Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2122




Giây sau, nhóm cường giả Phong Đô, Minh Trà, Minh Hà, Mạnh Bà, Đế Tuấn, Đông Hoàng, Côn Bằng, mười hai Tổ vu, Linh chủ, mười tám Ma Tôn Ma giới cùng bùng nổ, giết tới.

Nhiều cường giả phạt thiên, lần nữa dẫn tới sự chú ý của các phương Giới hải!Ầm!Lửa đỏ đầy trời nổ tung, thiên hỏa hừng hực, đốt khắp toàn bộ Xích Thiên vũ trụ.

- Một bầy kiến hôi, muốn chết!Chỉ nghe một tiếng gầm thét, thiên uy cuồn cuộn, có thiên hỏa cuốn tới, va chạm ầm ầm nổ tung, trực tiếp đốt chết ba Ma Tôn.

- A!Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, có Ma Tôn bị thiên hỏa đốt người, trực tiếp hóa thành tro tàn, hoàn toàn biến mất.

Đại Xích Thiên vừa ra, trực tiếp đốt chết ba Ma Tôn, thậm chí bị thương nặng rất nhiều cường giả, rất nhiều Ma Tôn thê thảm bị thương nặng bay ra ngoài, sợ vỡ mật.

Chúng cường giả tháo chạy, mỗi người chật vật bay ra, trong đó, Hình Thiên, Phong Đô, Minh Trà còn đỡ một chút, còn nhóm Minh Hà, Mạnh Bà, Đông Hoàng, Đế Tuấn ai nấy bị thương nghiêm trọng, mười hai Tổ vu càng bị thương nặng.

"Mạnh quá!"Mọi người hoảng sợ không thôi, rốt cục thấy được sự cường đại của Cửu Thiên, mặc dù chỉ là một bộ phận trong Giới hải, nhưng vẫn cường đại khiến người ta kính sợ.

Trước đó Phật tổ hại chết Phạm Thiên, khai sáng phật đạo, thoạt nhìn rất đơn giản, rất dễ dàng, hiện tại vừa đối đầu mới thật sự hiểu rõ sự cường đại của thiên.

Nhưng trong lòng bọn họ càng khiếp sợ hơn là, làm sao trước đó Hình Thiên có thể chém giết Hạo Thiên?Ánh mắt mọi người nhìn Hình Thiên mang theo một chút kính sợ, người này mất đầu thì trở nên quỷ dị và cường đại hơn, hung hãn vô song.

- Chiến Thiên!Hình Thiên gầm lớn, vung Kiền Thích lần nữa giết tới, chém ra thiên hỏa hừng hực, một đường giết tới trước mặt Xích Thiên.

Keng!Một búa nện xuống, Xích Thiên giơ tay đỡ, vô tận thiên hỏa hóa thành một mặt thiên thuẫn chặn phụ tử Hình Thiên, sức mạnh cường đại nổ mạnh, hất bay Hình Thiên.

Giờ phút này, Hình Thiên giật mình.

"Xích Thiên giấu giếm thực lực.

"Hình Thiên trong lòng kinh ngạc vô cùng.

Hắn không nghĩ tới Xích Thiên giấu giếm thực lực, thực ra trong Cửu Thiên, không ai đơn giản, Xích Thiên là một chứng minh tốt nhất.

Nhưng Hình Thiên không hề có chút e ngại, ngược lại tràn ngập chiến ý bốc cháy lên.

Ầm!- Chiến Thiên cửu thức, giết!Hình Thiên bùng nổ, sức mạnh một người giết tới trước mặt Xích Thiên, vung Kiền Thích, từng chiêu từng thức ẩn chứa sức mạnh Chiến Thiên.

Luồng lực lượng cường đại này khiến cho Xích Thiên cảm thấy uy hiếp, có thể giết Hạo Thiên thì khẳng định không đơn giản, quả nhiên, hắn cảm nhận được uy hiếp.

Vị Hình Thiên chiến thần vô địch này bày ra sức chiến đấu siêu cấp của mình, theo Xích Thiên đánh đến khó phân thắng bại, suýt chút nữa lật ngược toàn bộ Xích Thiên vũ trụ.

- Đúng là phế vật!Ma chủ vẻ mặt tức giận, nhìn mười tám Ma Tôn bị giết mất ba tên, những kẻ khác toàn bộ bị thương nặng, suýt chút nữa toàn bộ gục ngã tại đó.

Trong lòng hắn tức giận, hét lớn:- Còn chưa lăn đi chinh chiến Xích Thiên vũ trụ, các ngươi cho rằng mình có thể phạt thiên sao?Ma chủ tức giận là bởi vì đám Ma Tôn này đứt dây thần kinh, không ngờ đần độn theo người ta đi phạt thiên, cũng không nhìn xem sức mình tới đâu.

Vừa chạm mặt đã chết ba tên, còn lại toàn bộ bị thương nặng, Ma chủ cách Giới hải khoảng cách vô tận ngăn trở một phần mới có thể bảo vệ đám Ma Tôn này.

Đám Ma Tôn này xấu hổ, lúng túng, từng người nhanh chóng lui ra ngoài, không dám tới gần chiến trường phạt thiên nữa, chỉ có thể mang theo rất nhiều Ma tộc giết vào trong Xích Thiên vũ trụ.

- Các ngươi đánh đi.

Lúc này, Yêu tộc cũng rút lui, Đế Tuấn, Đông Hoàng, Côn Bằng lòng hoảng sợ, vừa rồi so đấu một phen, vốn lòng tràn ngập tự tin lập tức bị Xích Thiên đánh nát.

Ba trùm Yêu tộc Đế Tuấn, Đông Hoàng, Côn Bằng vẻ mặt âm trầm, mang theo vô số Yêu tộc giết vào Xích Thiên thế giới giống như bên Ma tộc.

Bọn họ không dám khiêu chiến Xích Thiên nữa, bởi vì hoàn toàn không có năng lực này, đi lên là chịu chết, bây giờ không có thực lực đạt tới trình độ này.

Chỉ có Minh Hà không cam lòng, nhìn Phong Đô nói:- Chư vị, chúng ta từ bỏ như vậy sao?Ba vị Phong Đô, Minh Trà, Mạnh Bà liếc nhau, hơi gật đầu, trong mắt cả ba lộ ra một luồng tín niệm không thể dao động.

Lần này quyết định phạt thiên, tất nhiên không thể vì sợ mà lùi lại, không giết một thiên thì sao bọn họ sao có thể trưởng thành và đột phá được chứ?- Nếu đã tới, không giết Xích Thiên, sao có thể cam lòng?Minh Trà bước ra một bước, phía sau bỗng nhiên đi ra hai bóng dáng mông lung, một vị Hoàng Tuyền, một vị Bỉ Ngạn, quá khứ, hiện tại, tương lai, ba thể hợp nhất.

Ầm!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.