Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 307: Thanh Đồng Đúc Thành Hạ




Dài cỡ năm trăm thước, rộng ba mươi thước, để xây lên tường Thanh Đồng thành như vậy thì khó khăn biết bao?Nhìn xem cảnh tượng trước mắt liền biết, nguyên bộ lạc gồm mười mấy vạn người đã phải điều động tám vạn thanh niên trai tráng lao động, phối hợp một trăm đầu Mãnh tượng, một đầu Độc Nhãn cự nhân.

Còn phải thêm vào Cổ Trần tự mình tham dự, thậm chí có khi hắn phải tự mình góp sức vào, xây một tháng mới xong tổng thể một nửa.

Suốt một tháng trời qua đi, trước lối ra vào bộ lạc dựng một bức tường Thanh Đồng thành dài cỡ năm trăm thước, cao mười thước, đây mới chỉ là một nửa dang dở.

Nghĩa là Cổ Trần thiết kế độ cao tường thành ít nhất hai mươi thước, dù sao khi nhìn cự nhân cao mười tám thước sẽ cảm thấy bức tường chưa đủ cao.

Nhưng với kỹ thuật, sức người hiện nay thì chỉ xây được như vậy, tương lai có thể đắp thêm vào hay không thì không biết.

- Một tháng mới hoàn thành một nửa, quá chậm.

Trên tường thành, Cổ Trần nhìn bốn phía, trong lòng vô vàn cảm khái, có chút câm nín, đau đầu.

Theo một tháng điên cuồng xây dựng, tường Thanh Đồng thành mới xây được một nửa, nhưng đã hao phí tài nguyên của bộ lạc rất nhiều.

Không nói thứ khác, phần tiêu hao lương thực khiến lòng Cổ Trần nặng trĩu, buộc lòng phải tách một nhóm tộc nhân ra ngoài săn bắn, tăng thêm nguồn lương thực cho bộ lạc.

Càng có nhiều tộc nhân vào núi hái trái cây rừng, rau dại, gieo trồng được thì mang về trồng, không thể gieo trồng thì hái đem về.

May mắn trong bộ lạc có một hồ nước lớn, bên trong có nhiều loài cá, còn có thể miễn cưỡng kéo dài sinh hoạt cho bộ lạc, nhưng cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp.

“Xây tường thành đã hình thành quy mô, tuy rằng giảm bớt số người lao động, ít nhất cần ba tháng mới hoàn thành.

”Cổ Trần lặng lẽ tính toán, trong lòng đã có bước kế hoạch tiếp theo.

Không thể sốt ruột việc xây tường thành, nhiệm vụ hàng đầu là giải quyết nguồn lương thực của bộ lạc.

Còn kế hoạch lúc trước đặt ra cũng đã đến lúc, bộ lạc nên xuất chinh.

Dù sao một tháng trước Hắc Thổ mang tin tức về, lúc ấy Cổ Trần đã quyết định phải chiếm lấy nhân khẩu của mấy bộ lạc Nhân tộc bị phát hiện.

Thậm chí tiện thể tiêu diệt luôn một lãnh địa của Thạch tộc, cướp lấy tài nguyên nơi đó.

Vừa lúc một tháng qua hao phí quá nhiều tài nguyên để xây tường thành, buộc phải tìm cách bổ sung tài nguyên cho bộ lạc.

“Không biết Hắc Thổ huấn luyện Long kỵ ra sao rồi?”Cổ Trần thầm nghĩ, cưỡi Bạch Hổ lao nhanh đến kỵ binh doanh của bộ lạc, trông thấy một đội kỵ binh mạnh mẽ đang huấn luyện, đúng là Long kỵ mở rộng từ một tháng trước.

Rầm rập!Một vạn con Long kỵ chạy như bay, đội ngũ chỉnh tề, mỗi người khoác Thanh Đồng giáp, bao gồm tọa kỵ Tam Giác long cũng mặc giáp thú Thanh Đồng đặc biệt.

Chế tạo một đội Long kỵ trọng giáp đầy đủ các mặt, có sức chiến đấu khủng bố, một khi xung phong thì như lũ sắt thép, thế không thể đỡ.

Cổ Trần đến, Hắc Thổ lập tức dẫn dắt một vạn Long kỵ xếp hàng ở trước mặt, cùng giơ cao Thanh Đồng chiến mâu, lớn tiếng kính lễ:- Bái kiến tộc trưởng!Tất cả mọi người nhìn Cổ Trần, trong các đôi mắt lộ ra tràn ngập sùng bái, kính ngưỡng, cuồng nhiệt- Rất tốt, các ngươi không có khiến ta thất vọng.

Cổ Trần nhìn một đám Long kỵ nhìn không thấy cuối, đen kịt một mảnh, khí túc sát tràn ngập, khiếp hồn người.

Hắn cực kỳ vừa ý, lớn tiếng quát:- Nuôi binh nghìn ngày, tất cả mọi người nghe lệnh, theo ta xuất chinh, mở rộng lãnh thổ cho bộ lạc!- Xuất phát!Ra lệnh một tiếng, Cổ Trần dẫn theo một vạn Long kỵ xuất phát.

Động đất, vô số tộc nhân bộ lạc giật mình kêu lên, nhìn một vạn Long kỵ tựa như dòng lũ tràn đi, ai nấy trong lòng phấn chấn.

Đây là thể hiện sự cường đại của bộ lạc.

Phía nam bộ lạc, cách một nghìn dặm.

Có một nhóm bộ lạc, tổng cộng tám bộ lạc lớn nhỏ tụ tập ở một mảnh bình nguyên, bốn phía núi rừng dày đặc, nguồn nước, thực vật khá sung túc.

Bộ lạc Nhân tộc ở đây rất nguyên thủy, giống bộ lạc nhỏ lúc trước của Cổ Trần, không có cường giả, thậm chí chỉ có vài nhân vật cảnh giới Tôi Thể.

Một bộ lạc to nhất có hơn năm vạn nhân khẩu, tộc trưởng mạnh nhất là một nam nhân vạm vỡ Tôi Thể bát trọng, là người mạnh nhất trong bộ lạc Nhân tộc khu vực này.

Nói chính xác ra thì một số bộ lạc nhỏ trong Man Hoang không đáng nhắc tới, thậm chí đa số đều là người thường, càng miễn bàn đến tu luyện.

Có vài Nhân tộc biết tu luyện đã rất giỏi, dù sao bị các tộc áp chế nô dịch, phương pháp tu luyện khuyết thiếu thì Nhân tộc khó sinh ra cường giả.

Nhóm bộ lạc này cách nhau không quá xa, một bộ lạc lớn ở chính giữa, bốn phía tụ tập một đám bộ lạc lớn nhỏ hình thành chỗ sinh sống của Nhân tộc.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.