Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2112




Hình Thiên vung Kiền Thích, một thuẫn một búa đập tới.

Bùm!Ầm ầm ầm!Năm vị cường giả Man Hoang Hình Thiên, Bất Diệt Cốt, Ma chủ, Phong Đô, Minh Trà triển khai công kích mãnh liệt, từng chiêu từng thức không giữ lại chút gì.

Cho dù Phật tổ lấy ra hết con bài chưa lật cũng vẫn bị đánh đến ánh sáng vàng lúc chớp lúc tắt, liên tục hộc máu, thật sự sắp không chống đỡ nổi nữa.

- Phật tổ!Chỉ thấy phía sau Phật tổ hiện lên một phương Cực Lạc Tịnh thổ, bên trong vọt ra từng luồng phật quang cường đại, tám Cổ Phật giết ra.

Những Cổ Phật này, mỗi một vị đều có thực lực Thiên Cấm đệ nhất trọng thiên cường đại, tám vị Cổ Phật vây quanh Phật tổ, cùng nhau hợp lực đối kháng năm cường giả.

Có tám vị Cổ Phật trợ giúp, Phật tổ cuối cùng cũng có thể thở gấp một hơi, toàn thân tỏa ánh sáng vạn trượng, rất nhanh chữa trị kim thân.

- A Di Đà Phật, Thiên Đế, cần gì phải như thế?Phật tổ vẻ mặt khổ sở niệm một câu phật hiệu, toàn bộ thân hình hóa thành vô tận phật quang.

Hai mắt hắn nhìn thẳng vị Thiên Đế vô thượng trên Thiên giới kia, trong lòng có chút buồn bực, còn chưa ra tay với Thiên Đế thì đã bị vây công rồi.

Lúc này, các cường giả bên trăm tộc, ai nấy hai mặt nhìn nhau, có một số cường giả lặng lẽ rút lui, muốn rời khỏi chiến trường, chạy khỏi nơi này.

Bởi vì Ma tổ đã chết, còn có một số Bách Tộc Chi chủ bị giết, bị thương nặng, tình hình hiện trường cực kỳ nặng nề, rất bất lợi đối với trăm tộc.

Trăm tộc coi như đã thất bại, nếu còn không đi thì có thể sẽ không đi được nữa.

- Thừa dịp bọn họ đánh với Phật tổ, chúng ta nhanh chóng rút lui!Trong trăm tộc, có một số cường giả thi nhau gật đầu, âm thầm đạt thành hiệp nghị, lặng lẽ chuồn đi, muốn chạy trốn khỏi nơi này.

- Ủa?Hình Thiên, Bất Diệt Cốt, Phong Đô, Ma chủ, Minh Trà phát hiện một số cường giả trăm tộc muốn chạy trốn, không kiềm được nhíu chặt chân mày.

Oong!Đám người chưa kịp phản ứng, trong Thiên giới truyền ra một tiếng vù vù, chỉ thấy vô lượng tiên quang đan xen, hóa thành một bàn tay khổng lồ che trời quét tới.

Bàn tay kia tản ra thiên uy vô thượng, ẩn chứa lực lượng Thiên Đạo, khiến cho Phật tổ kinh hãi run rẩy, so với Chưởng Trung Phật quốc của hắn thì mạnh hơn rất nhiều.

Thiên Đế đã ra tay.

Ầm bùm!Bàn tay của Thiên Đạo quét qua Hỗn Độn, năm ngón mở ra, bao lấy từng Bách Tộc Chi chủ chạy trốn vào trong lòng bàn tay.

- Phá!- Chết tiệt!Nhìn bàn tay của Thiên Đạo quét tới, những Bách Tộc Chi chủ này vừa kinh vừa sợ, thi nhau bộc phát tuyệt chiêu của mình đánh ra.

Đáng tiếc, những lực lượng này không đáng là gì trước lực lượng Thiên Đạo, chớp mắt đã bị xóa sạch, năm ngón tay vỗ xuống, mười mấy Bách Tộc Chi chủ chạy trốn, bao gồm mảng lớn Hỗn Độn bị chộp trở về.

- Không! !!Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, trên bàn tay của Thiên Đạo bắt giữ mười mấy Bách Tộc Chi chủ, mỗi người giãy giụa rống giận, muốn vùng thoát ra ngoài.

Chỉ tiếc rất nhanh bị bắt vào Thiên giới, sau khi bị Thiên Đế giam giữ thì bị ném vào trong Thiên lao, từng tầng xiềng xích pháp tắc trật tự quấn quanh, trấn áp bọn họ trong Thiên lao.

Cảnh này khiến cho Giới hải các phương sợ hãi không thôi, Thiên Đế vừa ra tay liền chấn động khắp nơi.

- Mạnh quá!- Ít nhất là trên Thiên Cấm đệ bát trọng.

Cường giả các phe như Kỷ Nguyên Chi chủ, Thượng Đế, Chư Thiên điện sợ hãi vô cùng, nhìn bóng dáng vĩ ngạn của vị trên Thiên giới Man Hoang kia, mạnh đến mức không còn gì để nói.

Thực lực của Thiên Đế sâu không lường được, không ai biết rõ cấp bậc tu vi cụ thể của hắn, chỉ có thể suy đoán ít nhất nằm trong khoảng Thiên Cấm lĩnh vực đệ bát trọng thiên.

Nhóm cường giả này đã vượt xa Hạ Tam Thiên trong Cửu Thiên, thậm chí còn mạnh mẽ hơn Trung Tam Thiên rất nhiều, đã sắp đuổi kịp Thượng Tam Thiên.

Phật tổ cũng không nhịn được hoảng sợ, nhìn mười mấy Bách Tộc Chi chủ bị bắt đi, trong đó vậy mà có hai cấp bậc Thiên Cấm đệ nhị trọng thiên.

Nhưng cường giả như vậy vẫn bị Thiên Đế một bàn tay trấn áp, có thể tưởng tượng được sự cường đại của hắn.

Bách Tộc Chi chủ còn sót lại thì ai nấy khiếp sợ, hoảng hốt, mười mấy Ma tộc Thiên Cấm lĩnh vực cường đại trong Ma tộc đều luống cuống.

- Ma tộc còn không mau thần phục?Ma chủ thấy thế thì giận dữ, rống to một tiếng, toàn thân tản ra hơi thở Chân Ma vô thượng, vô số Ma tộc run rẩy cơ thể, theo bản năng muốn quỳ xuống.

Mười mấy cường giả Ma tộc đó liếc nhau, thấy được dứt khoát trong mắt đối phương, có một phần không muốn thần phục, mà muốn chạy trốn.

Nhưng bọn họ rất kính sợ và sợ hãi đối với Thiên Đế, không dám chạy trốn, trong lòng vô cùng rối rắm.

- Hai con đường, nhập vào Man Hoang, hoặc là bỏ mạng.

Thiên giới truyền ra một thanh âm hờ hững, tràn đầy uy nghiêm, mang theo một loại Thiên Đạo Chi uy chí cao vô thượng, chấn động tâm hồn.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.