Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2339




Thời không nổ tung, từng tầng thời không không chịu nổi sụp đổ, vỡ nát, thời không phong bạo vô tận bao phủ khắp nơi, tiếng nổ ầm ầm chấn động hàng tỷ dòng thời không.

Trong khoảnh khắc ấy, hai người Cổ Trần, Thâm Uyên đều bị một trảo của cự thú đánh trọng thương phun ra máu, chỉ trong chớp mắt đã biến mất khỏi khu vực giao hội của thời không.

- Gào…!Nhìn thấy Cổ Trần và Thâm Uyên biến mất, lửa giận trong lòng Thời Không Cự Thú khó có thể dập tắt, nó phát ra từng tiếng gào thét, vang vọng khắp thời không, kinh động đến vô số tồn tại cường đại.

Thời không giao thoa, một vết nứt hiện lên, một bóng người rách nát từ bên trong rơi xuống.

Thân thể rách nát này bị thương nghiêm trọng, chính là Cổ Trần vừa ngã xuống từ nơi thời không giao hội, bị Thời Không Cự Thú đánh trọng thương.

- Nơi này, chính là khởi nguyên?Cổ Trần bay người lên, đứng trên mảnh Hỗn Độn mông lung này, nhìn không gian u ám bốn phía xung quanh, không thấy một chút ánh sáng nào tồn tại.

Giống như bọn họ đã tiến vào trong Hỗn Độn xa xưa nhất, một loại khí tức kỳ dị tràn ngập khắp nơi, hình như đây chính là ngọn nguồn của thời không.

Đây chính là Khởi Nguyên Hỗn Độn, khởi nguồn của tất cả.

Cổ Trần quan sát Hỗn Độn mông lung bốn phía xung quanh, sương mù bốc hơi mờ mịt, có một luồng khí tức đặc biệt tràn ngập, vậy mà cơ thể không tự chủ được bắt đầu hấp thu khí tức quỷ dị ở nơi này.

Hắn cảm nhận được rõ ràng, vết thương trên người mình đang nhanh chóng được chữa trị, từng mảnh Hỗn Độn tinh khí bị hút vào trong cơ thể, ẩn chứa một tia lực lượng Khởi Nguyên.

Chính nhờ một tia lực lượng Khởi Nguyên này, khiến cho vết thương của Cổ Trần nhanh chóng được chữa khỏi như vậy, chỉ trong chớp mắt đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Thậm chí hắn còn có cảm giác mạnh hơn một chút, cảm giác như tiến thêm một bước, giống như một khắc sau sẽ có thể bước ra một bước cuối cùng bước vào Vô Thượng cảnh.

Tạch!Sau khi khôi phục lại, cơ thể Cổ Trần lóe lên một cái, một bóng người được phân ra, chính là phân thân Thâm Uyên, hắn cũng đang hấp thu Hỗn Độn tinh khí ở nơi này để khôi phục lại.

- Bản tôn, đây chính là Khởi Nguyên Hỗn Độn sao?Thâm Uyên tò mò quan sát Hỗn Độn mông lung bốn phía xung quanh, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Cổ Trần khẽ gật đầu, khẳng định:- Chắc là không sai, ta đã cảm nhận được khí tức của Tổ Long, cũng cảm nhận được khí tức của đám người Thiên Đế, bọn họ đã bước vào khởi nguyên rồi.

- Chúng ta đã thành công bước vào Khởi Nguyên Hỗn Độn, tiếp theo, chính là thời khắc chứng kiến vô số bí mật của khởi nguyên.

Hắn chậm rãi nhả ra từng chữ, trong lòng khẳng định nơi này chính là khởi nguyên.

Ở thời đại Hỗn Độn trong khởi nguyên, có vô số bí mật bị ẩn giấu, không ai có thể biết được, chỉ có người chân chính bước vào khởi nguyên mới có thể tìm hiểu được những bí mật này.

Ba nghìn Hỗn Độn Nhân tộc từng tồn tại, phải chăng vẫn còn sống, trong lòng Cổ Trần rất tò mò, không biết ba nghìn Nhân tộc từ thời hỗn độn có phỉa vẫ sống trong khởi nguyên hay không?Hay là, ba nghìn Nhân tộc bên trong khởi nguyên đã bị hủy diệt từ lâu rồi, nơi này đã hoàn toàn hoang vắng, chỉ còn lại một mảnh hỗn độn khởi nguyên, không có chút sinh cơ nào?Cho dù như thế nào, nếu đã đi tới nơi này, thì kết quả chỉ có một, tất nhiên là phải tiếp tục tiến về phía trước.

Cổ Trần đã cảm nhận được mơ hồ thời không bị cắt đứt, chỉ cần tiến thêm một bước, là hắn có thể dựa theo một tia liên hệ trong thời không kia để kết nối thời không bị cắt đứt đó.

Kết nối nó thành một chỉnh thể.

Đương nhiên, hiện tại vấn đề đầu tiên là tìm đượcThiên Đế, sau đó cắm rễ trong khởi nguyên này, tiếp theo là tiến hành đột phá, bước vào Vô Thượng cảnh chân chính.

Sau khi đọ sức với Thời Không Cự Thú, Cổ Trần đã thật sự hiểu ra được, khác biệt về bản chất giữa nửa bước Vô Thượng cảnh và Vô Thượng cảnh chân chính.

Thậm chí không thể so sánh được với nhau, hoàn toàn chính là nghiền ép, nếu không phải cuối cùng Cổ Trần sử dụng con át chủ bài kia, khả năng bọn họ sẽ không có cách nào chống lại được Thời Không Cự Thú.

Con Thời Không Cự Thú nằm vắt ngang nơi giao hội của hàng tỷ dòng thời không kia thật sự đáng sợ, may mà cuối cùng Cổ Trần còn chiếm được một phần bản nguyên của nó.

- Đi, tìm đám người Thiên Đế nào.

Cổ Trần nói xong thì bước ra một bước, giẫm lên một đám hỗn độn khí lưu hướng vào trong khởi nguyên mênh mông, đây là bước đầu tiên của quá trình mạo hiểm tiến vào khởi nguyên, nhưng cuối cùng chỉ có kinh ngạc không có nguy hiểm.

Thâm Uyên ở bên cạnh theo sát từng bước một, lực lượng trên người đề cao hết mức, mi tâm hiện lên một ngôi Đại Mộ như ẩn như hiện, đề phòng mọi lúc mọi nơi.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.