Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2442




Yên lặng một lúc lâu, cuối cùng Cổ Trần giơ cao tay, truyền đạt mệnh lệnh chém giết.

Ầm!- Giết!- Các tộc nhân, chúng ta giải thoát cho các ngươi.

Trong Vĩnh Hằng Chi Chu, từng nhánh Thiên Quân của Nhân tộc giết ra ngoài, huyết khí dâng lên bừng bừng, tám trăm vị Chí Tôn của Nhân tộc cầm đầu, dùng thế không thể ngăn cản lao lên, bẻ gãy nghiền nát vô số bóng người trong bóng tối phía trước.

Bọn họ đều là Nhân tộc tương lai, bị vật chất không rõ nguồn gốc ô nhiễm, hóa thành dáng vẻ hiện giờ.

Cho dù bọn họ đã đánh mất bản thân, nhưng khi đối mặt với Nhân tộc trong Hồng Hoang, bọn họ lại có chút quái dị, dường như xuất hiện cơn chấn động khó hiểu.

- Nhân! Tộc!- Ta! Chính là Nhân tộc!Trong bóng tối, một cái giọng nói khàn khàn truyền đến, mang theo cảm giác thống khổ, giận dữ, giãy dụa.

Một bóng người khôi ngô hiện lên, đứng trong bóng tối, tản ra khí tức khủng bố, khiến vô số cường giả rung động.

Hắn là một vị cường giả vô thượng, giờ phút này hắn đang đứng ở đó, dẫn theo vô số Nhân tộc đã bị hắc hóa ngăn cản đường đi.

Nhưng từ khi Cổ Trần xuất hiện, từ khi Nhân tộc Hồng Hoang tiến công, huyết khí, ý chí thuộc về Nhân tộc, hình như đã kích thích, làm thức tỉnh một tia ý chí của Nhân tộc còn sót lại.

- Nhân tộc, bại!- Ta! Có tội! - Thẹn với Nhân Hoàng, thẹn với tổ tiên! Từng tiếng gào thét truyền đến từ trong bóng tối, tràn đầy cảm giác thống khổ, mang theo vẻ bi phẫn, tiếng rống giận dữ phá tan hắc ám.

Chỉ trong nháy mắt, vô số bóng người thần bí lộ ra khỏi bóng tối mênh mông, lít nha lít nhít, giống như thủy triều hắc ám đang dâng lên, không nhìn thấy bờ.

- Tới đây, các tộc nhân, đạp trên thi hài chúng ta mà giết tới.

Đột nhiên, vị cường giả Nhân tộc bị hắc hóa Vô Thượng cảnh hét lớn một tiếng, vô số Nhân tộc hắc hóa đột nhiên sững sờ, vậy mà toàn bộ đều ngừng lại.

Trong ánh mắt bọn họ đều lộ ra hắc quang nồng đậm, lóe sáng kịch liệt, giống như đang ảnh hưởng, thao túng bọn họ, ép bọn họ phải tiến công giết hại, hủy diệt.

Nhưng mà cả đám người này lại không hề nhúc nhích, đứng sừng sững ở đó như những pho tượng, mặc cho các Đại Thiên quân Nhân tộc Hồng Hoang nghiền ép, đánh tan, hủy diệt bọn họ.

Giờ phút này, trong lòng Cổ Trần đang run rẩy, hắn đã xác định được bọn họ thật sự là Nhân tộc tương lai.

Tai kiếp của Nhân tộc, trong tương lai thảm liệt đến thế, vậy mà không còn sót lại một mống, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?- Lên đường bình an!- Các tộc nhân, yên tâm lên đường thôi!- Chúng ta, sẽ mang theo ý chí của các ngươi, giết tới chỗ sâu nhất.

- Giết!Nhân tộc Hồng Hoang giết đỏ mắt, cố nén nước mắt bùng nổ, đánh vô số Nhân tộc hắc hóa, trực tiếp tiêu diệt bọn họ.

Không có chút phản kháng nào, không có chút kháng cự nào, để các tộc nhân của mình tùy ý chém giết thân thể mục nát của bọn họ, giải thoát ý chí và niềm tin của bản thân.

- Chúng ta, tự do rồi!Một đám Nhân tộc hắc hóa bị đánh nát, trước khi tiêu tán bọn họ đều nở nụ cười, hắc quang trong mắt lóe sáng kịch liệt, nhưng không có cách nào tiếp tục thao túng bọn họ.

Đứng trước mặt Nhân Hoàng, không có bất kỳ Nhân tộc nào có thể công kích hắn, đó là ý chí đã in sâu vào trong linh hồn, là tôn kính và ủng hộ xuất phát từ tận đày lòng, không thể xóa nhòa.

Thân là Nhân tộc, cho dù hắc hóa, vẫn nhớ bản thân là Nhân tộc như cũ.

Nhìn thấy cảnh này, chúng sinh, vô số chủng tộc trong Hồng Hoang đều rung động, cảm thấy khiếp sợ sâu sắc vì niềm tin và ý chí bất khuất không gì sánh nổi của Nhân tộc.

- Ý chí như thế, sau khi linh hồn hắc hóa vẫn giữ được tín niệm của Nhân tộc sao?Yêu tộc, Vu tộc, Ma tộc… Vô số sinh linh, cường giả của các chủng tộc khác, đều bị cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ rung động.

Bọn họ nghĩ mãi không ra, tại sao Nhân tộc lại có tín niệm khiến người ta kính sợ và rung động đến mức này.

Cho dù linh hồn, thân thể đã bị ô nhiễm, bị khống chế, nhưng vẫn không ra tay với tộc nhân của mình như cũ, thậm chí cam nguyện bị tộc nhân của bọn họ chém giết.

- Nhân tộc! Nhân tộc!Hàng tỷ Nhân tộc trong Hồng Hoang cố nén nước mắt, giơ cao binh khí, phát ra tiếng gào thét đầy tức giận với bóng đêm vô tận.

Cảm giác tim đau như cắt, máu và nước mắt đan xen lẫn nhau, tự tay chém giết vô số tộc nhân tương lai, tương đương với việc đang chém giết đời sau trong tương lai của bọn họ.

Nhưng bọn họ không thể không làm vậy, bởi vì những người kia đã hắc hóa triệt để, hoàn toàn đánh mất bản thân, giờ phút này, bởi vì nhìn thấy đồng tộc, bị huyết khí và tín niệm của Nhân tộc trùng kích, nên thức tỉnh ngắn ngủi.

- Ngươi tên gì?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.