Tái Kiến Lan Lăng

Chương 93: Dạ thẩm kinh




"Ta biết trong cung đại Tề, sẽ chẳng có kẻ đó đâu.'' Linh Ca bỗng nhiên nói, '' Dù sao ngay cả ta cũng chẳng thèm gây hại tới Lạc Tử Dạ, những túi cơm túi rượu trong cung kia không có khả năng sẽ làm.''Thân thể Trường Cung thể run lên, "Vũ Văn cô nương, ý của ngươi là... Còn có người muốn gây bất lợi đối với Tử Dạ?''Linh Ca gật đầu, "Ngươi kể lại cho ta nghe ngày ấy đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?'' Linh Ca nói xong, liền giãy dụa muốn xuống giường.Trường Cung mang chuyện hôm đó tất cả nói một lần, Linh Ca hơi hơi trầm tư, "Có thể mang ta đi tới gần giả sơn nhìn một cái hay không?''Trường Cung đồng ý một tiếng, bước ra cửa phòng, gọi nha hoàn đem dù che mưa tới."Thân ngươi hư nhược, ta đỡ ngươi đi." Trường Cung nói, liền đưa tay ra, đỡ cánh tay Linh Ca, thân thể giữ đúng khoảng cách với Linh Ca.Linh Ca âm thầm thở dài, "Cao Trường Cung, Kỳ Lạc nếu cẩn thận tỉ mỉ như ngươi vậy, thì có lẽ sẽ phân rõ thật giả?" Khổ sở lắc đầu cười, Linh Ca hít một hơi thật sâu, "Mà thôi..."Trường Cung cầm ô, bung dù mang theo Linh Ca đi tới sau giả sơn.Từ xa Chức Cẩm nhìn thấy tình cảnh như vậy không khỏi bắt đầu lo lắng, các nàng muốn làm cái gì?"Cầm ô tới." Chức Cẩm phân phó một tiếng, nha hoàn đem cây dù đưa tới.Chức Cẩm chống ô, lặng lẽ đi tới giả sơn."Hắt xì!" Linh Ca nhịn không được hắt xì hơi một cái."Vũ Văn cô nương, xin thứ cho ta bất kính rồi." Trường Cung nói rồi, một tay cởi xiêm y trên người xuống, cho Linh Ca khoác.Linh Ca cười nhạt, "Cao Trường Cung, ngươi hôm nay cũng làm cho ta có chút kinh ngạc a."Trường Cung nghiêm mặt nhìn Linh Ca, nói: "Nguyên lai không nên để cho ngươi mệt nhọc như vậy, chỉ là, tính mệnh Tử Dạ không rõ, ta rất muốn lập tức tìm được nàng... Vũ Văn cô nương, ta bây giờ tâm loạn như ma, căn bản là không có cách nào yên tĩnh suy nghĩ nhiều, có thể, chỉ có ngươi mới có thể cứu nàng."Linh Ca nhẹ nhàng cười đến có chút thê lương, "Nàng ngược lại là một nữ tử hạnh phúc, ngươi coi như là hảo phu lang thế gian ít có rồi."Lòng dạ Chức Cẩm hơi đau, nàng rõ ràng để ý Trường Cung!Trường Cung lắc đầu, "Ta không tính là..."Linh Ca cười lành lạnh, không trả lời, ngưng thần nhìn một chút phía sau giả sơn, hỏi: "Lúc đó ngươi nói Lạc Tử Dạ cùng Vương phi trốn ở chỗ này?"Trường Cung gật đầu, ánh mắt rơi vào trên tảng đá đã từng nhuốn máu kia, "Còn có một khối thạch, có nhuộm máu tươi.''Linh Ca suy nghĩ một chút, nói: "Vương phi có bị thương không?"Trường Cung gật đầu, "Chức Cẩm quả thực bị thương ở trán, mấy ngày này đều ở trong phòng điều trị vết thương.''''Trán sao?'' Linh Ca khom người xuống, cầm tảng đá lên, đầu ngón tay vuốt ở trên tảng đá, "Bị hòn đá như vậy đập trúng trán, thì e là sẽ hủy dung nhan mất.''"Chờ đã." Trường Cung cả kinh, dường như nghĩ tới điều gì, cầm tảng đá trong tay đem Linh Ca, "Chức Cẩm bị thương không phải như thế...""Như vậy khối thạch này không được dùng để đánh Vương phi." Linh Ca vừa dứt tiếng, dường như đoán được vài phần, rồi lại nhịn một chút nói, "Cao Trường Cung, xin hỏi Vương phi là một nữ tử như thế nào?''Thần tình Trường Cung cứng đờ, nói: "Nàng xưa nay thích lễ Phật, điềm tĩnh đạm bạc, là một cô nương tốt... Chỉ là kiếp này... Ta cùng với nàng không làm lại từ đầu được.''"Vì sao?" Linh Ca tiếp tục hỏi.Trường Cung khàn giọng nói: "Ta nợ nàng, còn chưa trả nổi. Lòng của con người, chỉ có một mà thôi, lấp đầy bởi một người, thì không chứa nổi người thứ hai, không phải sao? Nếu như ta dây dưa nữa trong tiền duyên, đối với Tử Dạ mà nói, là thương tổn. Đối với Chức Cẩm mà nói, ta chỉ có thể làm thân nhân của nàng, chiếu cố nàng cả đời...""Ta còn tưởng rằng ngươi muốn hưởng hết tề nhân chi phúc..." Linh Ca cười lạnh một tiếng, "Có đôi khi chuyện ngươi muốn làm, không phải là mong muốn của người khác.''Thân thể Trường Cung chấn động, dường như đoán được ý tứ trong lời nói của Linh Ca, không dám đi tiếp lời Linh Ca nói.Linh Ca nhẹ nhàng hít một hơi, "Cao Trường Cung, ta đột nhiên cảm giác được ngươi so với ta còn bị tổn thương nhiều hơn. Bên ngoài có người muốn mạng của ngươi, trong nhà cũng không an lòng được.''Trường Cung nhíu chặc chân mày, nói: "Chức Cẩm nàng không biết làm chuyện như vậy...""Thế sự vô thường, ta cũng không nghĩ tới sẽ giúp ngươi làm cái gì, ngươi xem, bây giờ ta không phải đang giúp ngươi sao?'' lời nói Linh Ca nhàn nhạt, cũng đủ làm cho tâm Trường Cung trong nháy mắt lạnh lẽo. Nói xong, Linh Ca đứng lên, nhìn chung quanh một chút, nói: "Nếu tảng đá đã làm ai đó bị thương, tất nhiên sẽ có vết máu, Cao Trường Cung, khi đó nó dẫn đi đâu không?''Trường Cung gật đầu, chỉ đường mòn dọc theo sau giả sơn, "Vết máu chạy một đường qua bên kia, thẳng đến cửa sau.""Cửa sau?" Linh Ca hơi hơi nhíu mày, "Cao Trường Cung, ta nghĩ ta không cần phải suy luận nữa.''"Ngươi biết tung tích của Tử Dạ?" Trường Cung vội vàng hỏi.Linh Ca gật đầu, "Không phải ta biết, mà là có người biết." Linh Ca nói xong, quay đầu nghiêm mặt nhìn Trường Cung, "Ngươi nếu như tin ta, thì đừng cản ta làm một chuyện."''Được..." Trường Cung nặng nề gật đầu."Vậy thì xin Vương gia đưa hết thảy hạ nhân nha hoàn thị vệ đều triệu tập lại, ta muốn thấm vấn ban đêm." Linh Ca bình tĩnh nhìn Trường Cung, "Ta hy vọng kết quả không phải suy nghĩ trong lòng chúng ta.''Trường Cung chỉ cảm thấy lòng bỗng nhiên nhói một cái, nàng cũng không phải là người ngu ngốc, nàng hiểu ý của Linh Ca.Chức Cẩm... Chỉ mong tất cả không có quan hệ gì tới ngươi.Không quá một khắc, nha hoàn, hạ nhân, thị vệ nhao nhao tập trung trong viện.Linh Ca cùng Trường Cung kề vai đứng ở trên bậc thang, hỏi Trường Cung, "Cao Trường Cung, người đến đông đủ chưa?"Trường Cung ánh mắt quét qua mọi người, nói: "Thiếu một người, mấy ngày gần đây cảm phong hàn, không dậy nổi.''"Ah?" Linh Ca trầm xuống, "Ta trước hết thẩm những người này."Trường Cung lặng lẽ gật đầu, đáp ứng.Chức Cẩm đứng ở đàng xa nhìn chăm chú vào tất cả trong sân, không rõ Trường Cung cùng Linh Ca đến tột cùng muốn làm cái gì?Linh Ca lên tiếng nói: "Tối nay ta chỉ hỏi cái ngươi ba vấn đề, ta tìm được kết quả mong muốn, các ngươi có thể đi về nghỉ." Dừng một chút, Linh Ca hỏi vấn đề thứ nhất, "Ngày Lạc Tử Dạ mất tích, các ngươi ở chỗ nào? Kẻ nào ở tiền đường chuẩn bị hôn lễ thì đứng bên trái của ta, ở hậu viện thủ vệ đứng bên phải của ta, không ở tiền viện cũng không ở hậu viện thì đứng yên.''Nha hoàn, hạ nhân, thị vệ nhất thời chia làm ba nhóm.Nha hoàn hạ nhân đa phần đều đến đứng ở bên trái, thị vệ đa số đứng ở bên phải, chỉ có hơn mười người đứng ở chỗ cũ.''Những kẻ ở tiền viện chuẩn bị hỉ đường kiểm chứng là thật, thì liền có thể đi về nghỉ trước.'' Linh Ca nhìn bọn hạ nhân nha hoàn chỉ chỉ lẫn nhau, vẫn chưa nhìn ra thần sắc khác thường nào, Vì vậy không đợi bọn hạ nhân nha hoàn mở miệng, liền phất tay nói, "Các ngươi có thể lui xuống nghỉ ngơi.""Dạ." Bọn hạ nhân Nha hoàn lui xuống.Linh Ca lại nhìn thị vệ bên phải, nói: "Các ngươi trả lời ta vấn đề thứ hai, nói xem ngày ấy rốt cuộc có bao nhiêu thích khách?" Tỉ mỉ quan sát biểu tình của thị vệ, Linh Ca không muốn buông tha dấu vết nào."Mười người!" Bọn thị vệ cùng kêu lên trả lời, cũng không có dị thường.Linh Ca gật đầu vẫy tay để cho bọn họ cũng lui xuống, bình tĩnh nhìn hơn mười người sau cùng ở trong viện, nói: "Nên hỏi các ngươi vấn đề thứ ba rồi."Hơn mười người bọn họ nha hoàn có, hạ nhân có, cũng có thị vệ, nghe được thanh âm lạnh như băng của Linh Ca, tâm không khỏi treo lên, đến tột cùng xảy ra chuyện gì, mà bị lưu lại thấm vấn ban đêm?Linh Ca cũng không hỏi tiếp, mà xoay người nhìn Trường Cung, "Cao Trường Cung, ta một hồi nếu như hoài nghi ai không nói thật, ngươi cũng không thể mềm tay, trực tiếp hạ lệnh lôi ra giết!""Ngươi..." Trường Cung chần chờ nhìn Linh Ca, mắt tràn đầy kinh sắc.Linh Ca ngẩng lên, "Ngươi đã nói ngươi tin ta, lẽ nào ngươi không làm được? Ngươi nếu không làm được đến mức này, Lạc Tử Dạ cũng vĩnh viễn không có khả năng tìm được!"Trường Cung cắn răng gật đầu, "Tốt! Cầm kiếm tới!"Bọn thị vệ đưa kiếm đến tay Trường Cung, Trường Cung rút ra, kiếm phong chỉ vào từng người đang biến sắc trong viện."Vương gia tha mạng!" Bốn nha hoàn trong đó quỳ xuống, "Lúc đó chúng ta đều ở đây trang trí động phòng a, căn bản không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì?""Phải không?'' Linh Ca bung dù bước tới bên người bốn nha hoàn, "Ngẩng mặt, nhìn ta, nói lại lần nữa xem.""Nô tỳ theo như lời, những câu này là thật!" Bốn nha hoàn trong mắt mơ hồ đã có lệ quang."Các ngươi lui ra a!." Linh Ca phất tay, ánh mắt rơi vào trên mặt năm tên thị vệ, "Các ngươi lại đang làm cái gì?"Năm tên thị vệ đĩnh trực thân thể, nói: "Thủ vệ Lan Lăng vương Phủ đại môn, không dám tắc trắc.''"Các ngươi cũng lui ra đi." Linh Ca cũng phất phất tay.''Dạ!" Năm tên thị vệ đứng lên, lui xuống.Còn dư lại bốn gã hạ nhân sợ đến run lập cập, "Vương gia tha mạng, tha mạng a, mấy người chúng ta vẫn cúi đầu quét tước hoa viên, cái gì cũng không biết a.""Lưu các ngươi là có việc, đừng nhiều lời.'' Linh Ca nhướng mày, ý bảo Trường Cung nâng kiếm đi tới, "Vấn đề thứ ba này, là muốn hỏi các ngươi có nghe được dị hưởng gì ở cổng sau hay không?''"Cửa sau?" Một tên hạ nhân trong đó run giọng lắc đầu, "Không có... cửa sau vẫn đóng chặt, bình thường không người đi... Cho nên... Hẳn là không có gì cả..."Kiếm phong lạnh như băng rơi xuống cổ của hắn, Trường Cung quát lên: "Thật không có gì cả?""Ta... Ta..." Hạ nhân cả kinh, càng không nói ra lời.Linh Ca lắc đầu thở dài, "Xem ra, chỉ có giết chết một người trong các ngươi, mới có thể hỏi ra chuyện ta muốn biết.''"Ta... Ta... Ta thấy Tứ nhi!" Trái lo phải nghĩ, một gã hạ nhân khác đột nhiên mở miệng, "Hắn... Hắn dường như từ cửa sau đi trở về tiền viện...""Tứ nhi?" Trường Cung cả kinh, "Bệnh thương hàn?"Linh Ca trào phúng cười, "Bệnh thật là đúng lúc a.""Các ngươi tất cả lui ra!" Trường Cung tức giận quát, nâng kiếm đi tới phòng hạ nhân mà Tứ nhi ở.Chức Cẩm chưa từng nhìn thấy Trường Cung có bộ dạng kinh người như vậy, không khỏi lui về phía sau. Chức Cẩm cử động như vậy, rơi vào đáy mắt Linh Ca.Một người luôn đứng ở chỗ tối dõi theo một người khác, hoặc là chính là yêu, hoặc chính là sợ.Linh Ca an tĩnh nhìn thần sắc Chức Cẩm tuy là nhìn không rõ, thế nhưng càng xác định vài phần, "Trong lòng cất giấu lời nói dối đầu tiên, thì sẽ còn nhiều lời nói dối hơn. Khi tất cả chân tướng rõ ràng, mới phát hiện, nếu không có lời nói dối lúc ban đầu, như thế nào lại có tuyệt vọng hôm nay?''Chức Cẩm cảm thấy có người đang nhìn mình đầy giận dữ, gò má hơi hơi quay lại, liền nhìn thấy Linh Ca đang cầm ô đứng ở trong mưa, hờ hững nhìn sang bên này.Linh Ca không nói gì, chỉ cầm ô đi tới phía Chức Cẩm, Chức Cẩm muốn rời khỏi, nhưng ngẫm lại, mình mới là chủ nhân vương phủ, vì sao phải tránh? Vì vậy bình tĩnh đứng ở tại chỗ, như không có chuyện gì xảy ra nhìn nơi khác.Linh Ca cầm ô đi thoáng qua Chức Cẩm, Chức Cẩm thở phào nhẹ nhõm."Vương phi, thương tổn tới người mình thương, chung quy cũng sẽ thương tổn chính mình, đạo lý này, không cần chờ đến thời điểm không thể quay đầu mới hiểu được.'' Linh Ca bỗng nhiên ngừng lại, ngâm một câu nói như vậy."Ngươi..." Chức Cẩm không biết nên trả lời Linh Ca như thế nào, nữ tử này không giống với Lạc Tử Dạ, trên người tán phát hơi thở lạnh như băng làm người run sợ.Linh Ca không thèm nhắc lại, càng đi càng xa.Chức Cẩm cúi đầu nhìn lòng bàn tay của mình, nói: "Ta sai lầm rồi sao? Không... Ta không sai... Muốn cùng người yêu gần nhau đến già, ta sai ở nơi nào?"Editor: quào quận chúa là cool girl siêu ngầu


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.