Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 432




Hắc Thổ chạy tới lập tức hạ lệnh, để tất cả mọi người trên tường thành lui lại, không thể tới gần phạm vi hai người đại chiến.

Phanh phanh phanh! Hai bóng người nhanh chóng va chạm giữa không trung, đan vào nhau, trong nháy mắt đã giao thủ hàng trăm lần, nhưng mỗi một lần đều cân sức ngang tài.

Một khắc sau, Cổ Trần và lão giả Thạch tộc cùng nhau rút lui, trên thân hai người tràn ngập khí tức nóng bỏng, mạnh mẽ ép đi lên.

- Ngươi rất mạnh, trách không được có thể giết Tiểu Thạch Vương điện hạ.

Lão giả Thạch tộc thận trọng mấy phần.

Cổ Trần hừ lạnh, khinh thường nói:- Lão già, tay chân ngươi không tốt thì đừng chạy tới đây nhảy nhót, nếu đã tới thì đừng trở về, để cái mạng già của ngươi lại đi.

- Cuồng vọng!Lão giả Thạch tộc tức giận, thể nội bộc phát ra một cỗ khí tức mạnh mẽ, lực lượng huyết mạch vận chuyển khắp cơ thể, một luồng ánh sáng u ám bao phủ.

- Thiên Hoang Thiên Thạch Chiến Thể, mở!Lão giả hét lớn, khí thế toàn thân bành trướng, thân thể tạch tạch bành trướng, trong chớp mắt biến thành một Thạch nhân, toàn thân bao trùm đá tảng cao ba trượng.

Trên dưới toàn thân lão là nham thạch, hơn nữa còn là thiên ngoại vẫn thạch, lộ ra ánh sáng kim loại, phía trên còn tản ra một cỗ khí tức nóng rực.

- Tảng đá chính là tảng đá, còn thiên thạch cái gì?Cổ Trần cười lạnh trào phúng, thân thể bắn ra từng luồng ánh sáng Thanh Đồng, trong nháy mắt hóa thành một Thanh Đồng Cự Nhân cao ba trượng.

Hắn thi triển Thanh Đồng Bí Giáp, hóa thành Thanh Đồng Cự Nhân cao ba trượng, hắn không hề biến hóa đến trình độ cực hạn, chỉ lớn như đối phương.

- Chiến!Một quyền đánh ra, hư không đều muốn sụp đổ xuống, Thanh Đồng quyền được ánh sáng mông lung bao phủ, quyền thế cuồn cuộn, ý chí sụp đổ.

Lão giả Thạch tộc hừ lạnh, cũng đánh ra một quyền, hai nắm đấm song song va chạm, hư không vang lên tiếng răng rắc giòn vang, giống như bị nứt toác.

Chỉ nghe “Đương” một tiếng, thân thể lão giả Thạch tộc bay ngang ra ngoài, không thể thừa nhận một quyền cuồng bạo của Thanh Đồng Cự Nhân.

Một quyền kia ẩn chứa lực lượng của mười vạn giọt Tiên Thiên chân huyết trong thể nội Cổ Trần, mỗi một giọt đều có thể đánh sập một tòa núi nhỏ, mười vạn giọt tập chung lại bộc phát ra một quyền, uy lực sẽ vô cùng khủng bố.

Ầm ầm!Thân thể lão giả Thạch tộc đụng vào phía trên ngọn núi ngoài thành, tạo thành một đóa mây hình nấm, tiếp theo nổ tung ra, tro bụi quanh quẩn thật lâu không tan.

- Thằng khốn!Lão giả Thạch tộc quát lên một tiếng, bất ngờ bay đến, toàn thân đằng đằng sát khí.

Chỉ tiếc, thứ nghênh đón hắn là Thanh Đồng quyền mạnh mẽ của Cổ Trần, một quyền nhanh hơn một quyền, phút chốc đánh ra mấy trăm quyền, quyền ảnh lấp lóe đầy trời.

Oanh!Lão giả Thạch tộc vừa mới chạy tới, lại lấy tốc độ càng nhanh bay ngược về sau một lần nữa, nặng nề đụng trên mặt đất, đập ra một khối bụi bặm ngập trời.

Cổ Trần đứng giữa không trung, lực lượng mạnh mẽ hội tụ dưới hai chân, hắn từ trên cao nhìn xuống, sau đó mãnh liệt giẫm vào trong hố.

Một tiếng rầm thật lớn vang lên, khắp nơi run rẩy, một luồng bụi bặm bay thẳng lên trời cao.

Dưới nền đất, thân thể lão giả Thạch tộc đã bị giẫm sâu vào mười mấy thước, nhưng rất nhanh đã triển khai phản kích, lão vung vẩy song quyền, đánh vào thân thể Cổ Trần.

Đương đương đương! Oanh!Mặt đất nổ tung, hai đại cường giả kịch chiến trong lòng đất, mặt đất bị đánh nát, lại lập tức giết vào không trung, tiếp tục triển khai chém giết kịch liệt.

- Cút!Một tiếng rít vang lên, có bóng người rơi xuống, va chạm ra một cái hố lớn.

Trong bụi mù, một Thạch nhân chật vật đứng lên, đang muốn ngước nhìn lên trời nổi giận, lại bị một cái lòng bàn chân hung hăng giẫm lên miệng.

Đông ong!Lại là một khối bụi bặm ngập trời, bùn đất nổ tung.

Cổ Trần dùng một chân giẫm nứt miệng Thạch nhân, sống mũi cũng nát, hai tròng mắt suýt chút nữa thì rơi ra.

- A! Thạch nhân kêu thảm, toàn thân bộc phát ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ, lập tức đánh bay Cổ Trần, ra xa mười mấy thước.

Lão Thạch nhân từ trong lòng đất nhảy ra, rơi trên mặt đất, khắp khuôn mặt toàn là mảnh vỡ, vết máu dâng trào, suýt chút nữa không nhìn thấy miệng.

Lão tức giận đến mức đỉnh đầu bốc khói, quát ầm lên:- Tiểu tử đáng chết, bổn tọa xé nát ngươi.

Hô!Vừa dứt lời, Thạch nhân nhảy lên không trung, từ trên cao nhìn xuống, muốn một chân giẫm Cổ Trần vào nền đất.

- Lão cẩu, ngươi ăn đá nhiều quá à?Cổ Trần cười lạnh, bỗng nhiên thân thể tăng vọt, thân thể từ cao ba trượng biến thành cao chín trượng.

Ông!Hư không run lên, đột nhiên tất cả sự vật trong phạm vi mười thước đều đứng im.

Cánh tay Cổ Trần nhẹ nhàng tìm tòi, năm ngón tay bắt lấy một cái chân của lão Thạch nhân, ra sức vụt xuống.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.