũng ngon như nhau đi!!!^_^)

" Hồng nhi... muội giải thích cho tiểu Kỳ giúp ta, ta đi nấu một lát rồi quay lại... còn nữa, mấy thứ này không được động đến"_ Nhạc Phượng Hy dặn dò xong liền xoay người một cái liền biến mất

" A... tỷ tỷ đâu?"_ Thiên Kỳ bị bất ngờ nên liền hỏi

" Tiểu Kỳ...từ từ ta giải thích cho..."

Nhạc Phượng Hy lúc này đang ở không gian, nàng định nấu vài món tiện thể tẩm bổ cho thân thể này với Thiên Kỳ vừa khỏi bệnh... Thật kỳ lạ?! Dường như nàng cảm thấy không gian của nàng có sự thay đổi thì phải,... không gian lúc này hình như được mở rộng ra và xuất hiện thêm một hồ nước lớn...từ xa xa nàng thấy thấp thoáng một căn nhà nhỏ.Nhạc Phượng Hy không do dự tiến đến căn nhà đó, đến gần nàng mới thấy rõ đó là một căn nhà bằng gỗ đơn sơ nhưng thanh lịch, nàng bước vào thì thấy không gian trong nhà hoàn toàn rộng lớn hơn so với khi nhìn bên ngoài, trong đây chỉ toàn sách là sách, nàng không vội lật chúng xem thử mà tiên đến bàn gỗ nơi có đặt một chiếc hộp gỗ nhỏ được chạm khắc tinh xảo, Phượng Hy mở nó ra thì thấy bên trong là một quả trứng nhỏ màu lục. Đang mải mê quan sát thì bỗng nàng bị vật gì đó đâm vào rồi ngón tay làm chảy máu, máu nàng rơi xuống quả trứng... sau đó quả trứng phát sáng rồi... nở ra!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.