Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2008




Phân thân Thiên Đế lắc đầu, nói:- Ngươi sai.

Hắn bước ra một bước, năm mươi vòng sáng bao quanh người, hợp lại thành sức mạnh hùng hồn nhập vào người.

- Chúng Sinh Pháp, Thiên Đạo Diệt Thế!Phân thân Thiên Đế trực tiếp dứt khoát đánh ra một kích siêu mạnh, sức mạnh Thiên Đạo đáng sợ hội tụ, uấn nhưỡng, rồi bỗng bùng nổ.

Ầm ầm một tiếng, Phong Đô trúng đòn bay ngược về, không cách nào ngăn trở một kích khiến hắn giống như trực diện Cửu Thiên, cứng rắn, vô địch, không thể ngăn trở.

- Thập Phương Phù Đồ, Táng Thiên!Trong lúc nguy cấp, Phong Đô rốt cuộc đánh ra sát chiêu mạnh nhất, cấm thuật vận chuyển, tám phương Giới hải đều bởi vậy mà sôi trào gầm rống, Hỗn Độn hóa thành hư vô.

Đây là chiêu mạnh nhất của hắn, khoảnh khắc đánh ra, Hoàng Tuyền, Ma chủ, Mạnh Bà, Minh Trà đều không kiềm được biến sắc mặt.

Hoàng Tuyền cực kỳ hoảng sợ, ánh mắt nhìn Phong Đô cũng thay đổi:- Táng Thiên Tam thức, không ngờ Phong Đô luyện ra cấm thuật như vậy!Ma chủ cách không xa kinh ngạc, lộ ra suy tư, tỏ ra rất nghi hoặc, chiêu này cho cảm giác có ý chí tuyệt sát muốn chôn vùi Cửu Thiên.

Chiêu này rõ ràng dùng để đối phó với Cửu Thiên, tại sao Phong Đô cam nguyện trở thành nhanh vuốt của U Thiên? Trong đó tất nhiên ẩn giấu một ít bí mật.

Ầm!Táng Thiên Tam thức đụng phải Thiên Đạo Diệt Thế, hai loại lực lượng cấm thuật va chạm, xé rách, đánh cho Hỗn Độn xung quanh lõm vào, sụp đổ, Giới hải tiêu tan một mảng lớn.

Sức mạnh đáng sợ khuếch tán nhanh, khiến bốn cường giả Hoàng Tuyền, Ma chủ, Minh Trà, Mạnh Bà buộc phải lui về phía sau mới tránh đi hai người lan đến.

- Rất mạnh!Mạnh Bà nghiêm túc nói, chân đạp cầu đá, thân thể phát ra ánh sáng mông lung, hơi thở lẫm liệt ngăn trở từng vòng dư ba tàn phá.

Ba người khác cũng giống như vậy, ngăn trở dư ba đáng sợ, trong lòng giật mình vì sự cường đại của Thiên Đế và Phong Đô.

Minh Trà và Ma chủ đỡ chút, dù sao hiểu rõ Thiên Đế, cho nên không bất ngờ, ngược lại là Phong Đô, Hoàng Tuyền, Mạnh Bà khiếp sợ nhất.

Mạnh Bà kinh thán:- Thiên Đế, quả nhiên cường đại.

Hoàng Tuyền mặt mũi âm trầm, hừ nói:- Thiên Đế? Rõ là muốn ở trên chư thiên, thậm chí cao hơn Cửu Thiên, quả thực là vô tri.

Ma chủ nghe xong híp mắt lại, lộ ra sát khí lạnh lùng nghiêm nghị, không nói nhiều, một đấm đánh hướng Hoàng Tuyền.

- Khốn kiếp!Hoàng Tuyền vừa kinh vừa giận hét to, gặp phải đánh bất ngờ chỉ có thể vội vàng ngăn cản.

Ầm!Chỉ một đòn, Hoàng Tuyền đã bị đánh bay ra ngoài, đụng vào Giới bích của U Minh đại thế giới, bốn phía Hỗn Độn đều bị phá vỡ thành một con đường.

Ma chủ bước ra một bước, người đã đến trước mặt Hoàng Tuyền, ma khí toàn thân hội tụ, vung cánh tay đấm vào mặt Hoàng Tuyền.

Keng!Một con suối chắn ở trước mặt, nước suối trào ra gắt gao chặn một đấm của Ma chủ.

- Ma chủ chết tiệt, ngươi dám đánh lén?Hoàng Tuyền tức điên, sau khi bị đánh lén rơi vào thế yếu, bị Ma chủ ép buộc phát cáu.

- Hừ!Ma chủ hừ lạnh, coi rẻ, không thèm nói một câu, chỉ húc đầu đánh, đánh ra từng đợt ma văn, sát chiêu cường đại liên tục đánh ra.

Giống như không cần tiền, đánh cho Hoàng Tuyền chật vật không chịu nổi, không kịp ứng đối, có chút chật vật chống đỡ, mấy lần muốn phản kích đều bị đánh bầm dập.

- Mạnh Bà, còn đánh nữa không?Bên kia, Minh Trà lạnh lùng nhìn bóng dáng mơ hồ trên cầu đá, Mạnh Bà, hơi thở của hai người ẩn giấu, không tiếp tục đánh.

Mạnh Bà nhìn Minh Trà, khẽ thở dài:- Ngươi cần gì như vậy? Thiên là không thể chiến thắng, ngươi ngày xưa tham chiến cũng nên hiểu rõ, tại sao hiện tại vẫn cố chấp như vậy?- Không có thứ gì không thể chiến thắng, thiên cũng bị xé rách đấy thôi.

Minh Trà vẻ mặt kiên định, hừ lạnh một tiếng, cất bước hư không, vung Tam Sinh thạch đè xuống.

Keng!Cầu đá bay tạt qua, hai món bảo vật va chạm, cùng bắn ra thần quang rực rỡ, vô lượng ánh sáng xé rách hư không Giới hải, chiếu sáng thế giới U Minh.

Hai người lại lao vào đánh, nói chuyện không hợp thì xắn tay áo đánh.

Ầm ầm ầm!Cường giả hai bên đại chiến, Hoàng Tuyền bị Ma chủ từng bước một áp chế, rơi vào thế yếu, chật vật thua lùi lại, có vẻ không thể chống lại.

Còn về Mạnh Bà và Minh Trà thì đánh thật lâu như cũ không thấy thắng thua, chỉ liều mạng lực lượng ngang nhau.

Kịch liệt nhất là đại chiến của phân thân Thiên Đế và Phong Đô, hai người tu vi cường đại, sâu không lường được, một phen giao chiến, không ai chiếm được ưu thế.

Hai bóng dáng cường đại không ngừng giao chiến, va chạm ở giữa hai đại thế giới, trong thế giới của hai bên hội tụ rậm rạp vô số tinh nhuệ, cường giả, quân đoàn.

Mọi người đều lặng lẽ chú ý kết quả của cuộc chiến trước mắt, đợi đại chiến kết thúc thì chiến tranh thật sự sẽ đến.

- Thiên Đế, dừng tay đi, ngươi không ngăn được U Minh Thiên.

Đại chiến thật lâu, Phong Đô lại một lần nữa mở miệng, khuyên bảo phân thân Thiên Đế.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.