Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 277: Cứng Rắn Đánh Bại




Bùm!Mông Lỗ bị đập lún xuống đất, nghệch mặt ra, thân hình cấp tốc thu nhỏ, trở lại hình dáng ban đầu, người đầy vết thương.

Giờ phút này hắn trong lòng chỉ có một nghi vấn, tại sao Cổ Trần không có bị chém chết linh hồn, chẳng phải ấn ký đồ đằng đã xông vào thức hải của Cổ Trần, diệt sát linh hồn rồi sao?Đáng tiếc, Mông Lỗ không biết tình huống trong thức hải Tử Phủ của Cổ Trần, càng không biết Cổ Trần tu luyện Lục Đạo Luyện Hồn thuật, có hai hắc động linh hồn khủng bố.

Sức mạnh linh hồn của Cổ Trần mạnh mẽ không gì sánh được.

Trong thức hải, ấn ký linh hồn đồ đằng vừa xông vào Tử Phủ đã bị hai hắc động khủng bố giam cầm, tiếp đó từng chút một mài nhỏ.

Trong thức hải truyền đến một tiếng hét giận dữ:- Con kiến, làm sao dám? !Thú ảnh đồ đằng gầm rống, giãy giụa, đáng tiếc bị hai cái hắc động chồng lên giam cầm, từ từ xóa bỏ nó.

Răng rắc! Răng rắc!Có âm thanh trong trẻo, hư ảnh ấn ký đồ đằng nháy mắt tan vỡ, hóa thành luồng năng lượng linh hồn cực kỳ cường đại cho Cổ Trần hấp thu cắn nuốt, linh hồn nháy mắt lớn mạnh.

Oong!Giây sau, trong thức hải Tử Phủ có thêm một hắc động, linh hồn hắc động thứ ba xuất hiện, ngưng tụ ra.

Cổ Trần mở hai mắt, ánh mắt hờ hững nhìn Mông Lỗ bị đập lún dưới đất, hắn sát ý sôi trào.

“Trốn!”Mông Lỗ sợ vỡ mật, ấn ký đồ đằng đều không có biện pháp diệt sát linh hồn của Cổ Trần, không trốn chẳng lẽ chờ chết sao?- Đi!Mông Lỗ phát động ấn ký đồ đằng là vì liều mạng phản phệ, nhưng bây giờ thấy không có hiệu quả, trong lòng sợ chết khiếp, không chút suy nghĩ bay lên, chớp mắt rơi xuống lưng Phi long.

Phi long gầm rống xoay người vỗ cánh, cấp tốc bay lên, tốc độ nhanh đến mức tột đỉnh, mang theo Mông Lỗ chạy trốn đi xa mất bóng dáng.

Không ngờ Mông Lỗ bỏ chạy.

Mông Lỗ đã mất hết gan dạ, càng không có dừng lại, cũng không dám tìm tòi nghiên cứu Cổ Trần tại sao không có bị chém chết linh hồn.

Không phải Mông Lỗ không muốn ở lại, mà là cảm giác trên người Cổ Trần kinh khủng phát ra nguy hiểm, nếu không đi thì thật sự sẽ ở lại vĩnh viễn.

- Muốn chạy?Trông thấy Mông Lỗ cưỡi Phi long muốn trốn, khóe môi Cổ Trần cong lên nụ cười nhạt, thân thể cao lớn bỗng nhiên nhảy lên.

Vèo!Thanh Đồng cự nhân bay lên, thò hai tay ra chộp hai móng rồng của Phi long.

Bị chộp lấy hai chân, Phi long phát ra tiếng rống kinh hoàng:- Grao!Phi long cố gắng đập cánh, muốn bỏ ra Cổ Trần, vùng thoát.

Tiếc rằng hai bàn tay của Cổ Trần tựa như cái kiềm bấu chặt hai chân của Phi long, rồi từ trên cao rơi nhanh xuống, hai tay cầm Phi long ghì xuống theo.

Ầm ầm!Cổ Trần kéo hai chân Phi long từ trên cao đập xuống mặt đất, đất đai ầm vang vỡ tan nát, bị đập thủng một hố to.

Phi long bị đập cả người đẫm máu, rớt vảy, đầu óc choáng váng, miệng mũi trào ra từng dòng long huyết nóng bỏng.

Phi long thê lương rống to:- Grao!Nó ngẩng cao đầu rồng muốn cắn Cổ Trần.

Kết quả bị Cổ Trần nâng lên một chân hung hăng đạp xuống, ầm vang một tiếng, đầu rồng bị đạp lún đất.

Chỉ nghe tiếng răng rắc giòn vang, Phi long cường đại cứ như thế bị Cổ Trần đạp nát đầu, sắc trắng đỏ tung tóe đầy đất, long huyết nhuộm đỏ mặt đất.

- Đáng chết!Mông Lỗ chật vật rơi xuống đất, cấp tốc né qua, vừa kinh vừa giận nhìn lại.

Nhìn bộ dạng hung hãn của Cổ Trần, không ngờ hắn giẫm chết Phi long của Mông Lỗ, làm linh hồn Mông Lỗ không kiềm được run rẩy.

Mông Lỗ dứt khoát nhún chân bay lên khỏi mặt đất, tốc độ cực nhanh trốn hướng phương xa.

Mông Lỗ hoàn toàn bị nỗi sợ Cổ Trần chi phối, liều mạng chạy trốn.

Cổ Trần hét to, sát ý dâng trào:- Mông Lỗ, ngươi trốn không thoát!Cổ Trần nói rồi nhảy người lên, hùng hổ truy sát, hắn không định cho Mông Lỗ trốn thoát giữ mạng.

Bên kia, tất cả Thú nhân bị sự hung hãn của Cổ Trần làm ngây người.

- Nhị điện hạ trốn rồi!- Tọa kỵ Phi long bị đạp nát.

- Quá khủng bố, siêu hung tàn.

- Trốn mau!Giây phút này, các Thú nhân chung quy bị dọa vỡ mật, sợ hãi xoay người chạy, một đám Thú nhân hét lên bỏ chạy.

Càng có Mãnh tượng quay đầu giẫm chết mảng lớn đồng loại Thú nhân, muốn chạy trốn.

Còn đánh trận kiểu gì nữa? Trưởng lão chết thảm, Nhị điện hạ bỏ chạy mất tăm, quân đoàn chiến sĩ Thú nhân này vốn thuộc về Đại điện hạ Thú tộc, tự nhiên không thể nào ở lại liều mạng.

Huống chi tất cả cao thủ đều chết rồi, Thú nhân còn sống có ai dám đối diện Cổ Trần hung tàn vô cùng?- Thú tộc muốn trốn?Bên Nhân tộc tỉnh táo lại, nhìn thấy Thú nhân định bỏ chạy thì hai mắt tỏa sáng.

Đau đánh rắn giập đầu!- Dựng thẳng chiến kỳ, giết sạch Thú nhân!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.