Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2448




Bởi vì Thiên Đế đã bị nổ thịt nát xương tan, hoàn toàn biến mất.

Sau khi thu hồi ý chí, tàn niệm của Thiên Đế, Cổ Trần lạnh lùng nhìn Phục Hi, cái lão già nát rượu này ra tay hung ác thật, ngay cả bản thân cũng tự nổ.

- Thế nào? Còn muốn tiếp tục không? Ngươi không phải đối thủ của ta đâu, xem ra hôm nay các ngươi ai cũng không cần đi nữa rồi.

- Ở lại đây, cùng nhau chui vào trong vòng tay ôm ấp của hắc ám đi.

Phục Hi lớn tiếng gào thét, giơ cao cốt trượng lên, bóng tối vô tận lan tới, vô số sinh vật hắc ám lít nha lít nhít kết bè kết nhóm, bao vây Bất Hủ thành, Vĩnh Hằng Chi Chu và mấy tòa đại hung tổ.

- Đáng chết!Nhìn thấy cảnh này, Bất Hủ thành, Vĩnh Hằng Chi Chu và mấy tòa đại hung tổ đều có chút kinh ngạc.

Nhìn tình hình trước mắt, có vẻ như Cổ Trần đánh không lại Đại Vu Chúc, vị Đại Vu Chúc của Nhân tộc này, chính là Phục Hi, một trong ba nghìn Nhân tộc ngày xưa.

Sự cường đại của hắn hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của mọi người, ngay cả Cổ Trần người cường đại nhất hiện giờ, hình như cũng không phải đối thủ của lão ta, đang rơi vào thế yếu.

- Giết!Cổ Trần gầm thét, lại lần nữa đánh tới.

Lần này, hắn không tiếp tục thả phân thân ra ngoài, mà tự mình xông thẳng về phía bản thể Đại Vu Chúc.

Lão ta đứng sâu trong hắc ám trước mặt, từ trên cao nhìn xuống Cổ Trần, cười nhìn hắn đang giết tới, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng.

- Quá yếu.

Phục Hi lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy thất vọng.

Điều này đã kích thích Cổ Trần, một cỗ đại đạo quang mang hiện lên từ Hỗn Độn trong cơ thể hắn.

- Đại Đạo chí giản, chém!Cổ Trần phát ra một chiêu cường đại nhất của mình, đại đạo thai nghén ra một kích bỗng nhiên phát ra, ngay lập tức hóa thành một cơn gợn sóng lan ra chung quanh.

Vô số phân thân trong phạm vi mấy chục dặm, toàn bộ bị quét sạch sành sanh, bị chôn vùi ngay tại chỗ.

Sắc mặt Phục Hi đại biến, vô số phân thân bị tiêu diệt ngay tại chỗ, khiến lão ta chịu ảnh hưởng, sắc mặt trắng nhợt, hắc quang trong đôi mắt trở nên chập chờn lúc sáng lúc tối.

- Lão già nát rượu, nhận lấy một quyền của ta này.

Đột nhiên một tiếng hét đầy giận dữ truyền đến, Cổ Trần bất ngờ hiện thân, đánh một quyền vào mặt Đại Vu Chúc, đánh thẳng vào mũi lão ta.

Một tiếng răng rắc vang lên, mặt mũi Đại Vu Chúc bị đánh lõm lại, thân thể bay ngược ra sau, rơi xuống một chút máu màu đen.

- Một quyền này, là cái giá phải trả vì đã hãm hại ta.

Cổ Trần giận dữ hét lên, lại đấm ra một quyền, đánh thẳng vào lồng ngực Đại Vu Chúc, một tiếng ầm ầm vang lên, tiếng xương cốt đứt gãy kêu tạch tạch truyền đến.

Ngay sau đó tay trái hắn đánh ra một chưởng bổ thẳng vào gáy lão ta, dòng Vận Mệnh Trường Hà hóa thành một lưỡi dao sắc bén bổ xuống.

Phốc!Thân thể Đại Vu Chúc run lên, há mồm phun ra một ngụm máu đen, bị thương không nhẹ, đặc biệt là linh hồn ý chí của lão ta, đã bị một nhát chém từ lưỡi dao Vận Mệnh đánh bị thương.

- Vận Mệnh, lực lượng đến từ sau cánh cửa! Đại Vu Chúc lẩm bẩm, biểu cảm trên mặt đã bị bóp méo.

- Một quyền này, là cái giá phải trả vì ngươi đã lừa gạt ta.

Cổ Trần hét lớn, lại vung một quyền đánh vào mặt Đại Vu Chúc.

Một tiếng răng rắc vang lên, miệng, hàm dưới của lão ta đều bị đánh nát, một chiếc răng bay ra ngoài.

Thân thể Đại Vu Chúc nhanh chóng bay ngược ra sau, phá tan vô số hắc ám mới dừng lại.

Lão ta sờ hàm dưới đã bị đánh nát, nhìn một chiếc răng bay ra ngoài, đột nhiên bật cười.

- Khà khà khà…Đại Vu Chúc nở nụ cười quái dị nhìn Cổ Trần, gương mặt vặn vẹo đầy dữ tợn, giống như đã hoàn toàn biến thành người khác.

Sắc mặt Cổ Trần nghiêm túc nhìn lão ta, nổi giận nói:- Ngươi, thân là Đại Vu Chúc của Nhân tộc, lãnh tụ tinh thần cao nhất của cả Nhân tộc, vậy mà ngươi cam tâm sa đọa?- Sa đọa?Đại Vu Chúc lắc đầu, hàm dưới bị đánh nát đang nhanh chóng tự chữa khỏi.

Hắn cười nói:- Bởi vì ngươi, không chỉ có ta sa đọa, mà hàng tỷ Nhân tộc trong tương lai đều sa đọa, vô số chúng sinh đều vì ngươi mà sa đọa.

- Bao gồm cả Nữ Oa, bao gồm cả con của ngươi nữa, ngươi nói xem, bởi vì sao?Những lời này của Đại Vu Chúc, khiến Cổ Trần trợn mắt hốc mồm.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.