Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2132




May mắn sau cùng trong giây phút then chốt Thiên Đế đã ra tay, một hơi bóp tắt sức mạnh tự bạo của Huyền Thiên, do đó mới cứu được từng người bọn họ.

Nếu không thì, mọi người phỏng chừng đều sẽ rất thảm, ngoại trừ Ma chủ và Bất Diệt Cốt có chút khả năng có thể tự vệ, những người còn lại đều sẽ chết.

- Nguy hiểm thật!Bất Diệt Cốt vẻ mặt hoảng sợ, mắng to:- Cái tên Huyền Thiên đúng là tồi tệ, không ngờ đánh không lại là tự bạo luôn.

Lão Chí Tôn, Bất Hủ Chiến Tiên, còn có Tứ Đại Thánh thú, Tứ Phương Đại Đế, ai nấy lộ vẻ mặt kinh hãi, trên người mỗi người đều có vết thương.

- Đi, về trước đã.

Ma chủ, Bất Diệt Cốt cùng gật đầu, nhanh chóng phá vỡ Hỗn Độn, vượt qua Giới hải trở lại Hồng Hoang bắt đầu chữa thương, từng người khôi phục thương thế.

Một trận chiến này có thể nói là chấn động lòng người, trước có nhóm cường giả Hình Thiên chém giết Xích Thiên, thêm cả Ma chủ nuốt trọn Thanh Thiên, tiếp đó Hoàng Thiên chạy trốn, cuối cùng Huyền Thiên tự bạo, đều khiến cho vô số cường giả Giới hải giật mình rớt tròng mắt.

Trải qua trận chiến này, Hồng Hoang hoàn toàn đánh bóng danh tiếng, hầu như trong Cửu Thiên thì có sáu người chết trong tay một phương Hồng Hoang.

Chỉ còn lại ba người Thượng Thương, Hoàng Thiên, Quân Thiên, đương nhiên không ai biết thực ra Hoàng Thiên đã rơi vào tay Thiên Đế.

Lúc này, sâu trong Thiên giới, Thiên Đế chậm rãi mở ra lòng bàn tay, một bóng dáng cường đại đang trái va phải đụng, không ngừng muốn xông ra ngoài.

Đó là Hoàng Thiên bị giam cầm trong lòng bàn tay của Thiên Đế, không cách nào thoát ra được.

- Mau thả bổn tọa ra!Hoàng Thiên tức giận gào thét, ngửa mặt lên trời hét lớn:- Thiên Đế, ngươi cho rằng bắt được một phần này của ngô là có thể diệt được ngô sao?- Cửu Thiên, là không thể bị giết chết!Hắn hung hăng gào thét, bóng dáng nho nhỏ, ở trước mắt Thiên Đế giống như một con kiến nhỏ trước một tinh cầu.

Thiên Đế hai mắt lạnh lùng nhìn xuống Hoàng Thiên, năm ngón khẽ bóp, răng rắc một tiếng, một tầng thiên quang bao quanh người Hoàng Thiên trực tiếp tan vỡ.

- A! Ngươi dám?Hoàng Thiên kêu thảm một tiếng, lấy một cây cờ lớn ra, mở nó ra, muốn đẩy mở bàn tay của Thiên Đế.

Răng rắc răng rắc!Từng tiếng giòn vang truyền đến, thiên quang trên người Hoàng Thiên từng tầng một vỡ tan, bị lột xuống.

Hắn vẻ mặt hoảng sợ nhìn Thiên Đế, cả kinh kêu lên:- Ngươi, không ngờ ngươi đã khôi phục đến bước này, không có khả năng, ngươi làm sao có thể khôi phục đến một bước này được.

- Giả!Hoàng Thiên có chút điên cuồng, hai mắt trợn to nhìn Thiên Đế, giống như thấy được cảnh tượng khó tin nào đó, kinh sợ không thôi.

- Thượng Thương, rốt cuộc ngươi đang làm gì thế?Hoàng Thiên liên tục hét lớn.

Hắn bỗng nhiên sợ hãi phát hiện rằng, Thiên Đế thế nhưng trưởng thành đến một bước này, thậm chí không hề kém so với bản tôn của hắn, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Bây giờ sực tỉnh lại, kế hoạch của Thượng Thương có vấn đề.

Ở trong mắt Hoàng Thiên, Thiên Đế là khối trung tâm của Thiên Đạo đã sớm nát vụn, hoàn toàn không có khả năng khôi phục đến một bước này.

Thượng Thương cũng nói thế, nhưng vì sao Thiên Đế trước mắt cho hắn một loại cảm giác sợ hãi, có cảm giác dường như căn nguyên toàn thân muốn thoát ra trở về.

Giống như là một phần bị tách rời, bị trung tâm hấp dẫn muốn trở về, trong thân thể tuôn ra số lượng lớn căn nguyên Thiên Đạo lập tức rót vào trong cơ thể Thiên Đế.

- Không! Thượng Thương, ngươi lừa chúng ta!Hoàng Thiên la hét thê thảm, thân thể lập tức tan rã.

Hắn cho tới chết vẫn không nghĩ ra vì sao Thượng Thương lừa những thiên khác như bọn họ, thậm chí không tiếc giấu giếm tin tức Thiên Đế khôi phục như cũ.

Trung tâm của Thiên Đạo khôi phục, đại biểu cho Cửu Thiên sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt.

Trước khi Hoàng Thiên tan biến, bỗng nhiên hiểu rõ cái gì.

"Ta hiểu rồi, Thượng Thương, ngươi thật ác độc.

"Hoàng Thiên vẻ mặt hoảng sợ, thân thể rào rào tan vỡ, hóa thành một luồng căn nguyên thuần túy bị Thiên Đế lập tức hấp thu cắn nuốt sạch sẽ, không sót lại chút gì.

Hoàng Thiên đáng thương, trực tiếp bị một bày tay của Thiên Đế trấn áp, nuốt lấy căn nguyên, hoàn toàn trốn không thoát.

Sua khi nuốt xong căn nguyên của Hoàng Thiên, trong lòng bàn tay chỉ còn lại một cây cờ lớn, tản ra một luồng hơi thở hoàng đạo chí cao vô thượng.

Hoàng Thiên, khai sáng Hoàng Giả Chi đạo, vốn nên có thành tựu cao hơn, thậm chí từng thoát khỏi trói buộc của Thiên Đạo, thành tựu chính mình.

Tiếc rằng, trước mặt Thiên Đế, hắn cuối cùng vẫn không thể nào ngăn cản được, trực tiếp bị luyện hóa cắn nuốt, hóa thành một phần của Thiên Đế.

Oong!Cờ lớn bay phấp phới, vù vù lay động, phát ra ánh sáng chói mắt chống cự lại Thiên Đế luyện hóa.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.