Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2388




Đúng vào lúc này, thân thể Thanh Y khẽ run lên, một đám hắc vụ lập tức tuôn ra từ trong cơ thể, nhanh chóng bao vây cả người nàng lại.

Chỉ trong vài giây đồng hồ, Thanh Y đã bắt đầu sinh ra biến hóa quỷ dị, giống như sắp hóa kén thành bướm vậy.

- Thanh Y!Cổ Trần lập tức bước đến, mở miệng nhẹ nhàng gọi một tiếng.

Tiếng gọi này, đã đánh thức Thanh Y, hắc vụ trên người nàng khẽ rung động nhẹ nhàng, giống như đang sảy ra biến chất bên trong.

- Ca! Ca! Hai mắt vô thần của Thanh Y nhìn Cổ Trần.

Đầu óc nàng trống rỗng, hai mắt đờ đẫn nhìn Cổ Trần, cảm nhận khí tức vừa xa lạ vừa quen thuộc trên người đối phương.

- A! Sắc mặt Thanh Y cứng đờ, đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết, khí tức trên người sôi trào kịch liệt.

Sau đó Thanh Y quay người, bóng dáng lóe lên một cái, trong nháy mắt đã biến mất khỏi chỗ này.

Nhìn thấy Thanh Y đột nhiên xé rách khe nứt khởi nguyên rời khỏi nơi này, sắc mặt Cổ Trần có chút thay đổi, hắn đang muốn đuổi theo lại bị một cỗ lực lượng giao động đánh thức.

- Thanh Y!Cổ Trần hét lớn một tiếng, khiến thân thể Thanh Y đang bỏ chạy run lên, không hiểu sao lại dừng lại.

Nàng cứ đứng sững sờ như vậy ở bên rìa khe nứt khởi nguyên u ám vết, quay đầu, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Cổ Trần.

- Cổ Trần! Ca ca! Thanh Y vô thức lẩm bẩm, sau đó bóng người lóe lên, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.

Còn Cổ Trần đang đứng sừng sững trong khe nứt Hỗn Độn kia, nhìn cảnh tượng hoang vu trước mắt, vẫn còn lưu lại chút khí tức khủng bố trước kia.

Đó là khí tức do Bàn lưu lại, nơi này chính là con đường do hắn mở ra.

Con đường khởi nguyên, có rất nhiều, bên trong đều lưu lại khí tức và lực lượng của Bàn, bất hủ bất diệt.

Vù!Thanh Y nhìn chằm chằm vào Cổ Trần một lúc lâu, sau đó đột nhiên quay người lóe lên một cái, bóng người đã mất tích bí ẩn, ngay cả Cổ Trần cũng không đuổi kịp.

- Thanh Y lột xác gây dựng lại đã xảy ra vấn đề.

Cổ Trần mang vẻ mặt ngưng trọng nhìn theo bóng dáng Thanh Y vừa biến mất không thấy đâu nữa, hiển nhiên hắn cũng không đoán được Thanh Y sẽ tỉnh lại nhanh như vậy.

Hơn nữa còn thôn phệ một phần vật chất hạch tâm của nguồn ô nhiễm, giống với Thâm Uyên, Thanh Y cũng có năng lực hấp thu vật chất ô nhiễm.

- Bản tôn, không đuổi theo sao?Thiên Đế nhìn sang, lạnh lùng hỏi.

Cổ Trần lắc đầu:- Không đuổi, vấn đề của Thanh Y chúng ta không có cách nào giúp đỡ, chỉ có thể dựa vào bản thân nàng tự mình xử lý khôi phục lại.

- Thanh lý nơi này, kiểm tra cẩn thận một lần.

Sau đó, Cổ Trần mở miệng dặn dò hai đại phân thân.

Ba người bắt đầu tìm kiếm trong khe nứt khởi nguyên này, cẩn thận cảm nhận, muốn xem thử xem rốt cuộc nguồn ô nhiễm đã bị chém chết thật hay chưa.

Sau khi kiểm tra một phen, ba người Cổ Trần đều thở phào nhẹ nhõm, nguồn ô nhiễm quỷ dị khó lường kia, đã thật sự bị giết chết.

- Nơi này chính là khe nứt khởi nguyên ngày xưa bị bàn bổ ra sao?Cổ Trần yên lặng quan sát nơi này một lượt, trong hư vô, có một khe nứt to lớn kéo dài đến vô tận.

Trong hư vô, khí tức đáng sợ tràn ngập.

Ở chỗ này có một loại lực lượng kinh khủng đang tàn phá bừa bãi, trong đó còn có cả lực lượng cường đại của bàn lưu lại, bất hủ bất diệt.

Một khi tới gần, lập tức sẽ bị ánh sáng kinh khủng và lực lượng kia đánh giết.

- Bàn, đã tạo ra rất nhiều vết nứt khởi nguyên, cuối cùng mới khơi thông con đường khởi nguyên.

Thiên Đế nhẹ nhàng thản nhiên nói, hắn có rất nhiều bí mật không muốn người khác biết.

- Con đường trước đây đứt gãy rồi!Sau đó hai người Cổ Trần, Thiên Đế đi tới một khu vực sâu xa vô tận.

Tất cả mọi thứ trước mắt đều biến mất, hai người đã đi đến điểm cuối khe nứt khởi nguyên do Bàn bổ ra, phía trước đã bị chặt đứt, không còn đường đi nữa.

Nhìn con đường bị ngăn chặn trước mắt, trong lòng Cổ Trần bỗng nhiên hiểu ra.

- Ý chí còn lưu lại nơi này cường đại quá, hình như là bất hủ bất diệt.

Thiên Đế vô cùng thận trọng nói.

Đi đến điểm cuối cùng, hai người cảm nhận được rõ ràng một cỗ áp bách, khiến trái tim đập thình thịch.

Là khí tức của người đứng đầu Hỗn Độn ngày trước, Bàn, đó là khí tức thuộc về hắn còn sót lại nơi này, vô số năm trôi qua chưa bao giờ thay đổi.

- Thiên Đế, ngươi cảm nhận được không?Cổ Trần nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên nhìn sang Thiên Đế hỏi một câu.

Thiên Đế vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng như trước, nghiêm túc nói:- Bản tôn, ta vừa rồi cảm nhận được khí tức nơi phong ấn con đường khởi nguyên.

- Hả?Cổ Trần nghe thấy thế hai mắt sáng lên.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.