Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 311: Thu Phục




Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ đi dạo một vòng trong bộ lạc, hắn đã hỏi thăm Ngưu Lực, biết bộ lạc này không có Tế Thần.

Thật ra chỉ có có một Tế Thần, một con Mãng ngưu.

Nhưng bị Thạch tộc giết, bộ lạc Nhân tộc trong khu vực này không có Tế Thần tồn tại, hoàn toàn thành bãi chăn nuôi của Thạch tộc.

Nhân tộc ở đây cách một khoảng thời gian thì sẽ có Thạch tộc đến, mang đi một số lớn con nít, hoặc là thanh niên trai tráng của Nhân tộc làm khổ sai.

Tóm lại bộ lạc Nhân tộc trong khu vực này giống như bầy dê bị chăn nuôi, nhiều lần bị gặt, đừng mơ trốn thoát hoặc là phản kháng.

Bởi vì không có sức mạnh chống cự, chỉ có thể lặng lẽ chịu đựng loại chèn ép tàn khốc này.

Bây giờ thì tốt rồi, Cổ Trần đến trực tiếp phá vỡ hiện tượng này, tộc trưởng của các bộ lạc lớn nhỏ sau khi nhận được tin tức đã lục tục chạy đến.

Bọn họ muốn tự mình lại đây xác nhận một phen rồi mới có tính toán, dù sao không ai muốn mạo hiểm.

Nhưng khi tộc trưởng của các bộ lạc lớn nhỏ đến đây, nhìn thấy một vạn Long kỵ thì đều giật nảy mình, không kiềm được sợ hãi.

- Cho các ngươi một lựa chọn, thần phục, hoặc là rời đi.

Chính giữa bộ lạc, Cổ Trần một mình một người đứng ở nơi đó, thản nhiên nhìn bảy người nét mặt khủng hoảng, thấp thỏm bất an ở trước mắt mình.

Mấy người này là tộc trưởng của bộ lạc khác trong bãi chăn nuôi này, ba người già, bốn nam nhân vạm vỡ tráng niên, cộng với Ngưu Lực là tám người.

Trong đó có hai lão nhân chỉ là người thường, là tộc trưởng của hai bộ lạc nhỏ, nhân khẩu cỡ một vạn người.

Bốn nam nhân vạm vỡ còn lại thì hai người cảnh giới Tôi Thể ngũ trọng, một người cảnh giới Tôi Thể lục trọng, một người cảnh giới Tôi Thể thất trọng, ở trong mắt hắn là không chịu nổi một kích.

Hai lão nhân rất đơn giản, trực tiếp tuyên bố bộ lạc đi theo Cổ Trần, gia nhập trong đó, thậm chí ngay tại chỗ kêu người đi về mang theo các tộc nhân đến đây.

Bốn tộc trưởng bộ lạc thanh niên trai tráng thì biểu cảm liên tục thay đổi, chần chừ do dự.

Cổ Trần không nói chuyện, nhưng Ngưu Lực ở một bên thì hừ lạnh mở miệng, quắc mắt hung dữ trừng bốn người ở trước mắt:- Các ngươi suy nghĩ kỹ, có biết kết cục không thần phục?Xem bộ dạng của Ngưu Lực như muốn giết mấy người kia ngay tại chỗ, sau khi thần phục Cổ Trần, có thể nói Ngưu Lực hết lòng hết dạ muốn làm việc cho tộc trưởng.

- Chúng ta, thần phục!Bốn người kia nhìn nhau một cái, cười gượng cúi đầu, trực tiếp quỳ xuống tuyên bố thần phục.

Không có biện pháp, bọn họ căn bản không có lựa chọn nào khác, không thần phục là chết, sau đó bộ lạc vẫn sẽ bị Cổ Trần thu nạp, thần phục thì còn giữ được một cái mạng.

Tuy rằng không thể làm tộc trưởng, nhưng ít nhất sống sót, gia nhập Hoang Cổ bộ lạc của Cổ Trần chưa chắc là việc xấu.

Đến đây thì tám bộ lạc đều thần phục, căn bản không mất một binh một tốt đã đánh chiếm được, đây là hiệu quả uy hiếp của thực lực và thế lực cường đại không cùng đẳng cấp.

Kẻ yếu đã định sẵn phải thần phục cường giả, đây là luật thép của thế giới Man Hoang rộng lớn.

- Tộc trưởng, tộc trưởng!- Nguy rồi, Thạch tộc giết tới rồi!Đang lúc này, một tên thợ săn khoác da thú từ bên ngoài hoảng loạn chạy vào, vẻ mặt kinh khủng báo cáo tin tức này.

Thạch tộc đột nhiên giết tới!Bên ngoài Mãng Ngưu bộ lạc, một đội kỵ binh đang cấp tốc đến gần, người người khoác Thạch giáp dày, tay cầm Thạch thương, vẻ mặt túc sát.

Những người này đều là kỵ binh của Thạch tộc, tọa kỵ dưới thân là các con Giao mã, đầu mọc hai sừng, vảy phủ toàn thân, huyết khí mạnh mẽ, tốc độ kinh người.

- Grít!Trên bầu trời còn có hơn mười con chim bay lượn, một đám chiến sĩ Thạch tộc cưỡi trên lưng chúng, là đội trinh sát trên trời của Thạch tộc.

Một nghìn kỵ binh đến, cộng thêm mười mấy lính trinh sát loài chim bay trên trời, hiển nhiên là vì nhận ra chỗ này khác lạ nên lại đây xem xét.

- Bãi chăn nuôi này là Thạch tộc chúng ta mở mang, không thể để xảy ra chuyện!Đi đầu là một tên tướng lĩnh Thạch tộc khí tức mạnh mẽ, người khoác Thạch giáp nặng nề, từ đầu tới chân quanh quẩn một luồng khí hung thần.

Đôi mắt của hắn lộ ra tia sáng lạnh lùng nghiêm nghị nhìn Mãng Ngưu bộ lạc càng lúc càng gần ngay trước mắt, trong lòng suy nghĩ rốt cuộc là loại người nào xâm nhập bãi chăn nuôi của Thạch tộc bọn họ?- Đến rồi!Lúc này trên tường của Mãng Ngưu bộ lạc tụ tập nhiều người.

Cổ Trần đứng ở đằng trước, nhìn đội kỵ binh từ xa kéo đến, với thị lực của hắn có thể xem rõ là một nghìn kỵ binh Thạch tộc.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.