Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2382




Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên liên tiếp tỉnh lại, sau đó quay người nhìn về phía Hỗn Độn trước mặt, chẳng biết từ lúc nào đã có một vết nứt đáng sợ xuất hiện ở chỗ đó.

Trong cái khe u ám, có một dòng nước lũ màu đen đáng sợ đang trào ra, lộ ra khí tức vô cùng tà ác, nhanh chóng ô nhiễm một mảng lớn hư không hỗn độn.

Nơi đó tràn ngập khí tức khủng bố.

- Nguồn ô nhiễm!Ánh mắt Cổ Trần lạnh như băng, vẻ mặt đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào vết nứt trong Hỗn Độn kia, khóa chặt một cỗ khí tức hắc ám cực kỳ đáng sợ.

Vù vù!Thiên Đế và Thâm Uyên, một trái một phải đứng trong Hỗn Độn, trên đỉnh đầu ba người có ba món bảo vật lớn đang lơ lửng, tản ra quang mang cường đại.

Trong giây phút ấy, không ít ánh mắt của các cường giả mạnh mẽ trong Hỗn Độn nhìn về phía bên này, đều chăm chú quan sát tất cả mọi chuyện xảy ra ở nơi đây.

Rất nhiều cường giả trong khởi nguyên đều nhìn chằm chằm vào đám người Cổ Trần, bọn họ đều trông thấy nguồn ô nhiễm xuất hiện, và vô cùng sinh vật ô nhiễm đang ào ào tuôn ra, lao đến.

Ầm ầm! Hỗn Độn sôi trào, bốn cỗ khí tức cường đại va chạm vào nhau, tạo ra từng cơn lốc xoáy kinh thiên, giống như muốn xoắn nát mọi thứ vậy.

- Có gan thì đến đây đánh một trận!Một giọng nói truyền đến từ trong bóng tối, giọng nói ấy khàn khàn, lộ ra hắc ám và điềm xấu, khiến người nào nghe được đều cảm thấy dường như linh hồn sắp bị ô nhiễm, bị đồng hóa.

Hai mắt Cổ Trần nhíu lại, bí mật trao đổi với hai người Thiên Đế và Thâm Uyên một phen.

- Cẩn thận, nó muốn dẫn chúng ta vào trong đó.

Thâm Uyên âm thầm cảnh giác nói.

Thiên Đế lạnh lùng hừ một tiếng:- Nó trốn quá sâu, nếu không nhân cơ hội này giải quyết nó, sẽ là một mối nguy hại lớn, cho dù biết là bẫy rập, chúng ta vẫn phải giải quyết nó.

- Không sai, nhất định phải giết chết nó.

Cổ Trần mang vẻ mặt lạnh lùng, tất nhiên là hắn đồng ý phải giết chết nguồn ô nhiễm kia, nếu không nói không chừng nó lại gây ra vô số chuyện lớn khác.

Hiện giờ vấn đề Thanh Y về cơ bản đã giải quyết xong, chỉ cần chờ Chân Linh của nàng tự mình gây dựng lại rồi chữa trị, là có thể khôi phục lại bình thường.

Nhưng mà bây giờ nguồn ô nhiễm đã đến đây, hiển nhiên nó cũng muốn giải quyết đám người Cổ Trần, nếu không nó không thể nào chạy tới đây được trong khi một phần của nó vừa mới bị hủy diệt.

- He he! Làm sao thế, không dám à?Giọng nói khủng bố của nguồn ô nhiễm lại truyền đến từ trong bóng tối, mang theo một tiếng cười khiêu khích.

Nó miệt thị:- Ta đã nói rồi, các ngươi không giết chết được ta đâu, trên đời này, không có bất kỳ thứ gì, bất kỳ tồn tại nào có thể giết chết được ta.

- Nếu các ngươi sợ, thì ngoan ngoãn nhận là mình sợ đi, rồi hóa thành một phần của ta.

Mỗi câu mỗi chữ nguồn ô nhiễm nói ra đều mang ý đồ kích thích, hình như nó đang muốn chọc giận đám người Cổ Trần.

Chỉ có điều nó phải thất vọng rồi.

Cổ Trần chẳng thèm để ý tới lời nó nói, hắn khinh thường mỉa mai:- Ngươi không phải dùng chiêu này, nếu ngươi thật sự có năng lực như thế thì lăn ra đây đi, ta cam đoan sẽ không đánh chết ngươi đâu.

Dừng một chút Cổ Trần mới nói tiếp:- Yên tâm, ba người chúng ta sẽ nhẹ tay một chút, cam đoan không đánh chết ngươi.

Lời này vừa phát ra, hiện trường hoàn toàn tĩnh lặng, Hỗn Độn bốn phía xung quanh trở nên ngột ngạt, ngưng kết, từng cơn gợn sóng đáng sợ truyền đến từ trong hắc ám.

- Hề hề, các ngươi đừng hối hận, nơi này có bí mật liên quan tới chỗ sâu nhất trong khởi nguyên, cũng có bí mật lớn liên quan tới Bàn.

- Các ngươi chắc chắn, sẽ không tiến vào chứ?Giọng nói đáng sợ của nguồn ô nhiễm lại lần nữa truyền đến từ trong bóng tối, lời ấy vừa nói ra đã khiến ba người Cổ Trần chấn động, sắc mặt xuất hiện một tia biến hóa vi diệu.

Bí mật về chỗ sâu nhất trên con đường khởi nguyên, bí mật của Bàn?- Bản tôn, đừng tin nó.

Thâm Uyên vội vàng nhắc nhở.

Cổ Trần cười nhạt một tiếng nói:- Các ngươi không cảm thấy nó quá đắc ý sao? Chúng ta đã đi đến một bước này rồi, còn có gì có thể khiến chúng ta sợ hãi nữa?- Cho dù phía trước chính là lồng giam đại đạo, ta cũng muốn xông vào một lần.

Hắn nói gọn gàng dứt khoát, không có một chút do dự và khiếp đảm nào, con đường đại đạo, nên dũng cảm tiến tới, nếu như e ngại không tiến, sao có thể cầu được đại đạo chân ngã?- Vậy thì giết chết nó!Hai mắt Thâm Uyên lộ ra một tia sáng lạnh lẽo, hắn hung hãn nói.

Hai mắt Thiên Đế thì hờ hững, phát ra sát ý lạnh thấu xương, vô cùng sẵn lòng đi giết chết nguồn ô nhiễm kia, trừ đi mối đại họa trong lòng.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.