Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2426




- Đến lúc bồi bổ thân thể rồi.

Đúng lúc ấy Cổ Trần lẩm bẩm một câu, khiến cường giả đang chú ý tới nơi này đều cảm thấy lạnh lẽo.

Ngay sau đó một cánh cổng Tiên Môn bay tới, vô số tia sáng rơi ra từ bên trong, có thể mơ hồ trông thấy một cỗ bản nguyên cường đại như ẩn như hiện.

Mùi thơm nức mũi dâng lên.

Đó chính là bản nguyên của đám sinh vật vô thương bị Cổ Trần nấu luyện trướ đó, hiện giờ hắn định thôn phệ đám bản nguyên này để bồi bổ cho bản thân.

- Hắn định thôn phệ đám bản nguyên vô thượng kia, chẳng lẽ hắn sắp đột phá sao?Có cường giả kinh ngạc suy đoán.

Vừa dứt lời, đã trông thấy Cổ Trần há mồm khẽ hút một cái, tiếng vang ầm ầm truyền đến, một đám lực lượng bản nguyên mênh mông bay ra từ trong Đại Đạo Tiên Môn.

Đó là bản nguyên vô thượng, ẩn chứa lực lượng Khởi Nguyên kinh người.

Bản nguyên được tinh luyện từ đám sinh vật vô thượng kia, dồi dào cuồn cuộn, giống như vô cùng vô tận, bị Cổ Trần ào ào hút vào trong cơ thể.

Ầm!Khí tức trên người Cổ Trần chấn động, đột nhiên nổ tung, khiến tấm lưới lớn phong ấn chung quanh không ngừng lắc lư, lung lay giống như sắp đổ.

- Ngươi muốn lâm trận đột phá sao?Nhìn thấy cảnh này, Thượng Thương trợn tròn mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Nó không ngờ vậy mà Cổ Trần lại muốn lâm trận đột phá, thôn phệ bản nguyên của một đám sinh vật vô thượng giúp bản thân đột phá hàng rào vô thượng kia.

Một khi đánh vỡ được hàng rào vô thượng này, lập tức có thể nhìn thấy áo nghĩa chân chính của đại đạo bất hủ.

Chỉ cần một chút thôi, đã đủ để Cổ Trần đột phá lột xác rồi, thậm chí thực lực sẽ tăng lên vài lần, chắc chắn mạnh hơn so với hiện tại gấp trăm, gấp nghìn lần.

Có điều muốn đột phá hàng rào vô thượng, không phải chuyện dễ dàng như vậy.

Ầm ầm! Bản nguyên vô cùng vô tận tuôn ra, bị Cổ Trần thôn phệ, luyện hóa hấp thu từng chút một, trong thời khắc này thân thể, tu vi, linh hồn ý chí của hắn đều nhanh chóng tăng lên.

Khí tức của hắn liên tục tăng vọt, giống như vĩnh viễn không ngừng không nghỉ.

Khi sắp đụng đến hàng rào vô thượng kia, ngay cả Thượng Thương cũng cảm thấy căng thẳng, trong lòng sinh ra hoảng sợ.

- Không thể nào, ngươi không có cách nào đánh vỡ hàng rào kia đâu, chỉ có bước vào con đường khởi nguyên mới có thể có cơ hội đánh vỡ hàng rào kia.

Thượng Thương đột nhiên quát lớn, mang theo vẻ mặt không thể tin nổi nhìn về phía Cổ Trần.

Cho dù hắn đã thôn phệ bản nguyên của đám sinh vật vô thượng kia, cũng không có cách nào làm được điều này, chỉ khi bước vào con đường khởi nguyên mới có thể có cơ hội đánh vỡ hàng rào kia.

Có điều Cổ Trần không quan tâm chút nào, thậm chí hắn còn không thèm để ý, chỉ yên lặng hấp thu thôn phệ lực lượng bản nguyên của đám sinh vật Vô Thượng cảnh.

Thể phách, tu vi của hắn đang tăng lên liên tục, đã đạt đến mức cực hạn của Vô Thượng cảnh, có thể lờ mờ cảm nhận được một tấm vách ngăn vô hình.

Đó chính là hàng rào vô thượng!Chỉ khi đánh vỡ hàng rào này, mới có thể nhìn thấy nguồn gốc của Bất Hủ Đại Đạo.

Nhưng Cổ Trần lại cảm thấy nó như hoa trong gương, trăng trong nước, rõ ràng đang ở ngay trước mắt, vậy mà lại không có cách nào chạm vào được, giống như xa tận chân trời, dù muốn cũng không thể.

Cảm giác ấy rất khó chịu.

Hơn nữa lúc này đám bản nguyên vô thượng dũng mãnh tuôn ra từ trong Đại Đạo Tiên Môn đã dần dần yếu bớt, bắt đầu giảm dần, chứng tỏ bản nguyên sắp hao hết.

Bản nguyên của vài sinh vật Vô Thượng cảnh, cuối cùng vẫn không có cách nào đẩy Cổ Trần lên đến cực đỉnh, càng không có cách nào khiến hắn chạm đến hàng rào vô thượng.

Nghĩ đến điều này, Cổ Trần bất đắc dĩ thở dài một tiếng, quả nhiên hắn nghĩ quá dễ ràng.

Nếu như thật sự có thể tuỳ tiện chạm vào hàng rào vô thượng như vậy, thì mấy nghìn thậm chí mấy vạn hoặc là càng nhiều cường giả vô thượng hơn nữa trong khởi nguyên, đã chém giết lẫn nhau, thôn phệ người khác khiến bản thân mạnh hơn từ lâu rồi.

Con đường này, không thể đi được.

Hàng rào vô thượng, huyền ảo khó nói lên lời, không có cách nào lĩnh hội được huyền bí trong đó, thì không thể nào chạm được vào lĩnh vực này.

- Ta đã nói rồi, ngươi không làm được đâu.

Thượng Thương lắc đầu, nhìn Cổ Trần ngừng hấp thu, bản nguyên đã hao hết, trên mặt lộ ra biểu cảm nhẹ nhõm vui vẻ.

Cổ Trần thất bại khiến nó rất vui sướng, nhưng mà nó lại vui quá sớm một chút.

- Đến lượt ngươi rồi.

Sau đó Cổ Trần nhẹ nhàng nói với nó một câu, khiến trái tim Thượng Thương không hiểu sao khẽ trầm xuống.

Vừa dứt lời, nó đã trông thấy Thiên Đế ở bên cạnh đột nhiên lách mình lao đến, xuất hiện trước mặt Thượng Thương, hai mắt lạnh lùng nhìn nó.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.