Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2323




Điểm ấy không thể nào nghi ngờ được, Cổ Trần đã đứng ở đỉnh cao nhất trên thế giới này rồi, nếu như còn tin tưởng cái gọi là tương lai do mình nhìn thấy, vậy thì thật sự nên đập đầu chết đi cho xong.

- Tuy ta không tin, nhưng vẫn quyết định thay đổi kế hoạch một chút.

Cổ Trần nói xong, thì dùng ánh mắt kiên định nhìn nàng nói:- Lần này, ngươi nhất định phải theo ta, cùng nhau bước vào khởi nguyên, không được thương lượng, hiểu không?Mỹ Đỗ Toa ngẩn người, muốn nói lời phản bác, nhưng cuối cùng vẫn không nói được, nàng nghĩ một chút rồi nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.

Người đàn ông này, vậy mà lại muốn mang nàng theo, cùng nhau đánh vào trong khởi nguyên.

Cổ Trần làm vậy là không muốn xảy ra bất kỳ biến cố nào, mặc kệ tương lai mà Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy là thật hay là giả, đều không quan trọng, hắn vẫn luôn tin tưởng vững chắc tương lai là do chính mình sáng tạo ra.

- Được, ta đi cùng với ngươi chinh chiến khởi nguyên, cùng nhau tàn lụi.

Mỹ Đỗ Toa mang theo vẻ mặt kiên định nói một câu, trong ánh mắt lộ ra vẻ quyết tuyệt.

Nếu đã không có cách nào thay đổi, vậy thì cùng nhau tàn lụi đi, ở bên cạnh người đàn ông này, có lẽ mới là kết cục tốt nhất.

Cổ Trần có chút dở khóc dở cười, nói:- Làm sao vậy, nữ hoàng bá khí tràn đầy tự tin trước đây đi đâu mất rồi?Vì sao Mỹ Đỗ Toa lại trở nên thiếu tự tin như thế, một vị nữ hoàn đã từng luôn cố chấp bá đạo, vậy mà bây giờ lại không có chút tự tin nào.

Nghe Cổ Trần nói thế, Mỹ Đỗ Toa sững sờ, sau đó cười nhạt nói:- Cường thế, đó chỉ là giả vờ thôi, nếu không làm sao ta có thể thống trị được hàng tỷ sinh linh Thủy tộc.

- Ở trước mặt ngươi, ta mãi mãi chính là kẻ yếu thế, bởi vì, ngươi là người đàn ông duy nhất của ta.

Mỹ Đỗ Toa khẽ thì thầm, nói xong thì rúc vào trong ngực Cổ Trần.

Hai người ôm nhau, thời gian dường như dừng lại ở khoảnh khắc đó.

Rất lâu sau, Mỹ Đỗ Toa đột nhiên mở miệng nói ra một câu:- Cổ Trần, trước đây Nữ Oa từng tới tìm ta.

Nghe thấy thế Cổ Trần cảm thấy đầu óc mình chấn động, sắc mặt thay đổi, kinh ngạc nhìn Mỹ Đỗ Toa trong ngực mình, nàng vừa nói Nữ Oa từng đến tìm nàng?- Lúc nào?Sắc mặt Cổ Trần trở nên nghiêm túc.

Ánh mắt Mỹ Đỗ Toa chợt lóe lên một tia nghi hoặc, nói:- Ngay khi ta bị giam trong Bích Lạc Hải ở Thượng giới, có một ngày, hai người thần bí đột nhiên xuất hiện trước mặt ta.

- Tuy ta không nhìn thấy hình dáng của hai người đó, nhưng ta tin tưởng, một người trong đó chính là Nữ Oa.

Mỹ Đỗ Toa khẳng định.

Chuyện này khiến Cổ Trần khiếp sợ không thôi, khi Mỹ Đỗ Toa từng bị giam giữ, vậy mà Nữ Oa lại đến thăm nàng, làm sao có thể chứ?Cổ Trần nghĩ, Nữ Oa đã đặt chân đến Giới Hải từ lâu rồi, sau đó không có tin tức, biến mất vô ảnh vô tung, không ngờ vậy mà nàng ta lại đi gặp Mỹ Đỗ Toa.

- Nàng ta nói gì?Sắc mặt Cổ Trần có chút căng thẳng.

Mỹ Đỗ Toa nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt có chút cổ quái, trầm mặc một lúc lâu mới nhẹ nhàng mở miệng nói ra một câu, khiến Cổ Trần rất bất ngờ.

- Nữ Oa không nói gì, nhưng một người khác thì để lại một câu.

Mỹ Đỗ Toa nói đến đó thì dừng lại.

Rất lâu sau nàng mới nói tiếp:- Vốn dĩ ta không hiểu rõ hàm nghĩa của câu nói kia, nhưng bây giờ đột nhiên ta đã hiểu được ý tứ trong đó rồi.

- Câu gì?Sắc mặt Cổ Trần vô cùng nghiêm túc.

Trong lòng hắn chấn động, không ngờ Nữ Oa lại từng đến gặp qua Mỹ Đỗ Toa, đến gặp ngay khi nàng bị giam giữ trong Bích Lạc Hải.

Hơn nữa lại còn đi cùng một người khác, người kia là ai?- Hắn chỉ nói một câu: Tiểu tử này, diễm phúc không cạn.

Mỹ Đỗ Toa học theo giọng nói kia, giọng nói ấy, khiến Cổ Trần vừa nghe thấy sắc mặt đã trở nên choáng váng.

Giọng nói này, không phải là giọng của lão Vu Chúc sao, lại là cái lão già nát rượu kia?- Lại là cái lão già nát rượu kia, hắn thật sự nói như vậy sao?Cổ Trần nhìn Mỹ Đỗ Toa sắc mặt quái dị.

Thì trông thấy Mỹ Đỗ Toa mỉm cười nhìn hắn, gật đầu nói:- Không sai, trước đó ta không hiểu, hiện giờ đột nhiên ta lại hiểu được rồi.

- Hắn nói ngươi diễm phúc không cạn, ngươi thử nói xem?Mỹ Đỗ Toa cười khanh khách nhìn Cổ Trần.

Chuyện này khiến Cổ Trần có chút sợ hãi, chưa bao giờ hắn trông thấy Mỹ Đỗ Toa cười như vậy, cảm thấy có chút khiếp người.

- Khụ khụ! Nói cho ta một chút, cái kia lão đầu tử hư hỏng kia còn nói gì nữa không, hoặc là báo trước cho ngươi điều gì đó?Cổ Trần ho khan hai tiếng sau đó mới hỏi tiếp.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.